Mục lục
Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Gia gọt xong hoa quả liền đưa tới trước mặt An Nhược Thủy: "An tỷ, ăn trái cây đi."
An Nhược Thủy gật đầu, sau đó cầm mấy trái đưa cho Tiểu Hi, Tiểu Hi lại lắc đầu cự tuyệt.
An Nhược Thủy thấy bé gái đang dùng đồ uống, liền không đưa qua nữa.
Từ Gia xem thời gian một chút mới phát hiện thật sự đã tới giờ cơm, vì vậy nói với Giang Ý Hàm: "Đã đến bữa ăn rồi, cơm sáng là tôi làm. Cơm trưa tới lượt cô."
"Phải phải phải." Giang Ý Hàm hết sức vô lực đứng lên, nhưng còn chưa rời khỏi liền bị Tiểu Hi túm chặt góc áo.
"Hả? Sao vậy?" Giang Ý Hàm nhìn bé gái, trái tim bắt đầu đập loạn, chỉ sợ tiểu nha đầu đột nhiên lại khóc.
Từ Gia nhìn hai người trước mặt một lớn một nhỏ giằng co với nhau, nàng hơi hơi nhíu mày.
Phong cách trên kênh livestream càng là quỷ dị.
Võng hữu 1: Kỳ thực, nhìn kỹ Tiểu Hàm Hàm cùng Tiểu Hi thật sự rất giống nhau a.
Võng hữu 2: Chuyện này đến tột cùng là duyên phận hay là scandal trong showbiz? Tiểu Hàm Hàm nhà tôi có con?!
Võng hữu 3: Chỉ có tôi cảm thấy vẻ mặt Từ Gia không đúng lắm hay sao?
Võng hữu 4: Như trên, cảm thấy Từ Gia như là thấy được con riêng của người yêu mình vậy 23333
......
Tiểu Hi nắm lấy vạt áo Giang Ý Hàm, lần này cũng không khóc thút thít mà lại nói: "Mẹ, con với mẹ cùng đi."
Tiểu gia hỏa tựa hồ sợ Giang Ý Hàm rời xa mình.
Giang Ý Hàm đau đầu hết sức nhìn tiểu gia hỏa, sau đó than nhẹ một hơi: "Phòng bếp đối với trẻ em mà nói rất nguy hiểm, trước cứ ở nơi này ăn chút gì được không? Dì đi nấu cơm, rất nhanh sẽ trở lại."
"Hu~" Tiểu Hi làm ra dáng vẻ lại muốn khóc, khiến Giang Ý Hàm bị dọa liên tục xua tay: "Này này, đừng khóc đừng khóc."
Từ Gia ở bên cạnh rốt cuộc không chịu nổi nữa, đứng lên nói: "Được rồi, cô ở lại bồi Tiểu Hi đi. Bữa cơm này để tôi làm, thuận tiện cho An tỷ nếm thử thực đơn mới của tôi."
"Aish, vậy phiền cô rồi." Giang Ý Hàm bày tỏ không phải mình lười biếng, mà là tiểu gia hỏa không cho nàng cơ hội thể hiện.
An Nhược Thủy nhìn Giang Ý Hàm, lại nhìn nhìn Tiểu Hi, cuối cùng nàng dùng ngữ khí tám chuyện nói với Giang Ý Hàm: "Cô cùng Tiểu Hi thật sự không có quan hệ gì sao? Hai người nhìn giống nhau lắm."
"Này, tôi với cô bé thật sự không có quan hệ gì a. Hôm nay là ngày đầu tiên gặp mặt! Tôi bảo đảm!"
Không ai nhắc thì thôi, hiện giờ bị An Nhược Thủy nói như vậy, Giang Ý Hàm cũng cảm thấy dáng dấp đứa nhỏ này có vài chỗ thật giống mình.
An Nhược Thủy thấy Giang Ý Hàm phản ứng rất lớn, liền gật gật đầu: "Đừng để tâm, tôi chỉ là tùy tiện nói một chút."
Giang Ý Hàm dở khóc dở cười: Ngài tùy tiện nói một chút thật đúng là dọa người a.
Tiểu Hi thấy Giang Ý Hàm không rời đi liền trở nên càng ngoan ngoãn, ngồi xuống bên cạnh nàng, nghiêm túc uống đồ uống.
Sau một hồi trầm mặc, Tiểu Hi uống cạn nửa chai nước, tiếp đó ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt to tròn hỏi Giang Ý Hàm: "Mẹ, bọn họ đều nói mẹ sẽ chẳng bao giờ trở về nữa."
"Ừm......" Giang Ý Hàm không biết trả lời ra sao, đang độc thân quý tộc đột nhiên chui ra một tiểu khuê nữ, loại tư vị này bạn không thể nghiệm một chút thì vĩnh viễn không biết rốt cuộc phức tạp nhường nào.
Ánh mắt An Nhược Thủy lóe lên, bỗng dùng ngữ khí nhẹ nhàng hỏi: "Tiểu Hi, cha cháu đâu?"
"Cha ở trên trời, không đúng không đúng... Cha cùng với anh trai, còn có mẹ đi ra ngoài chơi." Tiểu Hi đếm ngón tay cẩn thận suy nghĩ.
An Nhược Thủy tiếp tục hỏi: "Cha mẹ và anh trai cháu ra ngoài chơi, vậy hiện tại người này là ai a?"
An Nhược Thủy chỉ vào Giang Ý Hàm, Giang Ý Hàm đau đầu đỡ trán: Ảnh hậu đại nhân thân ái, ngài đói đến hôn mê rồi sao? Ngài và một đứa bé trò chuyện nghiêm túc như vậy làm gì?
Tiểu Hi lập tức lệ trào đáy mắt, nhìn Giang Ý Hàm thút thít: "Đây là mẹ cháu."
"Vậy sao cháu lại có hai người mẹ?" An Nhược Thủy tiếp tục hỏi, Tiểu Hi trả lời: "Bởi vì còn có một người mẹ sau này, còn có cha sau này."
"Ồ, vậy cháu gặp cha mẹ sau này từ khi nào?" An Nhược Thủy hỏi, Tiểu Hi suy nghĩ rất lâu cuối cùng vẫn không có đáp án: "Cháu không nhớ rõ. Ngày hôm ấy rất lạnh, mẹ đi một hồi sau đó đi đến nhà ba mẹ sau này."
"Vậy sao..." An Nhược Thủy đột nhiên trầm mặc, mà Giang Ý Hàm cũng không tiếp tục cảm thấy An Nhược Thủy đang nói chuyện vớ vẩn nữa, vì nàng đã hiểu, cha mẹ hiện tại của Tiểu Hi cũng không phải cha mẹ ruột. Mà có lẽ cha mẹ ruột của Tiểu Hi nhìn rất giống mình.
Giang Ý Hàm bỗng trở nên thiếu tự nhiên, ánh mắt nhìn Tiểu Hi thêm mấy phần tìm tòi nghiên cứu, hiện tại càng nhìn Tiểu Hi càng cảm thấy rất giống mình, lại nghĩ đến bản thân từ nhỏ bị người ném ở cô nhi viện, nàng không khỏi bắt đầu tưởng tượng đến một vài phương diện không dám nghĩ.
Có lẽ Tiểu Hi và mình thật sự là thân nhân, có thể cha mẹ Tiểu Hi là họ hàng chung huyết thống với mình.
"Khụ khụ." An Nhược Thủy thấy tầm mắt Giang Ý Hàm có biến hóa, nàng lập tức ho khan hai cái.
Giang Ý Hàm rốt cuộc cũng hoàn hồn, tặng cho An Nhược Thủy một ánh mắt cảm kích, may mắn bản thân hoàn hồn kịp thời, nếu không sợ là có thể trước mặt mọi người nói ra suy đoán trong đầu.
Đến lúc đó quả thực là một tin bát quái cực lớn trong showbiz.
Hiện tại Giang Ý Hàm nhìn thấy Tiểu Hi không còn đau đầu cộng với bất đắc dĩ nữa, mà nhiều thêm vài phần yêu thích cùng đau lòng. Bất kể đứa bé này có phải có quan hệ với nàng hay không, nhỏ tuổi như vậy mà cha mẹ ruột đã rời bỏ, e rằng trong lòng tiểu gia hỏa cũng không dễ chịu.
Giang Ý Hàm xoa xoa đầu bé gái, Tiểu Hi lập tức vui vẻ bổ nhào vào trong ngực nàng.
An Nhược Thủy nhìn hình ảnh 'mẫu từ tử hiếu' này, đột nhiên cảm thấy cải trắng mình nuôi bị người đánh cắp, còn là cái loại cải tự mình tìm tới ăn trộm.
Nàng không biết hôm nay về nhà nên giải thích thế nào với Lạc Huyền Ca, dù sao cũng nhìn ra được Tiểu Lạc thật sự coi trọng nha đầu này. Nếu Lạc Huyền Ca biết nàng mang tiểu nha đầu ra ngoài ăn một bữa cơm, tiểu nha đầu liền 'di tình biệt luyến', liệu có thương tâm khổ sở?
May mà đám người Giang Ý Hàm không biết diễn biến nội tâm của An Nhược Thủy.
Chờ Từ Gia bước ra, cơm trưa thơm ngào ngạt đã hoàn thành, nhìn đầy bàn thức ăn Tiểu Hi vui vẻ ngồi xuống bên cạnh Giang Ý Hàm.
Giang Ý Hàm đang chuẩn bị gắp thức ăn cho tiểu nha đầu, nhưng phát hiện tiểu nha đầu dùng tư thế cầm đũa chưa quen gắp cho mình đồ ăn mình thích nhất.
"Mẹ ăn đi, mẹ thích nhất cái này mà." Tiểu nha đầu cười đến thực vui vẻ.
Không chỉ có Giang Ý Hàm ngây ngẩn, Từ Gia cũng ngây ngẩn cả người, đó thật sự là đồ ăn Giang Ý Hàm thích nhất, nhưng tiểu nha đầu làm sao mà biết chứ?
Ánh mắt Từ Gia nhìn Giang Ý Hàm càng ngày càng quái dị, chỉ thiếu điều nhào lên túm cổ áo Giang Ý Hàm truy vấn nguyên do nữa mà thôi.
An Nhược Thủy vô lực hết sức, nhìn nhìn 'mẹ con' các nàng hỗ động, đột nhiên cũng muốn có một cục bột mềm mềm đi theo bên người, nhìn như vậy thật ấm áp thật tri kỷ.
Bất quá lại nghĩ tới Nam Nam, tâm tư muốn có cục bột nhỏ của An Nhược Thủy chậm rãi lạnh xuống một nửa. Nếu quả thật sinh hạ một đứa trẻ trâu, đến lúc đó nàng phải gánh chịu bao nhiêu ủy khuất!
Một bữa cơm này ngoại trừ Từ Gia, ba người còn lại đều ăn rất vui vẻ, đặc biệt là Giang Ý Hàm, thật muốn lầm tưởng đây chính là con mình a.
Nếu không phải trí nhớ độc thân hai mươi năm nói cho nàng biết, nàng ngay cả miệng nam nhân còn chưa chạm qua, thật muốn kéo Tiểu Hi đi làm xét nghiệm ADN.
Dùng bữa xong, Từ Gia tự đề cử mình đi rửa chén, bởi An Nhược Thủy là khách mà Giang Ý Hàm lại bị Tiểu Hi bám chặt, nàng chỉ có thể chịu thương chịu khó đi xoát nồi rửa chén.
Qua một hồi lâu An Nhược Thủy đột nhiên nhớ tới, hỏi Giang Ý Hàm: "Đứa trẻ nhà các cô đâu?"
"Buổi sáng Bạch Liễu tới, đứa nhỏ nhà các nàng rất thích đứa nhỏ nhà chúng tôi, liền dẫn theo chơi chung. Nói là buổi chiều đưa về." Giang Ý Hàm bày tỏ, nàng muốn nuôi trẻ theo kiểu nhà Phật.
An Nhược Thủy hiểu rõ gật đầu: "Chẳng trách không thấy."
Giang Ý Hàm cười ha hả: Ngài hiện tại mới phát hiện sao.
Tiểu Hi ngẩng đầu nhìn Giang Ý Hàm, chớp đôi mắt to tròn linh khí, thực nghiêm túc hỏi: "Mẹ ơi, con không muốn trở về nhà, trước ở cùng một chỗ với mẹ có thể hay không."
"Này..." Giang Ý Hàm không biết nên trả lời vấn đề ra sao, hướng ánh mắt cầu cứu nhìn về An Nhược Thủy, không ngờ An đại ảnh hậu ngẩng đầu nhìn trần nhà, bộ dáng thập phần thưởng thức.
Giang Ý Hàm bất đắc dĩ nhờ Từ Gia giúp đỡ, Từ Gia lại ngồi trên ghế nhìn chằm chằm mũi chân, thái độ cao cao tại thượng như chuyện không liên quan đến mình.
Giang Ý Hàm không biết làm sao liếc nhìn bình luận trên kênh trực tiếp, thấy dân mạng đều đang sôi nổi bảo mình đưa bé gái về nhà, Tiểu Hi thật sự quá ngoan quá đáng yêu, nếu như mình không đồng ý, bọn họ sẽ nửa đêm lập đội đi trộm.
"Mẹ, con sẽ ngoan! Không khóc, con cũng sẽ ăn rất ít, không cần tốn nhiều tiền để nuôi. Con không phải là hàng lỗ vốn."
Tiểu Hi không khóc nhưng Giang Ý Hàm lại khóc, hàng lỗ vốn a, lúc ấy bao nhiêu người đến cô nhi viện, nàng đều nói ra ba chữ này, sau khi được bao nhiêu người lãnh về nhà thì lại bởi ba chữ này mà bị đưa trở về lần nữa.
"Được! Có thể." Giang Ý Hàm quyết định sau tiết mục sẽ đi tìm cha mẹ nuôi của Tiểu Hi thương lượng một chút, nếu như có thể, nàng muốn nắm được quyền giám hộ.
Nghe vậy Từ Gia thập phần khiếp sợ nhìn về phía Giang Ý Hàm, nàng không nghĩ tới Giang Ý Hàm sẽ đáp ứng đứa nhỏ này, nàng còn tưởng đối phương sẽ trực tiếp cự tuyệt hoặc là uyển chuyển lừa gạt đứa nhỏ. Không nghĩ tới Giang Ý Hàm lại đáp ứng khẳng định nghiêm túc như thế.
An Nhược Thủy hơi giương lên khóe môi, thật tốt a, nếu Giang Ý Hàm thật sự nhận nuôi đứa trẻ này, vậy nàng có thể lâu lâu đi xem một chút.
"Được rồi, hiện tại đừng khóc nữa. Mặt mũi tèm lem thì khó coi lắm." Giang Ý Hàm rót ly nước ấm cho tiểu nha đầu: "Tới, bổ sung nước a."
Từ Gia siết nắm tay một cái, tiếp đó vừa buông ra lại tiếp tục nắm vào, thanh âm vô cùng run rẩy: "Cô thật, thật sự quyết định?"
"Đúng vậy, có vấn đề sao?" Giang Ý Hàm rất khó hiểu vẻ mặt của Từ Gia, bộ dáng sao lại giống như mình muốn ép buộc nàng nhận nuôi vậy?!
Từ Gia lắc lắc đầu: "Không sao, để tôi chậm rãi chuẩn bị."
Mấy chữ cuối cùng nói rất nhẹ rất nhẹ, đến mức Giang Ý Hàm không nghe thấy.
Nhưng chuyện này không có nghĩa quần chúng vây xem kênh trực tiếp cũng không nghe a, vì vậy sau khi khán giả soi được mùi bách hợp, lại đột nhiên bùng nổ.
Bốn người ngồi xem TV với nhau, lại bàn tán một vài chuyện có liên quan đến tiết mục, thật sự coi mùa thứ hai như sinh hoạt hàng ngày.
Điểm duy nhất để fan hâm mộ nhìn, đại khái là liếm nhan cùng với xem idol chăm sóc em bé.
Rất nhanh đã chạng vạng tối, Bạch Liễu dẫn đứa nhỏ nhà Giang Ý Hàm trở lại, cười nói: "Tới, đem tiểu công chúa nhà các cô trở về đi."
Nhìn một màn này, An Nhược Thủy cũng cảm thấy cần phải trở về, đứng dậy dự định dắt Tiểu Hi rời khỏi.
Nhưng không ngờ Tiểu Hi tránh thoát tay An Nhược Thủy đưa tới, ôm lấy chân Giang Ý Hàm không chịu rời ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK