Nhóm dịch: Uất Kim HươngHố phân cũng không sâu, lúc Mai Linh té xuống, xung quanh đều là phân lớn. Rất nhanh cô ta đã đứng dậy được, nhưng mà mùi hôi thối từ đống phân kia khiến cho cô ta thở không nổi, trong miệng khó tránh khỏi có nước thối tràn vào, Mai Linh ré lên thảm thiết.
Cố Giai Tuệ vội vàng hô: "
Mai Linh, cậu có sao không? Sao lại té xuống thế này!"
Cô mau chóng đi gọi vài người tới. Chỉ có điều đó là hố phân, ai dám nhảy xuống cứu người chứ!
Cuối cùng tất cả mọi người dùng một cây gậy để vớt Mai Linh lên, tuy nhiên không ai dám đụng vào cô ta, cho dù là chị ruột Mai Tinh cũng không dám chạm vào.
Ban đầu Mai Tinh còn tưởng người bị ngã xuống là Cố Giai Tuệ, dưới đáy lòng vô cùng sung sướng.
Lý do mà cô ta để cho Cố Giai Tuệ đi dọn dẹp hố phân chính là vì hố phân vô cùng dơ dáy, chỉ cần dính phải một chút thôi thì ai ai cũng phải né xa. Cố Giai Tuệ là thôn hoa thì sao chứ? Đã đi dọn phân rồi, làm gì còn người nào thích cô ta nữa!
Chờ đến khi cái người bị dính đầy phân kia lau sạch mặt bắt đầu than thở khóc la, Mai Tinh mới ngẩn người, đó là em ruột của cô ta!
Mai Tinh lao tới: "
Sao mà em ngu quá vậy Linh Tử!"
Mai Linh vừa nôn mửa vừa khóc lóc, chỉ vào Cố Giai Tuệ tố cáo: "
Là cô ta, cô ta đẩy em xuống!"
Cố Giai Tuệ vội vàng hốt hoảng xua tay giải thích: "
Không có không có! Việc dọn dẹp hố phân này là đồng chí Mai Tinh sắp xếp cho tôi, Mai Linh cứ nằng nặc đòi giúp một tay không phải sao. Tôi đã nói là không cần rồi mà cô ấy cứ cương quyết đi theo, tôi cảm ơn còn không kịp, khi không đi đẩy cô ấy làm cái gì?"
Lâm thanh niên trí thức ở bên cạnh cũng ra tới, đột ngột hỏi: "
Dọn dẹp hố phân luôn là đồng chí nam phụ trách, sao hôm nay lại để cho đồng chí nữ làm rồi? Công việc như thế này vừa bẩn vừa cực nhọc, đồng chí nữ làm rất dễ xảy ra sơ suất, không cẩn thận ngã xuống cũng khó nói."
Anh ta tin tưởng Cố Giai Tuệ không phải người như vậy.
Nhưng điều này lại khiến cho Mai Tinh vô cùng khó chịu, cô ta đỏ mắt cắn môi, đang định nói mình nhất thời không cẩn thận cho nên sắp xếp nhầm, thật ra thì còn có thêm một người thanh niên nữa đi làm việc này, cũng không biết tại sao Cố Giai Tuệ lại tự mình làm ngay.
Còn không đợi cô ta mở miệng, Cố Giai Tuệ phản ứng cực nhanh, nước mắt lập tức rơi lã chã: "
Mọi người đừng trách đồng chí Mai Tinh mà! Không phải cô ấy cố tình bố trí cho tôi đi dọn dẹp hố phân đâu, thật sự là hôm nay ai cũng bận bịu cả, những việc khác đều có người làm cả rồi, cô ấy cũng không còn cách nào, chỉ có thể để tôi đi làm việc này."
Mai Tinh há hốc mồm, Cố Giai Tuệ nắm lấy tay cô ta, nói: "
Cô không cần lên tiếng, chuyện này không liên quan gì đến cô, tôi biết cô là người tốt mà!"
Những người khác có thể còn không biết, nhưng Lâm Tri Thanh lại âm thầm hiểu rõ, làm gì có chuyện bảo rằng đã sắp xếp xong xuôi hết chỉ đành để đồng chí nữ đi dọn dẹp hố phân cơ chứ?
Mai Tinh rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Cố Giai Tuệ nhìn nét mặt phức tạp của Mai Tinh, thầm cười nhạt dưới đáy lòng. Cô cũng không có chút hứng thú nào đối với nam chính, nhưng có người ngấm ngầm hãm hại mình, cô buộc phải đáp trả.
Ai lại không phải cô gái nhỏ đáng yêu cơ? Quét dọn hố phân à? Cô thích dọn thì tự đi mà dọn!
Cuối cùng dưới sự khuyên nhủ của Lâm Tri Thanh, Mai Linh trở về nhà tắm rửa nghỉ ngơi. Cố Giai Tuệ phủi mông ngồi xuống đất nhàn nhã quan sát cảnh tượng bà con nông dân gặt hái lương thực.
Còn Mai Tinh, cô ta vẫn luôn dùng ánh mắt đau khổ nhìn Lâm Tri Thanh, đợi đến khi mọi người đều đã rời đi hết, Lâm Tri Thanh mới nhìn lại cô ta: "Đồng chí Mai Tinh, có phải là cô đang ghen tị với đồng chí Cố Giai Tuệ hay không?"
Danh Sách Chương: