Mục lục
Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu nói của Hoắc Thiếu Tiên khiến cho Lục Diệp Bằng đang cười liền khựng lại.Anh hiểu Hoắc Thiếu Tiên đang ám chỉ điều gì.

Hoắc Thiếu Tiên nói cũng rất đúng.

Chẳng phải trước đó anh cũng cướp đi lần đầu tiên của Lam Lam sao? Và anh đã mệt mỏi với một thời gian khá dài để lấy được tình yêu và sự tin tưởng của cô.

Lam Lam trước đó luôn cho rằng anh chỉ đến với cô là sự trách nhiệm.Vì cô sinh cho anh ra một đứa con gái, nên anh bắt buộc phải có trách nhiệm với cô mà cô không hề quan tâm đến câu nói anh yêu cô nên mới cưới cô.

Biết A Mẫn được hai năm,anh biết cô gái đó cũng rất cứng đầu như Lam Lam.Rồi một ngày nào đó,lỡ như cô ấy vô tình biết được chuyện trước đây của Hoắc Thiếu Tiên, cô ấy có giống như Lam Lam mà bỏ mà đi không cho Hoắc Thiếu Tiên biết không?

Anh và Lam Lam còn ràng buộc bởi An Nhiên, còn hai người này thì sao?

Nhưng vào đúng lúc Lục Diệp Bằng đang nghĩ đến An Nhiên thì trong đầu anh đột ngột sáng lên.Anh nhìn Hoắc Thiếu Tiên với ánh mắt đâm chiêu.

"Hay bây giờ anh làm cho A Mẫn mang thai đi, biết đâu anh sẽ không thể nào đánh mất cô ấy…..Giống như tôi và Lam Lam".

Hoắc Thiếu Tiên nhìn Lục Diệp Bằng tỏ ý không hiểu.

"Ý anh là...?"

Lục Diệp Bằng chép miệng,bộ dạng thích thú.

"Cái này tôi còn phải dạy cho anh sao? Thì đưa cô ấy lên giường, làm cho cô ấy mang thai con của anh"Lục Diệp Bằng nở một nụ gian tà, đưa mắt nhìn xuống người anh em to lớn trong lớp quần âu của Hoắc Thiếu cong môi nói tiếp."Hay để tôi chỉ anh vài kỹ thuật để làm cho con gái nhà người có con với anh nha!"

Hoắc Thiếu Tiên hiểu ý của Lục Diệp Bằng,anh liền trừng mắt nhìn,rồi xua tay nói

"Anh có giỏi làm cho Lam Lam có thai thêm lần nữa đi! Tôi tin chắc,khi cô ấy mang thai không còn ai có thể cản trở hai người kết hôn thêm lần nữa đâu".

Dứt lời, Hoắc Thiếu Tiên nhìn đồng hồ rồi đứng lên.

"Anh cũng tan làm rồi! Đi tập gym với tôi, phòng tập tôi mở ra đã lâu.Hình như anh chưa bao giờ đến tập thì phải".

Hoắc Thiếu Tiên chính là một tên đại gia ngầm chuyên đầu tư bất động sản.Anh không làm chức vụ nào cả của công ty nhưng anh luôn có cổ phần của rất nhiều công ty,cả công ty của Lục Diệp Bằng và công ty Tịch Duy An đều có tên của anh trong hội đồng quản trị.Anh chỉ kinh doanh phòng tập gym là công khai trước mặt nhiều người thôi!

Lục Diệp Bằng mỉm cười nhẹ, cũng đưa tay lên xem đồng hồ.

"Anh đi một mình đi, hôm nay tôi phải về nhà với vợ con rồi!"Anh cố ý chọc tức Hoắc Thiếu Tiên"Tôi là người có gia đình rồi, không nên la cà bên ngoài được.Huống hồ biệt thự của tôi cũng có phòng tập gym, để tôi về nhà chơi xếp hình với vợ tôi còn sướng hơn chơi với anh"

Ngay tại lúc đây, thật ra trong lòng Lục Diệp Bằng đang rất muốn đến chỗ mua sắm của cô vợ yêu của anh.Nãy giờ điện thoại anh cứ liên tục reo lên bị trừ tiền gần cả chục lần.Anh cũng đang nóng lòng xem ai mà đi chọc giận vợ của anh để cô phát điên lên lại hành hạ túi tiền của anh.

Mặc dù anh không hề tiếc tiền, nhưng lúc này đây anh lại không ngừng lo lắng,sợ cô buồn bực lại đi vào quán bar,uống rượu bị những tên đàn ông khác đụng chạm thì không nên.

Trước khi ra khỏi phòng,Lục Diệp Bằng vẫn không quên nhắc nhở Hoắc Thiếu Tiên thêm một câu.

"Đừng tập nhiều quá, tôi nghe nói đàn ông tập nhiều dễ vô sinh lắm.Ráng tạo ra một sản phẩm đi, rồi muốn tập gì tập".

Hoắc Thiếu Tiên đã nhớ như in câu nói của Lục Diệp Bằng trong đầu,anh vừa đi ra cửa vừa lấy điện thoại ra gọi cho người yêu.

"Em yêu! Em đang ở đâu đấy,anh có chuyện muốn gặp em.... Gấp lắm!"

Mỗi lần mà Hoắc Thiếu Tiên kêu A Mẫn bằng hai chữ " Em yêu" thì cũng đồng nghĩa mùa động dục của anh cũng đang sắp tới.

Không hẹn mà gặp,khi cả Lục Diệp Bằng và Hoắc Thiếu Tiên đều đi chung một tuyến đường.

*****

Vì chuyện của Lục Diệp Văn có nhân tình bên ngoài mà cơn giận của Lam Lam càng bùng phát lên dữ dội.

Cô đã không niệm tình, trút giận bằng cách tiêu xài hoang phí tiền của Lục Diệp Bằng.Cô mua đồ điên cuồng và đương nhiên đều thanh toán bằng chiếc thẻ mà anh đã đưa cho cô.

A Mẫn đi theo cũng đã hưởng được một chút ít mỹ phẩm hàng hiệu cao cấp của cô bạn thân tặng cho cô.

Một lúc sau,hai người đi đến một cửa hàng chuyên bán những chiếc váy ngủ và đồ dùng cần thiết cho phụ nữ.

Lam Lam lập tức gôm khoảng mười chiếc váy ngủ đi vào phòng thử đồ.

A Mẫn cũng đã có chút mệt mỏi, không biết Lam Lam định mua sắm cho đến khi nào nữa.

Cô định bấm bụng điện thoại cho Hoắc Thiếu Tiên,xem anh đã đến đây hay chưa?

Đúng lúc này từ đằng sau lưng cô bất ngờ vang lên một tiếng nói trầm ổn của Lục Diệp Bằng.

"Lam Lam, cô ấy đâu rồi?"

Khi tới nơi,Lục Diệp Bằng nhanh chóng lấy điện thoại ra xác định vị trí định vị của Lam Lam, ngay lập tức anh liền bước đi lên.

Nhưng đến nơi,anh chỉ thấy một mình A Mẫn mà không hề nhìn thấy người con gái của anh, trong lòng hồ nghi.

Lục Diệp Bằng vừa mới dứt câu nói, thì cánh cửa phòng thay đồ bất chợt mở ra và mang theo một giọng nói quen thuộc.

"A Mẫn.....! Dường như chiếc váy này nó hơi ngắn thì phải, lại càng bó sát cả người làm cho da thịt của mình ửng đỏ lên hết rồi!"

Lam Lam không hề nhìn thấy Lục Diệp Bằng, cô bực bội đi đến chiếc gương nhìn mình trong gương với bộ dạng nhăn nhó.

Lục Diệp Bằng như đứng hình vài giây,ánh mắt thất thần nhìn vào người vợ của anh đang mặc trên mình một chiếc váy ngủ hết sức gợi cảm.

Một chiếc váy ngủ màu đỏ và được lớp vải ren che phủ sau lưng.

Một thân hình trắng tuyết hiện ra,hai quai váy lại mỏng manh lắp ló xương quai xanh đầy gợi cảm.Phía dưới lại lộ ra đôi chân dài thẳng tắp cùng với một vòng ba cong vuốt.

A Mẫn liếc nhìn qua nhìn tên đàn ông bên cạnh.Nhìn thôi cũng đủ hiểu trong đầu Lục Diệp Bằng đang chứa đựng những suy nghĩ đen tối với cô bạn thân của cô rồi.

Hazz... Cô thật là lo cho Lam Lam, không biết hôm nay cô ấy có bị tên Lục Diệp Bằng này ăn tươi nuốt sống không nữa?

