Mục lục
Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 960

Mà những chuyện này, đều là nhờ Tô Noãn Tâm, vì cô đem chuyện của anh nói cho Lệ Minh Viễn biết.

 

Lệ Minh Viễn mới mua miếng đất đó…

 

Còn là trả gấp năm lần đó!

 

Tiêu Bảo Vỹ xém chút nữa nhảy cẩng lên, biểu đạt một chút niềm vui của mình.

 

Từ đó, anh trai anh cũng không còn buồn rầu nữa.

 

Anh cũng không cần bị buộc phải kết hôn với người con gái mà anh không thích nữa.

 

Đúng là nên cảm ơn Tô Noãn Tâm một lần, cô chính là ân nhân của nhà họ Tiêu đó!

 

Tiêu Bảo Vỹ nhanh chóng đăng nhập vào nền tảng phát trực tiếp, nạp tiền, phát thưởng.

 

Minh Dao thông qua Lục Viễn Phương, đuổi kịp Tô Noãn Tâm, còn vượt hơn mười triệu, giờ đang làm mặt quỷ với Tô Noãn Tâm.

 

Kết quả mặt quỷ mới làm có một nửa… Cô liền sững người.

 

Cái quái gì thết “Anh Lệ! Lần này tuyệt đối là anh đúng không! Chắc chắn là anh! Lại thêm ba trăm cái tên lửa, còn muốn người ta sống nữa không chứi”

 

Tô Noãn Tâm vội vàng hướng về phía Lệ Minh Viễn hỏi: “Chú… Lần này là chú sao?”

 

Lệ Minh Viễn lạnh nhạt trả lời “Không phải”

 

“Phù… Vậy có phải chú đang mời người cứu viện không?”

 

“Vẫn chưa”

 

“Lần này lại là ai đây! Mẹ nó chứ…”

 

Liền nhìn vào khu bình luận, người hâm mộ đang xôn xao: Tiêu Bảo.

 

Vỹ, Tiêu Bảo Vỹ! Anh ấy chào rồi kìa, là Tiêu Bảo Vỹ!

 

Mẹ ơi, ảnh đế Tiêu Bảo Vỹ!

 

Hình như trước đây đã từng hợp tác với Tô Noãn Tâm.

 

Tô Noãn Tâm dở khóc dở cười nói: “Hóa ra là Tiêu Bảo Vỹ… Cảm ơn ảnh đế Tiêu đã tặng thưởng cho tôi!”

 

Minh Dao lập tức thấy không phục.

 

“Ảnh đế Tiêu! Em cũng từng hợp tác với anh rồi! Anh còn nhớ Minh Dao bên hồ Đại Minh không?”

 

Tiêu Bảo Vỹ không khỏi bật cười… Cũng biết ý, tặng cho Minh Dao mười triệu…

 

Minh Dao vui vẻ nói: “Haha, cảm ơn ảnh đế Tiêu! Yêu anh nè, chụt chụt! Bản tim”

 

Tô Noãn Tâm tức giận nói: “Minh Dao thối! Chỉ có vậy liền muốn thắng chị, ảnh đế Tiêu là muốn tới đây cổ vũ cho chị mà, cũng chia cho em một nửa mất rồi.

 

Minh Dao thè lưỡi về phía cô nói: “Để thắng được đàn chị, em không cần mặt mũi nữa!”

 

“Em có mặt mũi à!”

 

“Người ta có đó! Nhìn đi, to thế này!”

 

Lục Viễn Phương sắp bị chọc cười chết rồi.

 

Cô gái này càng ngày càng biết giở trò rồi.

 

 

Những người hâm mộ của Nhiếp Hạo cũng phát điên rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK