Trần Tĩnh nhìn tin nóng trên mạng, “Đồng thị, trên mạng đang có tin em là con gái út của Đồng gia, bây giờ cư dân mạng đang mắng chửi em.”
Bắc Bắc nghe vậy, nhìn ánh mắt tò mò của Triệu Manh Manh nói: Xem tin tức.
Manh Manh hiểu ra, nhanh chóng lên Weibo.
Trần Tĩnh vẫn đang nói với Bắc Bắc, “Bây giờ em đang ở đâu?”
“Đang ở bên ngoài với Manh Manh.”
Trần Tĩnh suy nghĩ một lát, nhỏ giọng nói: “Tới công ty đi, bây giờ chị sẽ đến công ty, rồi chúng ta bàn cách giải quyết.”
Bắc Bắc nhíu mày, tò mò hỏi: “Sao vậy chị? Em là con gái của Đồng gia thì đã sao?”
“Em không biết hả?”
Bắc Bắc không hiểu hỏi: “Em nên biết chuyện gì?”
Trần Tĩnh kể chuyện của mẹ Đồng cho cô nghe, bây giờ trên mang tung tin khắp nơi, có rất nhiều người chửi rửa Đồng thị, thậm chí tẩy chay bọn họ, từ sáng đến giờ cổ phiếu của Đồng thị rớt giá thê thảm, Trần Tĩnh nói có vẻ như tất cả hoạt động giao dịch bị đình chỉ.
Cụ thể thì chị ấy không biết rõ lắm, nói chung là trên mạng nói vậy.
Lúc nãy ngay thời điểm mấu chốt, có một phòng làm việc tung tin, một tiểu hoa đán đang nổi là con gái út của Đồng gia, gần đây có một chương trình tạp kỹ, tất cả điều này dùng đầu ngón chân cũng biết là Bắc Bắc.
Ngay lúc đó tất cả cư dân mạng đều ùa vào Weibo của Bắc Bắc, tích cực mắng cô.
—— Hóa ra có xuất thân hùng mạnh như vậy. Hèn gì trong giới giải trí lại thuận buồm xuôi gió, tài nguyên tốt vl, không hổ là có người chống lưng, tiếc là hậu đài đã tan nát, cô cũng sắp tàn rồi.
—— Dm, ngay từ đầu tôi đã đoán được con nhỏ Bắc Bắc này không đơn giản rồi, ai ngờ là công chúa nhà giàu thật, tiếc là sắp thành công chúa ăn mày rồi! Lúc trước ai bảo người này tâm tư ngây thơ ấy nhỉ, giờ vả mặt đau chưa!
—— Cô có biết mẹ mình làm ra chuyện gì không, thật là mất mặt, giết người không thành, còn xúi giục người khác phóng hỏa, Chu thị mau chấm dứt hợp đồng với cô ta đi, đồ không biết xấu hổ.
—— Lợi hại, thì ra xuất thân lợi hại như vậy, đáng tiếc từ hôm nay coi như cô xong đời rồi, tác phẩm không có bao nhiêu mà thủ đoạn lại nhều thế? Không trách được, dù gì cũng là con gái Đồng gia mà.
—— Được Mã đạo chú ý cũng là nhờ quan hệ gia đình chứ gì, khâm phục thật đấy, có người chống lưng trâu bò quá nhỉ.
- -
Cư dân mạng mắng rất khó nghe.
Bắc Bắc cúi đầu nhìn, rồi trả điện thoại lại cho Manh Manh, bất lực nói: “Chở em đến công ty một chút.”
“Công ty điện ảnh hả?”
“Ừ.” Bắc Bắc nghiêng đầu nhìn dòng người bên ngoài, nhìn những tia nắng nóng gắt, không biết nên có cảm giác gì.
Manh Manh lo lắng nhìn Bắc Bắc, an ủi: “Em đừng lo lắng, cư dân mạng không biết tình huống cụ thể, những lời đó em cũng đừng để ý.”
Bắc Bắc bật cười, liếc mắt nhìn cô: “Nhưng em có người chống lưng là sự thật, không phải Đồng gia, mà là Chu Thịnh.”
Manh Manh nghe vậy nhíu mày nhìn cô: “Vậy có phải em cũng đã quên chị cũng có người chống lưng không.” Cô ấy vỗ vai Bắc Bắc nói: “Bất kể người khác nói cái gì em cũng đừng quan tâm, chuyện này em cũng không thể oán trách bản thân mình được, nó chỉ giúp đường đi của em thuận lợi hơn người khác thôi, em thấy chị đóng phim nhiều năm như vậy, tuy rằng vẫn có người nói chị suôn sẻ, nhưng chị chỉ có vài tác phẩm đấy thôi, em chỉ cần đóng phim thật tốt, những lời nói này sẽ thay đổi theo thời gian thôi.”
Những lời Manh Manh nói như canh gà bồi bổ tinh thần vậy.
Thực ra Bắc Bắc có thể hiểu được, chỉ là nhịn không được để tâm những chuyện nhỏ nhặt.
Cô nhìn Manh Manh cười khổ: “Em biết, không xem những thứ trên mạng nữa, dù sao cuối tuần này phải đi đóng phim, đến lúc đó em sẽ phong bế bản thân.”
“Vậy đi, em phải dùng tác phẩm của mình vả chết mấy người đó, dù sao em là người rất tài năng.”
Bắc Bắc mỉm cười, cong khóe miệng: “Nói đúng lắm, đưa em đến công ty trước đi chị, không biết Tĩnh tỷ bên đó sao rồi.”
“Ok.”
Hai người trò chuyện, một lúc sau đã đến công ty.
- -
Bắc Bắc và Manh Manh đi vào trong, chuẩn bị mở cuộc họp. Mà phía Chu Thịnh hình như đã lường trước được việc này.
“Có thể áp xuống không?”
Trợ lý Tào lắc đầu: “Không thể, chuyện này vẫn chưa không chế được, nếu là thời điểm bình thường còn thương lượng được, bây giờ cổ phiếu Đồng thị rớt giá, bà Đồng lại còn bị bắt, tất cả những chuyện này đều bị lộ nên cảm xúc của cư dân mạng rất lớn.”
Chu Thịnh suy nghĩ một lát: “Xóa những bình luận mắng Bắc Bắc đi, chuyện còn lại để tôi nghĩ cách.”
Tào Nhất Minh suy nghĩ nhìn Chu Thịnh, “Chu tổng, những người mắng bà chủ đều là fans của anh.”
Chu Thịnh ngẩn ra, “Fans của tôi?”
“Đúng vậy, mọi người đều biết người bà Đồng đối phó là anh.”
“Ai tung tin?”
“Có người đăng bài, từ một nick có tích V nên rất nhiều người đã chia sẻ.”
Chu Thịnh nhíu mày, suy nghĩ rồi nói: “Liên hệ xóa bài.”
“Đối phương không đồng ý.”
Chu Thịnh nghe vậy thì nhướng mày: “Tăng giá đi, gấp đôi không được thì gấp ba, nói chung nhất định phải khiến người đó xóa bài.”
“Vâng.”
“Khoan đã.”
“Chu tổng cứ nói.”
Chu Thịnh suy nghĩ, cuối cùng vẫy tay: “Quên đi, cậu ra ngoài trước.”
Tào Nhất Minh: “....” Cậu ta suy nghĩ rồi đề nghị: “Thực ra nếu tung vài tin lúc nhỏ của bà chủ ra, có khi hướng gió cư dân mạng sẽ thay đổi.”
Chu Thịnh hiểu rõ, thấp giọng nói: “Bắc Bắc có lòng tự trọng của mình, cô ấy không muốn thể hiện mặt yếu đuối trước mặt người khác đâu, chúng ta nghĩ cách khác đi.”
“Vâng.”
“Gọi giám đốc phòng quan hệ công chúng đến cho tôi.”
“Vâng.”
- -
Trong phòng họp thảo luận không ngừng, Bắc Bắc và Manh Manh im lặng ngồi ở một bên nghe Trần Tĩnh và tổng giám đốc đang nói chuyện, bây giờ tình hình trên mạng không kiểm soát được, có không ít cư dân mạng bảo tẩy chay sản phẩm của Đồng thị và những bộ phim có Bắc Bắc tham gia, còn có một số sản phẩm cô chụp quảng cáo, mọi chuyện bây giờ rất rối tung.
Bắc Bắc im lặng nghe, từ lúc đi vào cô không nói một lời.
Một lúc sau, Bắc Bắc mới nhẹ nhàng nói: “Tôi có một cách, không biết mọi người có đồng ý không.”
“Em nói đi.” Trần Tĩnh nhìn cô, ánh mắt sầu muộn.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, Trần Tĩnh không nghĩ cảm xúc của cư dân mạng lại khoa trương đến thế, vừa rồi Trần Tĩnh mới nhận được rất nhiều cuộc điện thoại nói muốn hủy hợp đồng với Bắc Bắc, thậm chí còn kêu bọn họ bổi thường tổn thất.
Trần Tĩnh biết những chuyện này này bình thường, nhưng có mấy bên hợp tác quá đáng, chuyện mới xảy ra đã gấp đến nổi muốn hủy hợp đồng, Trần Tĩnh kéo mấy người này vô danh sách đen hết, mới yên tâm nghĩ cách giải quyết chuyện này.
Bắc Bắc định nói trong tay cô có không ít chứng cứ, thì Chu Thịnh gọi điện thoại đến.
Cô dừng một chút, nói: “Em đi nghe điện thoại.”
“Đi đi.”
Bắc Bắc đi ra ngoài phòng họp, đến chỗ hành lang nghe điện thoại, vị trí địa lý của công ty điện ảnh Mộ Bắc không tệ, từ chỗ này nhìn ra thấy được một ít cảnh đẹp.
Bắc Bắc híp mắt nhìn, nói: “Chu Thịnh.”
Chu Thịnh nhéo mũi, thấp giọng trả lời: “Thấy tin tức rồi đúng không?”
“Em thấy rồi.”
“Bây giờ đang ở công ty hả?”
Bắc Bắc trả lời: “Đúng vậy, Tĩnh tỷ và tổng giám đốc đang thảo luận nên đăng bài như thế nào.”
Chu Thịnh hiểu ra: “Em nghĩ sao?”
Bắc Bắc nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói: “Không biết, lúc đầu em tính nói rõ ràng quan hệ với Đồng gia, nhưng em cảm thấy như vậy giống như bỏ đá xuống giếng, Đồng gia mới có chuyện em đã nói như vậy thì không tốt lắm.”
“Có nghĩ muốn cắt đứt quan hệ với Đồng gia không?”
Bắc Bắc ngẩn người, ngạc nhiên: “Sao anh lại hỏi như vậy?”
Chu Thịnh im lặng một hồi, dịu dàng nói: “Anh điều tra được một số chuyện.”
“Nhanh vậy á?”
Bắc Bắc vô cùng kinh ngạc, rõ ràng buổi sáng Chu Thịnh mới nói với cô là đang điều tra à.
“Bắc Bắc.”
“Vâng?”
Chu Thịnh hỏi: “Nếu anh nhớ không lầm, em nhóm máu A đúng không?”
Bắc Bắc sửng sốt, gật đầu trả lời: “Đúng vậy.” Trước khi bọn họ kết hôn, hai người đã đi kiểm tra sức khỏe.
Chu Thịnh dừng lại, dịu dàng dỗ cô: “Chuyện anh nói em đừng cảm thấy quá kinh ngạc, em phải bình tình một chút biết không?”
Không biết vì sao Bắc Bắc có dự cảm không tốt, cô cảm thấy chuyện Chu Thịnh sắp nói cô không tiếp thu được, cũng có thể.... được.
“Ngoài em ra, Đồng gia không có ai nhóm máu A cả.”
Bắc Bắc ngẩn người, vội vàng hỏi: “Vậy thì sao? Cái này có thể chứng minh được gì?”
Chu Thịnh suy nghĩ một lát, nói với cô: “Hai người kia đều nhóm máu B, tất nhiên điều này không thể chứng minh em không phải con gái của Đồng gia, có thể ông ta vẫn là ba của em.”
Bắc Bắc chớp mắt, đỡ tường nói: “Sao nữa?”
Chu Thịnh suy nghĩ, “Lúc sáng anh có lấy tóc của em và ông ta đi xét nghiệm.”
Lông mi Bắc Bắc run rẩy, khẽ hỏi: “Có kết quả rồi đúng không?”
“Ừ.” Dựa vào gia thế của Chu gia, muốn có kết quả sớm rất là bình thường.
“Kết quả như thế nào?”
Chu Thịnh trầm mặc, một lúc lâu cũng không nói chuyện.
Bắc Bắc nghe tiếng hít thở của anh, không dám tin hỏi: “Thực ra em.... Không có bất cứ quan hệ gì với Đồng gia đúng không?”
Một lúc sau, giọng nói của Chu Thịnh nhẹ nhàng vang lên: “Ừ, bọn em không có quan hệ huyết thống.”