Mục lục
Hồng Hoang Thiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bây giờ đã là buổi tối.

Tào gia đại yến cũng đã bắt đầu được một lúc lâu, quan khách tham dự đại yến lần này rất đông, đa số đều là nhân vật có tiếng tăm hoặc là trưởng bối của các thế lực lớn ở Trịnh Châu, thậm chí là có cả tu sĩ đến từ Trung Thổ.

Nhưng cốt yếu là bọn họ muốn nhân cơ hội này để tiếp xúc và kết giao với Nam Cung Uyển, đồng thời duy trì mối quan hệ với Tào gia.

Còn những nhân vật nhỏ nhoi như Vũ Phàm vẫn là chưa đủ để đám người bậc tiền bối như bọn họ để mắt tới, chuyện của Vũ Phàm là chuyện thuộc về thế hệ trẻ, bọn họ liền để cho con cháu của mình tự thân lo liệu.

Tào Khang híp mắt nhìn Vũ Phàm đang ngồi thưởng thức yến tiệc ở phía đối diện, hắn cầm ly rượu cổ hạc đứng dậy, đi về phía bên đó.

- Tại hạ Tào Khang, nghe danh Khương huynh đã lâu hôm nay mới có dịp gặp mặt, hân hạnh được mời huynh một ly.

Vũ Phàm cũng đứng dậy, đáp lễ hắn:
- Tại hạ Khương Chính Hạo, nghe đại danh của công tử đã lâu, hạnh ngộ, hạnh ngộ!
Nói rồi hai người bọn họ uống cạn ly, Tào Khang mở miệng thăm dò Vũ Phàm.

- Khương huynh, huynh đã nghĩ đến việc gia nhập nhất mạch nào của Tào gia chưa?
Vũ Phàm cười nhẹ rồi nói:
- Ha ha, Tào huynh, thật sự chí của ta không ở Trịnh Châu, ta muốn đi Trung Thổ kiến nghiệp.


Tào Khang nhỏ giọng nói:
- Theo như ta biết thì nếu như huynh muốn hành sự ở Trung Thổ nhất định phải có một cái bối cảnh, nếu không thật sự rất khó khăn, huynh đã suy nghĩ kỹ chưa?
Vũ Phàm vẫn khéo léo từ chối:
— QUẢNG CÁO —
- Chuyện này đương nhiên ta đã có cân nhắc, nhưng tính ta không muốn bị ràng buộc quá nhiều, cho nên không muốn đầu nhập vào bất cứ thế lực nào cả.

Tào Khang vẻ mặt tiếc nuối, thấp giọng nói:
- Ài, thật tiếc quá, nhất mạch của ta xưa nay luôn đối đãi rất tốt với Luyện Đan Sư, nhất là những nhân tài như Khương huynh đây, nếu như huynh đổi ý có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào.

- Đa tạ hảo ý của Tào huynh.

"Hừ!" Tào Khang hừ lạnh trong lòng rồi xoay người rời đi, bên ngoài vẫn thể hiện một bộ nho nhã.

Tào An ở đằng xa quan sát động tĩnh ở bên này, thấy vậy, liền cười lạnh trong lòng, nếu như mời chào được Vũ Phàm gia nhập dưới trướng, thì hắn đã làm từ lâu rồi, đối với Vũ Phàm chỉ có thể thiết lập mối quan hệ hảo hữu hợp tác lâu dài mà thôi.

Tào An sau khi đi chúc rượu quan khách một vòng xong liền trở về chỗ của Vũ Phàm, hắn nói:
- Khương huynh, lão tổ đã chấp nhận cấp cho huynh một cái thân phận khách khanh của Tào gia mà không cần phải đầu nhập nhất mạch nào! Đây là một ưu đãi đặc biệt chỉ dành riêng cho huynh đó nha!
Vũ Phàm đã sớm biết chuyện này, nhưng hắn vẫn vui vẻ đáp lời Tào An:
- Đa tạ Tào huynh đã hết mình hỗ trợ!
- Khương huynh đừng khách sáo, chúng ta là bằng hữu, sau này huynh cần gì cứ đến tìm ta là được, nếu ta có thể giúp huynh, liền sẽ hết sức mà làm.

- Đa tạ Tào huynh, nếu như ta có đan dược cần bán nhất định sẽ liên hệ với huynh đầu tiên.

- Ha ha, có lời này của Khương huynh ta cảm thấy vô cùng vinh hạnh, nào mời huynh!
Tào Khang đương nhiên nghe được bọn họ nói chuyện, trong lòng lập tức nóng nảy, hắn liền suy đoán chuyện này hẳn là lão tổ đã nhúng tay vào hỗ trợ tên Tào An kia.

Bấy lâu nay hắn cũng không hiểu vì sao lão tổ lại luôn ưu ái tên Tào An đó, xét về mọi mặt, tên Tào An đó có gì hơn hắn đâu chứ.

Tào Khang nhìn về phía Vũ Phàm, trong lòng nổi lên ác niệm nhưng rất nhanh dằn xuống.

— QUẢNG CÁO —
Vũ Phàm cảm nhận được sát khí thoáng qua từ chỗ của Tào Khang, hắn khẽ đưa mắt nhìn về phía đó, ánh mắt lóe lên tinh quang rồi nhanh chóng thu liễm.

Cái tên Tào Khang này là con trai trưởng của nhị trưởng lão Tào gia, thiên phú tu luyện là Địa giai trung phẩm, lại thêm cơ trí vô cùng nổi bật cho nên hầu hết mọi người đều tin rằng hắn sẽ được lựa chọn để kế thừa chức vị gia chủ Tào gia đời tiếp theo.


Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ tính cách của hắn quá cực đoan và nhỏ nhen, cho nên lão tổ Tào gia không muốn hắn kế thừa vị trí gia chủ, chỉ đành ở sau màn âm thầm hỗ trợ Tào An tranh quyền đoạt vị với Tào Khang.

Để thừa kế vị trí gia chủ của Tào gia, điều kiện tiên quyết là phải chứng minh được ngươi có thể dẫn dắt được Tào gia, làm cho Tào gia lớn mạnh, điều đó sẽ được đánh giá thông qua biểu hiện của ngươi khi tiếp quản sinh ý của Tào gia ở Trịnh Châu.

Tầm nhìn của Tào An vẫn sâu sắc hơn tên Tào Khang rất nhiều, có thể bây giờ Vũ Phàm chỉ mới là trung giai Luyện Đan Sư nhất phẩm, nhưng tuổi còn rất trẻ tiềm lực phát triển còn rất lớn, nếu như may mắn Tào An tin rằng sau mười hoặc mười lăm năm nữa hắn sẽ kết giao được với một vị trung giai Luyện Đan Sư tam phẩm.

Cho nên việc mời chào Vũ Phàm để đẩy mạnh sinh ý đan dược về lâu dài cũng là một trong những điểm mấu chốt.

Điều kiện thứ hai, chính là chiến thắng tỷ võ đài, Tào gia cũng như các gia tộc tu chân khác ở Thiên Huyền Đại Lục đều lấy võ vi tôn, cho nên nói gì thì nói, thực lực vẫn là yếu tố quyết định hết thảy, cũng chính vì vậy mà lão tổ Tào gia phải lao tâm khổ tứ bỏ ra cái giá lớn để cầu Nam Cung Uyển luyện chế cho Tào An một viên Tẩy Tủy Đan.

Vốn dĩ lão muốn cho Tào An phục dụng từ sớm nhưng tung tích của Nam Cung Uyển đột nhiên biến mất mãi đến bây giờ mới xuất hiện nên mới dây dưa chậm trễ như vậy, Luyện Đan Sư lục phẩm nào cũng có thể luyện chế được Tẩy Tủy Đan nhưng luyện chế ra tinh phẩm Tẩy Tủy Đan thì lại là chuyện khác.

Mà mỗi tu sĩ chỉ có một cơ hội phục dụng Tẩy Tủy Đan mà thôi, những lần sau hầu như không có tác dụng, hơn nữa, nguyên liệu luyện chế Tẩy Tủy Đan vô cùng trân quý, chính vì vậy mà lão bắt buộc phải chờ đợi đến ngày hôm nay.

Mặt khác, vừa vặn có thêm Vũ Phàm xuất hiện, dường như mọi thứ đều đang xoay quanh hỗ trợ cho tên Tào An vậy.

Buổi yến tiệc chuẩn bị kết thúc thì Tề Hạo Long đến chỗ của Vũ Phàm, hắn nói:
- Tại hạ là Tề Hạo Long, hân hạnh được gặp mặt Khương huynh!
Vũ Phàm cũng lịch sự đáp lời hắn:
- Tại hạ Khương Chính Hạo, gặp qua Tề huynh.

— QUẢNG CÁO —
Tề Hạo Long nói:
- Ta nghe nói huynh muốn đến Trung Thổ?

Vũ Phàm gật đầu, tên họ Tề thấy vậy đưa cho hắn một cái lệnh bài, rồi nói:
- Đây là lệnh bài thượng khách của Tề gia, mua bán với Tề gia được giảm giá 2 thành, coi như là quà gặp mặt của ta tặng Khương huynh!
Vũ Phàm thu lại lệnh bài, rồi chắp tay nói:
- Đa tạ Tề huynh, nếu sau này huynh cần luyện chế đan dược, nếu trong khả năng của ta, ta nhất định sẽ giúp đỡ.

Tề Hạo Long vui vẻ nói:
- Có được câu nói này của Khương huynh là ta an tâm rồi, sắp tới ta cũng sẽ đến Trung Thổ gia nhập thượng tông tu luyện, hy vọng hai ta có thể làm bạn ở đó.

Vũ Phàm gật đầu đáp lời:
- Nhất định rồi, hẹn gặp Tề huynh ở Trung Thổ.

Bọn họ nói chuyện thêm đôi ba câu thì tên họ Tề rời đi, Vũ Phàm nhìn theo bóng lưng của Tề Hạo Long, trong lòng cũng âm thầm ghi nhớ danh tự của đối phương.

Sau yến tiệc hôm nay, ba ngày tới, Vũ Phàm sẽ rời khỏi Trịnh Châu tiến về Trung Thổ thành.

Sắp xếp ở Trịnh Châu cơ bản cũng đã xong, hắn cũng muốn nhanh chóng lên đường gặp mặt vị cao nhân ở Thương Huyền tông kia.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK