*Tác giả: Hóa Tuyết Chưởng
*Văn án:
Cố Giai Tuệ xuyên vào một quyển niên đại văn làm thôn hoa, nhưng mà thôn hoa này bỏ chồng bỏ con đi làm tiểu tam phá hoại tình cảm của nam nữ chính. Lúc cô trang điểm xinh đẹp lẻn vào phòng nam chính, người trong thôn phá cửa xông vào. Cố Giai Tuệ xấu hổ và giận dữ nên nhảy sông tự vẫn.
Về sau, chồng cô phát tài trở thành đại lão trên thương trường, thỉnh thoảng hồi tưởng lại người vợ đã chết chỉ có hai chữ "đáng đời".
Con trai cô trở thành giảng viên trẻ nhất của đại học Thanh Hoa, nhớ tới người mẹ đã chết sẽ nhíu mày thở dài "ghê tởm".
Con gái cô vốn có mĩ mạo xinh đẹp nên trở thành đại minh tinh nổi tiếng, lúc bình thường luôn âm thầm tự nhủ với chính mình tuyệt đối không được vô liêm sỉ như mẹ ruột.
Cố Giai Tuệ: ? ? ? Mình con mẹ nó tại sao lại muốn hồng hạnh vượt tường...?
…
Người người đều chê cười Thẩm Quốc An ham mê cái đẹp nên mới cưới thôn hoa Cố Giai Tuệ, một con nhỏ lẳng lơ chỉ biết ăn xong rồi nằm, chỉ có Thẩm Quốc An mới biết, Giai Tuệ không phải loại người như vậy.
Cuối cùng có một ngày, anh làm xong việc trở về thì phát hiện căn nhà lộn xộn thật lâu bỗng nhiên trở nên ngăn nắp sạch sẽ, trên bàn bày cơm canh nóng hổi.
Thẩm Quốc An nắm tay hai đứa con nhỏ, sắc mặt tái xanh: "Em muốn ly hôn?"
Cố Giai Tuệ: Không ly! Chết cũng không ly!
*Tag: Điền văn, Xuyên thư, Ngọt sủng, Hài hước