Lục Diệp Bằng nhìn Lam Lam không chớp mắt, trong lòng anh bắt đầu rạo rực lên vì sự nóng bỏng của cô.

Anh vừa định tiến lên ôm lấy cô, thì đúng lúc này đột nhiên có một người đàn ông với thân hình mập mạp bước đến, trên tay ông ta còn cầm một miếng vải bằng lưới khoát nhẹ lên vai Lam Lam thầm tán dương về thân hình của cô

"Cô gái thật là biết lựa chọn.Chiếc váy này, cô nên đi cùng với phù kiện sẽ rất thích hợp với thân hình nóng bỏng của cô".

Lam Lam giựt mình vội quay đầu nhìn ông ta, nhưng lại không ngờ vừa mới quay đầu cô lại nhìn thấy cặp mắt mang hình đạn của Lục Diệp Bằng đang nhìn về phía cô.

Cô bất ngờ vì anh xuất hiện hơn là người đàn ông mập mạp đang đứng bên cạnh cô vào lúc này.

Lam Lam mỉm cười với anh, vậy mà gương mặt của Lục Diệp Bằng trở nên cau có mang theo nhiều sự khó chịu trong lòng.

Người đàn ông mập mạp lại lấy ra một danh thiếp đưa cho Lam Lam khẽ nói.

"Đây là cửa hàng của tôi.....Tôi sẽ tặng chiếc váy này cho cô chỉ cần cô gái xinh đẹp hãy đi ăn một bữa với tôi vào tối nay có được không?"

"Ông có tin tôi dẹp luôn cửa hàng của ông luôn không?"Giọng điệu đè nén đầy sự căm phẫn trong lòng của Lục Diệp Bằng vang lên khi nhìn nghe tên đàn ông này đang có ý đồ xấu xa với vợ của anh.

Ánh mắt của ông ta từ nãy đến giờ làm sao mà qua được mắt của anh,với sự gợi cảm đầy quyến rũ của người con này mà không chỉ tên đàn ông này mà tất cả những người đàn ông đang chờ đợi vợ mua đồ cũng đang nhìn cô mà chảy nước miếng.

Đúng là bỉ ổi….Dám có hành vi như vậy với vợ của anh sao?

Anh sẽ sang bằng cửa hàng này ngay lập tức.

Người đàn ông mập mạp bỗng chốc quay đầu nhìn Lục Diệp Bằng, bất chợt hỏi.

"Anh là ai? Tại sao.....?"

Lục Diệp Bằng đút hai tay vào túi, rồi từng bước đi lại đứng trước mặt ông ta nhẹ nhàng hỏi.

"Ông định có ý gì với vợ của tôi? Chỉ một chiếc váy rẻ tiền, muốn ăn tối với vợ của tôi sao?"

Người đàn ông kinh ngạc chỉ tay về hai người.

"Hai người là...."

"Anh ấy là chồng của tôi". Sợ Lục Diệp Bằng lại nổi lên cơn ghen tuông vô cớ,Lam Lam buộc lòng lên tiếng vuốt giận anh. "Nếu ông còn muốn kinh doanh ở đây, thì đừng có đụng vào chúng tôi"

Dứt lời,cô nép vào lòng của Lục Diệp Bằng nhẹ nhàng nói.

“Chồng yêu đến kiếm em sao? Ai nói cho anh biết em đang ở đây”

Lục Diệp Bằng đưa tay siết chặt eo của cô,nghiến răng trả lời.

“Đến đây để bắt em về làm bữa ăn tối cho anh”

Câu nói cua anh mang theo rất nhiều hàm ý,cũng có một sự đen tối nằm trong đó.

Lam Lam bỗng đỏ mặt lên dữ dội,cơn giận lúc nãy cũng đã biến đi mất từ khi anh xuất hiện.

Quả thật tên chủ cửa hàng này cũng có chút tức giận, nhưng ông ta cũng chỉ từ dưới quê lên đây làm ăn,mới mở cửa hàng chưa được bao lâu lại xảy ra những chuyện như thế này thì cũng không hay cho lắm.Huống hồ lời nói của người đàn ông đứng bên cạnh cô gái có vẻ như là người rất có quyền có thế.Cô gái này lại xinh đẹp, thân hình lại nóng bỏng như thế này, chắc chắn người đàn ông bên cạnh chính là đại gia của cô chứ chồng thì cũng chưa chắc,vì ông thấy cô không hề đeo nhẫn cưới mà chỉ có người đàn ông đó,không chừng cô gái này lại là vợ bé của anh ta.

Mà đã là đại gia thì rất có thể anh ta cũng không phải là người dễ chọc.

Cuối cùng suy nghĩ một hồi tên chủ cửa hàng cũng đã rời khỏi và ông ta đành kêu một nhân viên của mình lại tiếp đãi với mọi người.

Người đàn ông đi rồi,Lục Diệp Bằng liền lên cơn.Anh trực tiếp kéo Lam Lam vào phòng thay đồ.

A Mẫn nhìn thấy như vậy thì liền bật cười nghiêng cười ngã.

Quả thật những lời Lam Lam nói không hề sai.Lục Diệp Bằng có máu ghen tuông thật là đáng sợ.

Nhưng......

Cô lại thích kiểu ghen tuông như vậy.Nếu như Hoắc Thiếu Tiên mà được một nữa như Lục Diệp Bằng thì cô cũng đã hạnh phúc lắm rồi.

Thiết nghĩ,cô cũng chẳng biết người đàn ông đó có thật sự yêu cô hay không, nhưng thái độ lạnh nhạt thờ ơ mà anh đối với cô đã khiến cô suy nghĩ rất nhiều.

Chỉ có những lúc,nhu cầu của một người đàn ông trỗi dậy thì lúc đó cô mới cảm giác là anh thật sự có yêu cô.Nhưng mọi chuyện vừa xong thì anh lại trở về với trạng thái ban đầu.

Rốt cuộc tình cảm mà anh dành cho cô là gì? Hay chỉ là một lời hứa mà anh phải thực hiện với cô.

Đang mãi mê suy nghĩ thì tiếng nói của Hoắc Thiếu Tiên từ đằng sau lưng vang lên.

"A Mẫn....! Sao em đứng ở đây một mình?”

A Mẫn giựt mình.

Một lúc sau,cô khẽ siết chặt tay rồi từ từ quay lại nhìn anh.

Hoắc Thiếu Tiên nhìn sắc trắng bệch của cô với dáng vẻ nghi hoặc, một lúc sau anh đưa tay lên chạm vào gương mặt của cô.

"Em bị bệnh sao?"

Bất ngờ A Mẫn né tránh bàn tay của anh,trong lòng cô vào lúc này đã hình thành một sự xa cách.

Thiếu Tiên!

Cô thầm gọi tên anh trong lòng.

Hoắc Thiếu Tiên không hiểu cô đang bị gì nữa? Trong lòng anh có chút lo lắng.Anh đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy tay của cô, hít một hơi thật sâu khẽ khàng đưa ra lời yêu cầu.

"Chúng ta đi du lịch nhé em!"

"Hả...!"A Mẫn kinh ngạc, cô còn tưởng mình còn nghe lầm.

Hoắc Thiếu Tiên mỉm cười, gật đầu.

"Ừ.... Mình đi Maldives chơi khoảng mấy ngày đi, dạo này anh thấy em chỉ lo làm việc mà không chịu nghỉ ngơi.Mình qua đó thư giãn ít hôm rồi về".

Nhân lúc chuyến đi này,anh sẽ cầu hôn với cô.

Lục Diệp Bằng nói đúng.Bây giờ anh không tranh thủ lập gia đình thì có khi nào một ngày nào đó người con gái này sẽ không còn thời gian chờ anh nữa hay không?

Vả lại anh cũng không thể nào chờ đợi được nữa,khi xung quanh anh ai nấy đều đã có vợ và đã có con.Anh thì không thể nào để cho bọn họ trêu chọc hết lần này đến lần khác nữa.

Trái tim anh bây giờ cũng đã thuộc về cô rồi thì anh còn chừng chờ gì mà không cưới cô ngay lúc này.

Anh cũng biết là A Mẫn cũng rất yêu anh, chắc chắn cô sẽ đồng ý với lời cầu hôn của anh.

Câu nói của Hoắc Thiếu Tiên đã làm cho A Mẫn xúc động mà quên đi những suy nghĩ của mình lúc nãy.

Cô nở một nụ cười thật tươi, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý đi du lịch với anh.

Hoắc Thiếu Tiên càng đắc ý trong lòng,anh không ngại ở đây trước mặt nhiều người mà kéo cô vào trong lòng, sau đó cúi đầu hôn chặt đôi môi của cô

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang