Đây là lần đầu tiên Tế Nguyệt Thanh Thanh tham gia một cuộc thi như vậy nên cô cảm thấy rất mới lạ.
Trước khi làm nhiệm vụ, hệ thống có nhấn mạnh: “Phải hoàn thành nhiệm vụ một mình, các cặp đôi không thể trao đổi tin tức cho đến khi nhiệm vụ kết thúc”.
Bắt đầu, cả hai phải trả lời một chuỗi các câu hỏi mà hệ thống đưa ra. Hệ thống cũng không quên nhấn mạnh thêm, các cặp đôi nên suy nghĩ kỹ rồi nghiêm túc trả lời. Bởi đáp án người chơi đưa ra có ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả bình chọn cuối cùng.
Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn qua nội dung, toàn mấy câu hỏi ngớ ngẩn, ví dụ bạn thích ăn gì, thích màu gì, vân vân và mây mây…
Lúc đầu Kỷ Hiểu Nguyệt chỉ điền linh tinh cho xong, nhưng càng làm cô lại càng nghiêm túc.
Hệ thống hỏi: “Bạn muốn nói điều gì với đối phương nhất?”
Kỷ Hiểu Nguyệt nghĩ một lát rồi điền: “Đại Thần, rất vui khi được quen anh”.
Câu hỏi kế tiếp: “Nếu bạn chỉ có thể làm một việc cuối cùng cho cô ấy (anh ấy), bạn sẽ làm điều gì?”
Kỷ Hiểu Nguyệt nghĩ rồi trả lời: “Không kết hôn nữa”.
Kỷ Hiểu Nguyệt trả lời như vậy vì trò chơi nếu không có Phong Diệp Vô Nhai chắc cô đã không chơi.
Câu hỏi kế tiếp: “Trong trò chơi, nơi bạn thích nhất là nơi nào?”
Kỷ Hiểu Nguyệt điền không chút do dự: “Tòa thành số 25 Rừng Hạnh Phúc, nhà của Phong Diệp Vô Nhai”. Phải nói là, nhà của hai người mới đúng.
…
Sau khi làm xong một loạt các câu hỏi mà cô cho là ngớ ngẩn, đột nhiên hệ thống thông báo, đáp án của họ rất ăn khớp và nhận được bình chọn là cặp đôi xuất sắc nhất.
Tế Nguyệt Thanh Thanh toát mồ hôi, dễ thế sao?!
Nhưng chức năng đối thoại vẫn đang bị khóa, Tế Nguyệt Thanh Thanh không thể trò chuyện với Phong Diệp Vô Nhai, cô chán nản nhìn hệ thống sắp xếp. Tế Nguyệt Thanh Thanh và Phong Diệp Vô Nhai bị người ta đẩy lên bục lĩnh thưởng, nhận quà tặng, hình ảnh đó thật có chút ngu ngốc.
Sau đó họ nhận nhiệm vụ thứ ba, nhiệm vụ cuối cùng của hệ thống.
Nhiệm vụ này là đánh Boss. Với khả năng của cô và Phong Diệp Vô Nhai, họ có thể thắng chắc nhưng không may Boss này rất biến thái, luôn không ngừng thêm máu cho mình. Sau lần thứ tư thêm máu, Boss đột nhiên tung ra một chiêu lớn, vì thêm máu lần cuối cho Tế Nguyệt Thanh Thanh mà Phong Diệp Vô Nhai đã anh dũng hy sinh.
Sau khi Phong Diệp Vô Nhai biến mất khỏi nhiệm vụ, Boss bỗng nhiên ngừng tấn công, đồng thời trên màn hình hiện lên thông báo của hệ thống: “Phu quân của bạn, Phong Diệp Vô Nhai đã hy sinh, bạn có thể lựa chọn:
A. Ly hôn với Phong Diệp Vô Nhai, tạm dừng tìm một người khác để tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng không thay đổi.
B. Tự mình cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng gấp đôi.
C. Rời khỏi nhiệm vụ, không có phần thưởng”.
Nếu Phong Diệp Vô Nhai đã không thể tham gia, vậy một mình cô chơi tiếp còn ý nghĩa gì. Nghĩ vậy, Tế Nguyệt Thanh Thanh không hề do dự chọn đáp án C.
Nào ngờ, hình ảnh đột nhiên thay đổi, họ đang đứng trước một lâu đài rất lớn.
Đây… đây không phải là nhà Phong Diệp Vô Nhai sao? Phong Diệp Vô Nhai đang đứng ngay cạnh cô. Tuy họ đã rời khỏi nhiệm vụ nhưng cũng không đến mức quay thẳng về nhà Phong Diệp Vô Nhai thế này chứ!
Tế Nguyệt Thanh Thanh đang thấy khó hiểu thì cô phát hiện nhân vật trong màn hình không chịu sự điều khiển của mình. Thì ra cô vẫn đang trong nhiệm vụ.
Trên màn hình, Tế Nguyệt Thanh Thanh đang thổi tiêu, Phong Diệp Vô Nhai từ từ bước tới, Tế Nguyệt Thanh Thanh ngả vào lòng Phong Diệp Vô Nhai, ánh mắt dịu dàng đong đầy cảm xúc:
“Đại Thần, rất vui khi được quen biết anh”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh quýnh lên! Đây không phải đáp án cô điền lúc trước sao? Không biết Đại Thần sẽ nói gì?
Kỷ Hiểu Nguyệt vội nhìn màn hình.
Phong Diệp Vô Nhai dịu dàng ôm lấy Tế Nguyệt Thanh Thanh:
“Bà xã, anh yêu em”.
Kỷ Hiểu Nguyệt đột nhiên xúc động, khuôn mặt bất giác đỏ lên. Đây… đây là câu trả lời của Đại Thần sao?
Trên màn hình, Tế Nguyệt Thanh Thanh tiếp tục nói:
“Nếu em có thể làm cho anh một việc cuối cùng, em sẽ thủ tiết vì anh”.
Phụt…
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa uống nước vôi phun hết lên màn hình.
Cùng lúc ấy tại một nơi khác, Tề Hạo cũng bị sặc nước.
Kỷ Hiểu Nguyệt trong lòng hét lớn, cô đâu có trả lời như vậy!!!! Dù về mặt ý nghĩ thì có vẻ không sai.
Trên màn hình, Phong Diệp Vô Nhai nói:
“Nếu anh còn có thể làm cho em một việc cuối cùng, anh chỉ muốn được hôn em”.
Trên màn hình, đầu Phong Diệp Vô Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh từ từ kề sát lại, cuối cùng giao nhau tại một điểm.
Trái tim hồng bay khắp không gian…
Cánh tay Kỷ Hiểu Nguyệt bất giác run lên, một dòng thác ấm áp, dịu dàng chảy khắp cơ thể.
Đại Thần…
Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn khung cảnh trên máy tính, ánh mắt dịu dàng như nước hồ thu.
Sau đó, trên màn hình xuất hiện hình ảnh quen thuộc: Một đám con nít nhảy múa quanh họ, như tất cả các câu chuyện cổ tích, kết thúc là một gia đình vui vẻ hạnh phúc đến đầu bạc răng long.
Đúng lúc này, Tế Nguyệt Thanh Thanh phát hiện cô đã có thể trò chuyện với Đại Thần.
Cũng đúng lúc này, Tế Nguyệt Thanh Thanh thấy tên của nhiệm vụ thứ ba: Ảo ảnh.
Thì ra là vậy! Nhiệm vụ hoàn thành, họ lập tức quay lại hiện thực, nhưng vào giây phút này, Hiểu Nguyệt không biết phải nói gì.
Đúng lúc này, Phong Diệp Vô Nhai cất lời: “Bà xã, chúng ta gặp nhau đi”.
Trong đầu Kỷ Hiểu Nguyệt vang lên một tiếng nổ. Đại Thần đang nói gì vậy?
Gặp… gặp mặt sao?
Từ trước đến nay cô chưa bao giờ tin vào những thứ tồn tại trên mạng, cũng chưa bao giờ có ý định gặp mặt bạn bè qua mạng. Nhưng nếu đối phương là Đại Thần thì… hình như cô sẽ… đồng ý.
Sự sẵn sàng pha thêm chút mong chờ này khiến Kỷ Hiểu Nguyệt cảm thấy có đôi phần sợ hãi.
Lớn thế này rồi nhưng đây là lần đầu tiên cô có suy nghĩ muốn gặp gỡ bạn bè trên mạng, hơn nữa người này còn là ông xã trong game của cô…
Gặp mặt với người có mối quan hệ như vậy thật không tránh khỏi có chút mờ ám. Nhưng cô không thấy ghét kiểu gặp mặt như vậy, nó chỉ khiến cô thấy lo lắng và sợ hãi.
Nếu thật sự gặp nhau sẽ thấy những điều không muốn thấy, những mặt không tốt, những điều không hay, lại còn…
Kỷ Hiểu Nguyệt bị tầng tầng lớp lớp những câu hỏi xuất hiện trong đầu làm cho bấn loạn. Đúng lúc này, tiếng chuông cửa dồn dập vang lên.
Tế Nguyệt Thanh Thanh vội vàng trả lời: “Đợi em một chút, có người gọi cửa”.
Nhân cơ hội này, Kỷ Hiểu Nguyệt cũng nhanh chóng lấy lại cảm xúc.
Ngoài cửa, Hoa Hồ Điệp đang đứng cùng An Húc Dương.
“Hiểu Nguyệt, anh có chuyện muốn nói với em”.
“Hiểu Nguyệt, cậu nhất định phải giúp mình!”
An Húc Dương và Hoa Hồ Điệp gần như nói cùng lúc.
An Húc Dương chán nản nhìn Hoa Hồ Điệp: “Cậu làm sao vậy hả?”
Hoa Hồ Điệp bắt đầu sụt sịt kể lại bi kịch “thiên tình sử” cùa mình. Hỷ Hiểu Nguyệt để mặc hai người ở đó “tâm sự” còn cô quay lại nói mấy câu tạm biệt với Đại Thần trước khi rời mạng.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Bạn em đến chơi, để lần sau mình nói chuyện tiếp nhé”.
Phong Diệp Vô Nhai: “Bao giờ thì chúng ta gặp nhau?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Để em suy nghĩ đã!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Em đã cài đặt điện thoại chưa?”
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Phong Diệp Vô Nhai, Tế Nguyệt Thanh Thanh biết Đại Thần đã dùng dịch vụ đăng nhập bằng di động từ lâu, hơn nữa còn cài đặt cả chế độ thông báo khi có bạn bè đăng nhập. Chẳng trách lần nào Tế Nguyệt Thanh Thanh lên mạng Phong Diệp Vô Nhai cũng liền ngay sau đó đăng nhập. Đúng là có ra đa thật! Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức nhờ Phong Diệp Vô Nhai chỉ cho cô cách cài đặt.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Em cài được rồi, vậy sau này lúc nào cũng có thể giám sát được anh rồi!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Lúc nào anh cũng hoan nghênh phu nhân! Anh nhất định phục vụ tận tình!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh đỏ mặt.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “BBBBBB”.
Sau đó vội vàng rời mạng.
Cho đến tận lúc logout khỏi game, tim Kỷ Hiểu Nguyệt vẫn đập thình thịch. Cô thật sự muốn gặp Đại Thần sao?