Lễ sắc phong của Galvin được diễn ra với sự chứng kiến của tất cả mọi người trong hoàng gia, bọn người của Âu Hoằng Phong cũng được vinh dự tham gia, hôm nay Clara diện một chiếc váy màu trắng dài đến chân tóc xõa dài đầu cài vương miện trông rất lộng lẫy, quý phái, cao quý.
"Công chúa! Đức vua có chuyện muốn gặp người." Max cúi chào cô rồi nói.
"Em biết rồi! Cảm ơn anh." Clara gật đầu đi gặp Galvin.
Clara đi đến gặp Galvin đứng phía sau anh cô mỉm cười hỏi:
"Anh tìm em là có chuyện gì?"
Galvin quay người lại dáng vẻ nghiêm nghị, gương mặt không nóng cũng không lạnh hỏi cô:
"Anh hỏi em đến khi nào em và Phương Chí Bình mới kết thúc với nhau đây?"
Nụ cười của Clara bắt đầu trở nên gượng gạo:
"Anh đang nói cái gì vậy? Tự nhiên hỏi em và anh ấy khi nào kết thúc? Hai người bọn em rất tốt mà."
Sắc mặt Galvin ngày càng lạnh lẽo khiến cô có chút sợ:
"Em còn muốn chịu đừng khi sống cùng anh ta đến khi nào? Em đừng tưởng anh không biết chuyện gì? Em nên nhớ không có chuyện gì có thể qua mắt được anh đâu."
Clara vẫn muốn che giấu với anh đến cùng:
"Anh đang nói cái gì vậy hả? Em thật sự không hiểu ý của anh là sao chứ?"
"Em không hiểu sao? Được vậy anh lại hỏi em suốt thời gian qua em luôn âm thầm lôi kéo các cổ đông cho Phương Thần là sao hả? Còn nữa lúc tập đoàn Chí Thần gặp khó khăn em chính là người lôi kéo, thu hút các đối tác làm ăn khiến cho họ hợp tác, đầu tư vào tập đoàn những việc mà em làm anh thật sự không hiểu đó."
Clara cắn môi của mình nhìn anh, gãi gãi đầu của mình giọng nói nhỏ lại:
"Thì ra anh đã biết hết rồi."
"Có phải mục đích của em chính là giành lại số cổ phần trong tay của Phương Chí Bình cho Phương Thần đúng không?"
Clara khẽ gật đầu thừa nhận:"Đúng là không có chuyện gì có thể qua mắt được anh."
Galvin nhìn cô thở một hơi dài rồi hỏi cô:"Bây giờ, em hãy nói cho anh cái thai trong bụng của em là sao không? Em và Phương Chí Bình đã xảy ra quan hệ với nhau từ khi nào vậy hả?"
Clara lắc đầu vội giải thích cho anh biết:
"Không phải! Cái thai chỉ là giả thôi thật chất không có cái thai nào ở đây cả cái tờ giấy có thai kia là do em nhờ Dật Huân làm giúp thôi."
Galvin nheo mắt lại vẫn còn chút nghi hoặc:
"Thật chứ? Em không có gạt anh chứ?"
Clara gật đầu như băm tỏi giọng nói đầy sự chắc chắn:"Thật! Em không có gạt anh đâu."
"Vậy em và Phương Chí Bình có xảy ra chuyện gì không?"
"Không! Em và anh ta không hề xảy ra chuyện gì cả cái đó em cũng là lừa anh ta thôi."
Galvin thở một cái thật mạnh, bây giờ lòng anh đã nhẹ nhõm vô cùng:
"Làm anh hết cả hồn, lúc nghe em nói với Phương Chí Bình là em đã có thai rồi em có biết lúc đó anh đã lo lắng cỡ nào không? Mất ăn mất ngủ mấy ngày luôn đấy."
Clara chỉ biết cười trừ với anh, Galvin nói tiếp:
"Lúc đó Phương Chí Bình vui đến không biết trời đất làm anh cứ tưởng thật."
Clara cảm thấy có gì đó kì lạ ở đây bèn hỏi anh:
"Khoan đã! Em cảm giác có chuyện gì đó là lạ ở đây. Tại sao anh lại biết những chuyện này? Em nhớ là em chưa nói với anh mà? Chuyện này chỉ có em và Phương Chí Bình mới biết."
Nghe cô hỏi thế, Galvin chỉ cười cười đáp:
"Thật ra anh đã cho người đặt máy ghi âm ở biệt thự của Phương Chí Bình và ở Phương thị."
"Cái gì? Anh thật là em bó tay với anh luôn rồi cái gì cũng làm được hết."