Mục lục
Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ đầu chí cuối, Lam Lam vẫn ôm An Nhiên trong lòng.Cô ôm con bé đứng lên,mặc kệ với những ánh mắt kỳ lạ đang đổ dồn về phía cô.

Lục Diệp Bằng như xịt keo, anh bị chôn chân vào một chỗ, không hề có phản ứng khi vợ và con gái của anh đang chịu nhiều những lời nói đang công kích hai người. Anh vẫn đứng đó mặc cho Dương Tiểu Vy nói những điều mà cô ta muốn.

Lam Lam ôm An Nhiên đi đến trước mặt anh, nhã nhặn phun ra một câu.

“Nếu anh muốn, tôi sẽ chiều theo ý của anh”.Dứt lời, cô đem An Nhiên xuống đưa cho Tiểu Sơ và Tiểu Ni đang đứng bên dưới.

" Chăm sóc con bé giúp mình ".

" Con định làm gì? "Tiểu Ni nhịn không được liền hỏi. Cô cảm thấy trong ánh mắt của Lam Lam có gì đó bất cần, rất khó thể con bé sẽ làm chuyện điên rồ gì tiếp theo.

Lam Lam không trả lời mà cô nhanh chân bước lên sân khấu một lần nữa. Cô kéo Hạo Thiên ra nhìn thẳng vào Dương Tiểu Vy ra, ngay lập tức cho cô ta một cái tát thật lớn, rồi nói.

“Anh ấy không đánh cô nhưng tôi sẽ đánh”.

Gương mặt Dương Tiểu Vy nghiên qua một bên, năm dấu vân tay in lên trên ngay gò má bên phải của cô ta.

Các phóng viên lại có dịp tận mắt chính thất đã đánh tiểu tam trước mặt chồng của mình.

Dương Tiểu Vy điên lên, sự xấu hổ trước mặt bao nhiêu người,đang bùng bùng lên trong lòng của cô ta.

“Cô dám đánh tôi!” Không nhịn được, Dương Tiểu Vy định dơ tay lên muốn đáp trả vào mặt của Lam Lam một cái tát, thì bất ngờ có một người nào đó đã kịp thời chụp lấy cánh tay cô ta lại.

Mọi người ngạc nhiên.

Người đó không ai khác chính là nhân vật chính trong câu chuyện này… Lục Diệp Bằng.

Dương Tiểu Vy giận dữ hất tay Lục Diệp Bằng ra, cô trợn mắt qua nhìn Lam Lam lớn tiếng nói.

“Cô dám đánh tôi thì cô chuẩn bị nhận lấy hậu quả”.

Có vẻ như Dương Tiểu Vy lại muốn công khai chuyện gì tiếp tục nữa. Lúc này, trên màn hình chiếu bất ngờ hiện lên một hình ảnh.

Cả Lục Diệp Bằng và Lam Lam nhìn thấy liền chết đứng tại chỗ. Ánh mắt dán chặt lên màn hình.

Phóng viên liền chỉa máy ảnh qua, họ chụp không ngừng nghỉ.

Trên màn hình đã hiện lên bản hợp đồng hôn nhân của hai người.

"Sao rồi…! Bất ngờ không nào? " Dương Tiểu Vy cong môi. “Hôn nhân của hai người chỉ là giả dối, thật chất cả hai chỉ là vợ chồng “Hữu danh vô thực”.Người phụ nữ như cô, đừng mong gã vào nhà họ Lục”

Lam Lam siếc chặt hai tay,ánh mắt căm phẫn nhìn qua Lục Diệp Bằng, run rẩy bờ môi hét vào mặt anh.

“Đúng là tôi đã tin lầm anh,ngay cả hợp đồng anh ràng buộc tôi anh cũng nói cho cô ta nghe”.

Lục Diệp Bằng lắc đầu, anh thật sự không lường trước được bản hợp đồng hôn nhân của anh và cô,mà người phụ nữ đó cũng biết. Anh không hề biết trước hôm nay cô ta sẽ công khai chuyện này.

Trái tim Lam Lam đau đớn lên từng nhịp, ánh mắt đau thương không giấu nổi những uất hận trong lòng cô bây giờ. Sự phản bội của hai con người này gây ra cho cô đã quá lớn.

Phản ứng của các phóng viên rất nhanh chóng. Họ đã nắm bắt vấn đề đặt ngay câu hỏi.

“Như vậy có nghĩa hôn nhân của hai người chỉ là hợp đồng thôi sao?”

"Tôi nhìn thấy hợp đồng chỉ kéo dài ba tháng, vậy hai người sắp ly hôn rồi sao? "

"Vì là hôn nhân hợp đồng nên chuyện yêu đương bên ngoài, cả hai đều mặc kệ nhắm mắt cho qua, để sống hết ba tháng rồi ly hôn có phải không? "

“ Lý do gì hai người lại ký kết hợp đồng hôn nhân?”

Sự việc đến nước này, hai bên gia đình chỉ biết đứng xem mà trong lòng không ai là không tức giậ, khi họ đã bị hai đứa con của mình qua mặt rất nhiều lần. Đặc biệt là Mai Anh, bà rất muốn chạy lên sân khấu hỏi cho ra lẽ mọi chuyện. Tại sao con gái của bà lại trở thành một con người có nhiều những bí mật đến như vậy? Sự lừa dối này, bà sẽ không bao giờ tha thứ.

Dương Tiểu Vy không sợ,lại tiếp tục nói.

"Lục Diệp Bằng không hề có tình cảm với vợ của anh ấy, sự việc như ngày hôm nay chỉ là do Tần Lam Lam, chính cô ta đã ép anh ấy kết hôn với mình… Vì tham lam muốn có danh phận là vợ của anh ấy……”Nói xong Dương Tiểu Vy lại quay về nhìn vào Lam Lam gào lên “Lục Diệp Bằng chưa bao giờ yêu người phụ nữ như cô”.

Lam Lam vẫn đứng im đợi cho cô ta nói hết. Cô đang chờ xem,người đàn ông được gọi là chồng cô sẽ phản ứng gì khi cô bị cô ta bôi lên những lời xúc phạm.

Cô ép anh sao? Từ khi nào cô đã trở thành hám hư vinh vì muốn được làm vợ anh mà thủ đoạn bày trò ép anh vào cuộc hôn nhân này?

Nhưng chờ mãi Lục Diệp Bằng không hề có động thái nào ngăn cản cô ta lại. Đúng thật là anh đã quá yêu cô ta đến mù quáng rồi. Chỉ có cô ngu ngốc đâm đầu vào một cuộc hôn nhân này thôi! Cô chỉ là một vật cản cho người khác đạp lên.

Lam Lam đã quá mệt mỏi. Ánh mắt cô đang nhìn người nhà của mình. Có lẽ bây giờ mọi người đang thất vọng và xấu hổ vì cô lắm rồi!

Lục Diệp Bằng nhìn Lam Lam, anh biết trong lòng cô đang không ngừng oán trách anh. Sự việc xảy ra vào ngày hôm nay anh nhất định sẽ không bỏ qua.

Lam Lam nắm chặt tay lên, trước mặt tất cả mọi người và phóng viên cúi đầu chào. Hơi thở dồn nén bắt đầu cất lên giọng nói đầy bất lực,đến nước này cô chỉ còn cách thừa nhận mà thôi!

“Đúng vậy! Đứa trẻ đó là con ruột của tôi, là tôi sinh con bé ra.Hợp Đồng Hôn Nhân của tôi và Tổng Giám Đốc Lục cũng là thật… Hai chúng tôi chỉ vì ký kết một bản hợp đồng nên mới tiến tới hôn nhân”.Lam Lam liếc mắt nhìn qua Lục Diệp Bằng, cô kéo anh đến đứng bên cạnh Dương Tiểu Vy. " Người đàn ông này chỉ thuộc về cô ta… Hợp đồng của tôi và người đàn ông này cũng vì cô ta mà ký kết và hôm nay cũng xem như kết thúc cuộc hôn nhân quái quỷ này".

Lục Diệp Bằng chết sững,tay anh không ngừng run rẩy.Bên tai còn nghe vang vảng lời nói của cô.

Dương Tiểu Vy bật cười lớn liền nắm lấy tay Lục Diệp Bằng, ánh mắt sung sướng nhìn Lam Lam.

“Không những cô trả thân phận con dâu nhà họ Lục… Cô còn phải rời khỏi cái mác thiên kim tiểu thư nhà họ Tần vì thực chất cô cũng không phải con ruột của bọn họ”.

Lúc này tới lượt Lam Lam chết sững.

" Cô ăn nói cái gì đó?”Là tiếng nói giận dữ của Tần Văn Hạo. Ông đưa ánh mắt cảnh cáo nhìn cô ta “Ăn có thể ăn bậy, nhưng nói không được nói bậy”.

Phóng viên rất nhanh lập tức chạy đến bao vây gia đình nhà họ Tần.

Lục Diệp Bằng cong môi cười. Anh liếc mắt nhìn Á Hiên ra hiệu cho anh ta đi lại, khẽ nói nhỏ vào tai anh ta: " Đuổi hết phóng viên ra ngoài".

"Vâng! "

Nhưng có lẽ dường như phóng viên muốn bám câu chuyện này cho tới cùng. Chỉ có một số người đi ra,vẫn còn vài người ở lại. Đặc biệt những người đó còn gắn cả máy theo dõi trong căn phòng này.

Chưa đầy hai phút, không biết từ lúc nào Dương Tiểu Vy đã đến trước mặt Mai Anh, trên tay cô còn cầm một sấp hồ sơ.

"Mẹ à!.. Ôi chết, tôi phải rồi mẹ chồng cũ mới đúng chứ! " Giọng điệu cô ta đã có ba phần chăm chọc làm cho người bên cạnh nghe xong cũng nhịn không nổi,muốn đến tát vào bản mặt của cô ta nhiều cái.

Bên phía nhà họ Lục vẫn đang chăm chú xem người phụ nữ này lại muốn bày trò gì nữa. Họ cũng khá là ngạc nhiên khi hôm nay không biết ai đã cho cô ta biết nhiều bí mật đến như vậy…? Mà Dương Tiểu Vy và Lục Diệp Bằng đã qua lại từ lúc nào mà họ ở trong nhà tại sao lại không biết?

Dương Tiểu Vy nhìn Lam Lam với vẻ khinh bỉ. Ánh mắt đảo qua Mai Anh liền nói

“Bà từng nói,tôi là một người con gái thấp hèn không xứng với con trai của bà.Còn con gái bà thì ưu tú, xuất sắc đến cỡ nào… Người như cô ta mới xứng đáng làm vợ của Lục Diệp Bằng. Nhưng bà cũng đâu biết, con gái của bà là một cô con gái hư, ngủ với rất nhiều đàn ông…”

“Dương Tiểu Vy…! Tôi cấm cô không được xúc phạm con gái của tôi”.Mai Anh không bình tĩnh lớn tiếng quát.

" Con gái của bà sao…? "Dương Tiểu Vy cười lớn. " Cô ta không phải là con ruột của bà, cô ta chỉ là đứa mồ côi,được sinh ra tại cô nhi viện”.

Lam Lam sững sờ, cô bước xuống thật nhanh, đi đến trước mặt của cô ta.

“Cô nói vậy là sao? Có bằng chứng nào nói tôi không phải con ruột của ba mẹ tôi”.

Lục Diệp Phong nghiêm mặt nhìn Dương Tiểu Vy cảnh cáo

" Đừng ăn nói xằng bậy, Tần Văn Hạo là Nghị Viên đấy! Nếu không có bằng chứng thì câm miệng lại cho tôi".Giọng nói của ông có phần nghiêm trọng.Ngay cả ông còn không dám đắc tội với Tần Văn Hạo.Nhưng hôm nay người phụ nữ này đúng là ăn gan trời rồi.

Trông vẻ mặt ai ai cũng rất căng thẳng. Hôm nay là ngày gì mà lại xảy ra biết bao nhiêu chuyện.

Nét mặt Lục Diệp Bằng lạnh lùng, hai tay đút vào túi quần đi từng bước đến.

“Có lẽ Tiểu Vy thật sự có bằng chứng nên mới khẳng định như thế ba à! Con cũng muốn xem vợ con thật sự là thiên kim thật hay là từ trước đến giờ cô ấy chỉ là một kẻ giả mạo”.

Lam Lam thất thần nhìn anh. Đây có thể là bộ mặt của kẻ đã biết trước chuyện này rồi thì phải. Anh muốn cùng với cô ta lật mặt cô có đúng không?.

Trái lại với sự căng thẳng của tất cả mọi người ở đây thì hai chị em dâu luôn đối chọi với nhau là Lâm Hoa và Cao Phi Phi lại khá điềm tĩnh, tâm trạng có một chút thoải mái đang ngồi nhâm nhi từng tách trà,xem màn trình kịch đang vẫn tiếp diễn.

Dương Tiểu Vy lại một mình lấy ra bằng chứng, cô ta nhanh trí lấy từng tờ giấy mà cô ta đang cầm trong tay.

"Nghe nói cô con gái út của nhà họ Tần vừa sinh ra chưa được bao lâu đã bị người nào đó bắt cóc cho đến năm sáu tuổi thì lại tìm thấy trong trại mồ côi An Nguyên… Sau đó lại được về nhà sống trong một cuộc sống giàu sang và đến năm mười hai tuổi không biết vì sao gia đình các người lại đẩy người con gái út đó qua tận Thái Lan… Cho đến năm 25 tuổi lại đẩy sang Thụy Sĩ rồi đến bây giờ lại có mặt tại đây và được gả vào nhà họ Lục ". Ánh mắt Dương Tiểu Vy lần này chuyển sang Tần Văn Hạo “Nhưng ông có biết ông đã nhận lầm con rồi không? Lam Lam không phải là đứa trẻ đó, cô ta không phải là con của nhà các người”

Khi nói câu cuối cùng, Dương Tiểu Vy gằn giọng từng chữ, dường như cô ta đang cảm thấy rất ấm ức khi mình có cuộc sống nghèo khổ mà người như Lam Lam lại có một cuộc sống sung sướng.

“Bóp bóp bóp”.

Lúc này đột nhiên có tiếng vỗ tay ở đâu đó liền vang lên

Mọi người lập tức nhìn qua xem là ai.

Người đó không ai khác chính là Hoắc Thiếu Tiên. Anh ta cũng có tham gia buổi họp báo hôm nay.

Hoắc Thiếu Tiên rất ung dung đi lại nhìn mọi người. Anh ta cất lên một giọng nói trầm trầm.

" Xem ra cũng biết nhiều đấy chứ…! Nhưng Dương Tiểu Vy ơi! Cô có biết hậu quả khi mình nói ra sẽ ảnh hưởng đến người thân của mình không?"

"Hoắc Thiếu Tiên!! " Dương Tiểu Vy không quá bất ngờ khi nhìn thấy anh ta ở đây “Lâu rồi không gặp, có vẻ như anh khác rất nhiều hơn lúc trước.”

"Đẹp trai hơn nhiều đúng không? " Hoắc Thiếu Tiên cong môi cười, lắc đầu chép miệng "Nhưng xin lỗi! Cô lại không phải là mẫu người phụ nữ của tôi…Nếu cô xinh đẹp như Lam Lam, tôi còn xem lại có nên yêu cô không? "

Khi nói, Hoắc Thiếu Tiên phải liếc nhìn Lam Lam một chút với dáng vẻ thích thú khiến cho một ai đó bỗng chốc nỗi lên sự ghen tuông.

"Anh… " Dương Tiểu Vy giận dữ. Thầm chửi Hoắc Thiếu Tiên trong lòng.

“Thiếu Tiên!!! Bớt nói lại” Lục Diệp Bằng bất ngờ gọi anh ta. Anh khó chịu với câu nói vừa gọi của anh ta khi để ý đến sắc đẹp của Lam Lam.

Lam Lam vẫn đứng chôn chân ở đó. Đầu óc cô bây giờ chỉ suy nghĩ những lời Dương Tiểu Vy vừa nói.

Cô bị bắt cóc sao? Còn ở trong cô nhi viện nữa… Tại sao lại như vậy?

Ba, mẹ… Hai người họ chưa từng nhắc đến với cô điều này. Nhưng tại sao cô không nhớ gì hết? Chuyện gì đã xảy ra trong trí nhớ của cô vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK