Nhóm dịch: Uất Kim HươngTiểu Oa bưng một cốc nước đưa cho Cố Đại Hải, còn Đại Oa nhanh nhẹn đi chuyển một cái ghế dựa tới. Cố Giai Tuệ có ấn tượng rất tốt với người anh cả này, vui vẻ nói: "
Anh à, anh thật tuyệt vời! Nhiều ngày rồi, cuối cùng em cũng được trút bỏ nỗi hận! Anh không biết đâu, bình thường họ đáng ghét lắm!"
Cố Đại Hải lẳng lặng nhìn cô, đột nhiên thở dài, sau đó nói: "
Ngay từ đầu anh đã không đồng ý cho em kết hôn rồi. Thẩm Quốc An thường hay chạy đến nhà chúng ta, nói rằng nó thích em nhiều như thế nào, thậm chí còn từng giúp chúng ta làm mấy việc nặng nhọc đến nỗi vai chảy máu, mệt mỏi mà vẫn không kêu than nửa lời. Anh tưởng đâu nó là một người đáng tin cậy, vậy mà hiện tại nó để em sống như thế này đây, đồ tồi tệ!"
Nghe Cố Đại Hải nói, Cố Giai Tuệ cảm thấy có phần bất bình thay cho Thẩm Quốc An."
Chồng em tốt lắm anh ạ, đàn ông ra ngoài kiếm tiền là việc không thể tránh khỏi mà, với lại ảnh cũng thường xuyên gửi tiền về."
Huống chi Thẩm Quốc An còn khéo léo chuẩn bị hai phần bưu kiện, một phần gửi riêng cho cô, chỉ tiếc là nguyên thân không biết phấn đấu khiến cuộc sống xáo trộn quá mức, sau cùng chết dưới âm mưu của Mai Linh một cách đáng tiếc.
Cố Đại Hải thở dài xua tay, ý bảo cô đừng nói nữa, anh cúi đầu móc từ trong túi ra năm đồng: "
Anh không mang nhiều tiền theo, trên người chỉ có bấy nhiêu thôi. Em cầm lấy mua một cân thịt bồi bổ cho hai đứa nhỏ đi."
Năm đồng ở thời này không biết phải dành dụm bao lâu mới được, tờ tiền anh đưa nhàu nát, có vết bùn đất và mồ hôi, làm trái tim Cố Giai Tuệ đau nhói.
Cố Đại Hải bây giờ cũng đã có vợ con, cuộc sống không hề dễ dàng, chiếc áo sơ mi anh mặc cũ đến mức sờn rách, giặt nhiều nên xuất hiện cả vết ố đen.
Là một người anh trai, Cố Đại Hải rất yêu thương em gái của mình, dè sẻn bao lâu mới được năm đồng, vậy mà anh cũng muốn đưa cho Cố Giai Tuệ.
Cố Giai Tuệ sao nỡ nhận tiền: "
Anh à, em không cần đâu, em có tiền. Thẩm Quốc An gửi tiền về cho em, em có rất nhiều tiền, anh giữ lại mà tiết kiệm..."
Cố Đại Hải cau mày ngắt lời cô: "
Thẩm Quốc An là Thẩm Quốc An, anh là anh. Lấy chồng rồi là coi anh trai không tồn tại hả? Ai đời được cho tiền mà còn không chịu nhận, ha ha, em nhiều chuyện thật đấy, cầm đi!"
Anh kiên quyết đến mức Cố Giai Tuệ không còn cách nào khác đành phải nhận lấy, trong lòng thầm nghĩ sắp tới sẽ đi mua vải để may một bộ đồ mới cho Cố Đại Hải.
Bởi vì trong nhà có việc, Cố Đại Hải không thể ở lại ăn cơm, anh vội vàng rời đi, trước khi đi anh xoa đầu Đại Oa nói: "
Cháu trai ngoan, nhớ chăm sóc mẹ cháu và em cháu thật tốt nhé, có chuyện gì cháu cứ đến thẳng thôn của cậu tìm cậu."Đại Oa đứng thẳng, ánh mắt sùng bái, trịnh trọng nói: "
Vâng ạ, cháu biết rồi cậu!"
Chuyến ghé thăm của Cố Đại Hải hôm nay khiến Lý Ái Liên tức tới nỗi nói chuyện mà môi run rẩy, sau đó lăn ra ngất xỉu. Lần này bà ta bị bệnh thật chứ không phải giả bộ, kết quả là nằm xụi lơ trên giường không dậy nổi.
Gò má Thẩm Mỹ Quyên và Mã Hồng Mai đỏ bừng do bị tát, còn Lưu Văn Tú thì thầm ngưỡng mộ Cố Giai Tuệ có một ông anh trai đủ cứng để trút giận thay mình.
Cỡ mà anh trai của cô cũng lợi hại như vậy, cô còn sợ ai chứ?
Danh Sách Chương: