Chờ cha mẹ rời khỏi thư phòng, đứa trẻ kia liền buông sách xuống.
An Nhược Thủy nhìn bé gái mười ba mười bốn tuổi, nàng đặt giáo án lên bàn, thuận tiện kéo ghế ngồi gần đứa nhỏ.
"Chị đã xem qua thành tích ngày thường của em, chỉ có một hai môn khá yếu, bất quá nhìn thành tích trước kia, nền tảng rất vững chắc, hiện giờ chỉ cần dụng tâm nhất định có thể học giỏi."
"Thành tích trước kia?" Cô bé cười cười: "Khi đó em còn chưa đổi bạn cùng bàn, thành tích đương nhiên là tốt."
"Hả? Đổi bạn cùng bàn sẽ ảnh hưởng việc học tập của em sao?" An Nhược Thủy thập phần khó hiểu, bởi thời nàng đi học đại ca vì phòng ngừa muội muội yêu sớm, trên căn bản đều là nàng một mình một chỗ, không biết cảm giác có bạn cùng bàn là như thế nào.
Tiểu cô nương lắc đầu: "Bạn cùng bàn trước đó thích em, cho nên bài thi của em đều là hắn làm. Người mới đổi tới là tình địch của em, nàng không hại em coi như đã cảm tạ trời đất, sao có thể cho em chép bài tập."
Dứt câu, tiểu cô nương còn bày ra vẻ mặt phẫn hận, An Nhược Thủy nghe thấy liền trợn mắt há mồm, thật sự không nghĩ tới còn có loại thao tác lỗi như thế. Gương mặt nàng ửng đỏ, lát sau liền thu lại biểu tình lúng túng, chậm rãi phân tích cho bé gái: "Bất kể bạn cùng bàn đổi thế nào, em đều phải học tập thật tốt, dù sao kiến thức chỉ có bản thân học được, mới thật sự thuộc về mình."
"Ai nha, chị có phiền hay không, cha em cho chị bao nhiêu tiền? Em đưa chị gấp đôi, chị đừng nói nhao nhao nữa."
An Nhược Thủy vội vàng đóng kênh trực tiếp, thấy vẻ mặt tiểu nha đầu không kiên nhẫn, nàng lập tức dở khóc dở cười.
"Tiền đúng thật vô cùng quan trọng, những người có tiền đều là thổ hào. Nhưng có vài người có thể được người ta gọi là quý tộc, mà có vài người chỉ là nhà giàu mới nổi. Em có hiểu không?"
Tiểu nha đầu vừa muốn phản bác gì đó, đột nhiên An Nhược Thủy được hệ thống nhắc nhở, kêu nàng trong vòng ba phút phải phát trực tiếp.
An Nhược Thủy bấm xác nhận, nói với tiểu nha đầu: "Hiện giờ chị đang quay tiết mục, việc này em hẳn đã được cha mẹ thông báo. Vì vậy chị hy vọng trong thời gian truyền trực tiếp, em có thể bảo vệ tốt hình ảnh của mình. Còn hai phút nữa sẽ phải tiếp tục quay, trước nghỉ một lát đi."
An Nhược Thủy rất ít tham dự show thực tế, bất quá lần này là tiết mục kiểu mới mà lão ca đầu tư, nàng thân là muội muội giúp hắn quảng cáo cũng là nên làm, bất quá An Nhược Thủy thề đây tuyệt đối là một lần cuối! Về sau cho dù là Lạc Huyền Ca muốn quay show thực tế, nàng cũng sẽ không phụng bồi! Thứ vớ vẩn này thật sự là quá mệt mỏi, không chỉ mệt mỏi còn ủy khuất tức nghẹn.
Ngay lúc phát sóng trực tiếp mở ra, cô bé kia đột ngột kêu khóc: " Hu hu~ chị đánh em. Đau quá đau quá......"
An Nhược Thủy quay đầu lại nhìn đứa trẻ, phát hiện cánh tay nó đỏ ửng một vùng, nhìn chính là vừa nhéo ra.
Trong phòng chỉ có hai người, An Nhược Thủy biết rõ mình không hề bị tâm thần phân liệt, vết đỏ trên tay cô bé tuyệt đối không phải nàng làm.
An Nhược Thủy trầm mặc nhìn đứa nhỏ: "Đầu tiên, chị hy vọng em có thể nói thật với mọi người trên mạng; thứ hai, lúc nãy tuy chị đóng kênh trực tiếp nhưng mắt kính quay chụp vẫn mở, chị có thể liên lạc tổng bộ An Thị lấy video ba phút vừa rồi."
Tiểu cô nương trầm mặc hồi lâu, sau lại bĩu môi nói: "Là em nhầm, chị không đánh em."
Trên kênh trực tiếp một mảnh náo động, An Nhược Thủy thật sự rất đau đầu, trước kia quay phim nàng từng diễn qua một cảnh tương tự nhưng đó đều là diễn viên đã xem kịch bản trước, cho nên nàng sẽ không thật sự cảm thấy vô lực mệt lòng.
Cũng chính là loại thời khắc này, An Nhược Thủy mới thật bội phục Từ Hạo, đối mặt tất cả yêu cầu vô lý của Nam Nam, hắn lại có thể đáp ứng toàn bộ hơn nữa tận lực phối hợp thỏa mãn.
An Nhược Thủy cũng không dám cùng hài tử trò chuyện nhiều, rất sợ nó lại làm ra chuyện xấu gì nữa. Nàng chỉ đem giáo án đặt trước mặt đứa nhỏ, dựa theo kinh nghiệm quay phim trước kia, hết sức chăm chú bắt đầu giảng giải kiến thức.
......
Kỳ thật Hứa Như ở bên này cũng không sống yên lành, dù gì nàng vẫn luôn phải đối mặt với một nam nhân mà mình vô cảm, thậm chí có chút chán ghét.
Hàn Dục lại rất hưng phấn khi cùng Hứa Như cộng sự, dù sao già vị của nàng đứng vững trong showbiz. Tuy ngoại giới đều cho rằng đó là một người chuyên đóng nữ xứng, ngoại trừ từng diễn một vài vai nữ chính nổi tiếng ra, Hứa Như vẫn luôn nhắm vào vai phụ. Nhưng người trong giới đều biết, chỉ cần Hứa Như muốn, nàng sẽ là nữ chính trong bộ phim tiếp theo.
Người ta tuy rằng là ngôi sao nhí xuất đạo nhưng fan hâm mộ trẻ tuổi cũng không phải không có, sở hữu càng nhiều là fan mẹ ruột fan chị gái lý lịch hơi sâu, bọn họ xử thế bình tĩnh, theo đuổi ngôi sao cũng càng lý trí. Chỉ cần bản thân Hứa Như không có vết nhơ trí mạng, đám người kia đối với nàng có thể nói là thương đến tận tâm can. Dù gì cũng là đứa trẻ mà mình thích từ nhỏ đến lớn, nhìn Hứa Như có thể khiến bọn họ hồi tưởng lại thanh xuân, thấy Hứa Như có thể khiến bọn họ nhớ tới kinh điển, vì vậy người mới vào showbiz khả năng sẽ cảm thấy Hứa Như sống nhiều năm như vậy, hiện giờ đi đến vị trí vai phụ, ít nhiều đều nghĩ nàng hết thời rồi. Không ít người mới đều có thái độ tệ bạc với Hứa Như, sau đó liền ngã nhào, một số thậm chí ngã xong còn không bò dậy nổi.
Người hiểu biết đều minh bạch, không thể đắc tội Hứa Như, thực lực của nàng vẫn luôn ở đó, chỉ là người ta điệu thấp không thích cho mình thấy mà thôi. Chọc vào nàng, liền có thể lặng yên không tiếng động loại trừ mình ra khỏi giới.
Hàn Dục giờ phút này lại tổ chức một buổi trà chiều, nhìn có vẻ không tệ, bưng tới trước mặt Hứa Như, biểu tình tràn đầy tiếu ý: "Hứa Như tỷ, bận rộn cả ngày, mệt không. Ăn chút gì, nghỉ ngơi một lát đi."
"Cám ơn." Hứa Như trả lời cũng rất lịch sự, bất quá lại không dùng nửa phần đồ ăn hắn đưa tới.
Nàng cẩn thận nhìn nhiệm vụ trên máy tính bảng, Hàn Dục liếc qua phòng khách trống rỗng, còn có đứa bé đang ở trên sô pha xem TV, hắn ngẫm nghĩ liền ngồi xuống gần nàng.
"Hứa Như tỷ, cô xem cái này để làm gì? Chúng ta hiện tại lại không thiếu tiền vàng." Hàn Dục thật sự rất hiếu kì, ở mùa đầu, hắn tích lũy không ít kim tệ, mùa này không làm nhiệm vụ cũng có thể giàu có đi đến chặng cuối. Mà thời điểm mới cùng Hứa Như cộng sự, hắn đã nói qua.
Hứa Như khẽ gật đầu: "Tôi nhìn xem, tích lũy nhiều tiền vàng hơn luôn là chuyện tốt."
"Ồ, vậy tôi cùng cô xem xét a." Hàn Dục đột nhiên nghĩ đây chỉ là tổ đội tạm thời của mùa hai, nếu mọi người đều có thể kiên trì đến mùa thứ ba, vậy hiện giờ kiếm nhiều tiền vàng một chút đích xác lo trước khỏi hoạ. Hơn nữa còn chưa biết được tình huống mùa thứ ba, nếu là tự do tổ đội giống mùa thứ nhất, có lẽ hắn hiện tại biểu hiện tốt một chút, mùa thứ ba Hứa Như vẫn sẽ hợp tác cùng hắn.
Nhưng lúc này, đa số khán giả trên kênh trực tiếp đều nhìn thấu mục đích của Hàn Dục, không ít kẻ bắt đầu trêu ghẹo, nói thẳng Hàn Dục đang thay người khác làm áo cưới.
Hứa Như cự tuyệt hắn bởi nàng vốn dĩ đã không thích nam nhân này, hiện tại cố gắng kiếm tiền vàng chính là để cách xa Hàn Dục, dĩ nhiên sẽ không để hắn đi theo quấy rầy.
Hàn Dục lại cho rằng Hứa Như đang khách sáo với hắn, vì vậy tự mình mở máy tính bảng, bắt đầu xem mấy nhiệm vụ nhỏ bản thân có thể làm.
......
Giờ phút này Lý Điềm đang theo dõi kênh livestream, đột ngột chỉ vào Hứa Như cùng Hàn Dục trên màn hình, nghiêng đầu cười với Hứa Tụ: "Đứa nhỏ này có phải thiếu dây thần kinh? Không được, cười chết tôi rồi. A ha ha..."
"Ừm, nếu nhớ không lầm, bảy năm trước hắn là nghệ sĩ dưới trướng cô." Hứa Tụ lạnh như băng hồi đáp.
Lý Điềm sợ tới mức thu tay về, tiếu ý trên mặt cũng chậm rãi trở nên cứng ngắc.
"Hắc hắc, đó là hiểu lầm. Lúc ấy Vương tỷ nói dẫn dắt nam nữ nghệ sĩ ở cùng một nơi sẽ tương đối phiền toái, chi bằng tách ra. Tôi thấy cũng chính là cái lý này, bởi vậy liền lén tìm người phối hợp, không nghĩ tới......"
"Không nghĩ tới vài năm sau toàn bộ nam nghệ sĩ đều xảy ra chuyện, nữ nghệ sĩ có đôi có cặp giải nghệ lãnh chứng?!" Hứa Tụ cũng không biết còn có thể nói gì.
Lý Điềm cười gượng, chuyện năm đó thật sự là hiểu lầm, nàng đích xác là vì tốt cho Hứa Tụ, lại không nghĩ rằng hảo tâm làm chuyện xấu.
Trước kia, Hứa Tụ ngược lại có một bụng tức, bất quá mấy ngày nay Lý Điềm thời thời khắc khắc đều dính nàng, hiện tại nàng đối với Lý Điềm đã chuyển thành một loại trạng thái chết lặng.
"Cô nói xem đầu óc Hàn Dục chứa cái gì? Lúc mới xuất đạo, là một bé trai sạch sẽ phóng khoáng, cô bảo gì làm đó. Lúc ấy một câu 'Sau này bất kể đi bao xa, đều phải nhớ rõ đừng xem thường diễn viên xuất thân sao nhí không nổi bằng cậu.' Không ngờ đứa nhỏ này nhớ những bảy năm." Lý Điềm vô cùng cảm khái.
Hứa Tụ nhìn Hàn Dục bây giờ cũng cảm thấy đáng tiếc, khi đó Hàn Dục trong số tất cả các nghệ sĩ là người có thực lực nhất, chịu khổ chịu nỗ lực, tính cách cũng rất tốt, nhìn phóng khoáng như ánh mặt trời, kết quả hiện tại làm nàng cũng sắp không nhận ra nổi nữa.
Hứa Tụ cũng hối hận, nếu sớm biết Hàn Dục nghe mình như vậy, năm đó liền nên nói thêm vài câu, chẳng hạn như 'Chớ xem thường bất cứ người mới nào'.
Bất quá giờ phút này nói gì đều đã muộn, Hàn Dục hiện tại ở trong giới trôi qua rất xấu hổ, dù sao tai tiếng là tự hắn phơi bày, muốn tẩy trắng cũng tẩy không sạch.
Nhưng cũng may, công ty giúp đỡ tuyên truyền để hắn hối cải làm người, hơn nữa...... Lý do Hàn Dục dính tai tiếng lần này không thể hiểu được, mà chuyện này lắng xuống cũng là không thể hiểu nổi.
Giống như ngày trước, An Nhược Thủy bất ngờ gặp phải cảnh ngộ bị anti trên tất cả các trang web, An Thị xuất thủ, trong nháy mắt lặng yên không một tiếng động.
Hàn Dục lần này tuy không có thế trận lớn như An Nhược Thủy, lại cho người ta cảm giác đã từng quen biết.
Khả năng Hàn Dục lại bám dính được ông chủ mới.
Hứa Tụ nghĩ chờ Lạc Huyền Ca kết thúc phát trực tiếp, liền nhắc nhở Lạc Huyền Ca đừng tiếp tục dính phải hắn, có thể tránh liền tận lực tránh đi.
Danh Sách Chương: