Edit: SamieNgày hôm sau, hiếm khi Trúc Lâm Sâm ngủ dậy muộn, mơ mơ màng màng từ trong phòng đi ra, liền thấy Trúc Hạo Nhiên chuẩn bị đi ra ngoài.
Trúc Lâm Sâm còn chưa mở miệng, Trúc Hạo Nhiên liền nói trước: “Bố có việc đi ra ngoài một chuyến, Phi Ngôn làm bài ở thư phòng, con đi qua hướng dẫn cho em ấy một chút nhé.”
Trúc Lâm Sâm bỗng nhiên tỉnh táo hẳn, lắp bắp hỏi: “Cậu ta...... Ngày nào cậu ấy cũng đến đây học bổ túc sao ạ?”
“Ừ.” Trúc Hạo Nhiên gật đầu.
Trần Tiểu Nhã đi dạy học ở trường luyện thi bên ngoài, mỗi ngày đi sớm về trễ, nếu bố cô, Trúc Hạo Nhiên cũng không có ở đây, vậy ở trong nhà thật sự chỉ còn lại cô và Kỷ Phi Ngôn sao ......
Tối hôm qua Trúc Lâm Sâm còn ngóng trông Trúc Hạo Nhiên đi ra ngoài, như vậy cô có thể quang minh chính đại lấy bảo bối trứng ra, nhưng bây giờ, cô liếc mắt nhìn vào trong thư phòng, lại không hi vọng ông sẽ đi nữa.
Trúc Lâm Sâm trở về phòng đổi bộ quần áo, lúc đi ra, cửa thư phòng đã mở, Kỷ Phi Ngôn cầm một chồng bài thi, tựa ở cửa ra vào, miệng cắn kẹo que, hướng về phía cô cười: “Sư tỷ, đề này tôi không biết làm.”
“......”
Vì sao đột nhiên lại tỏ thái độ dễ thương như thế chứ? Nội tâm Trúc Lâm Sâm đang gầm thét, cô đối với bộ dáng này của Kỷ Phi Ngôn thật sự không có tí sức chống cự nào mà!
Cô cố gắng bình phục lại nhịp tim, mới nhắm mắt đi đến, liếc mắt nhìn, phát hiện là đề thi thử của kỳ thi tuyển sinh đại học.
Trúc Lâm Sâm ngẩn ngơ: “Cậu có cầm nhầm bài thi không vậy?”
Cô cẩn thận lật xem một lần, phát hiện mấy đề cậu làm xong đều đúng đáp án.
“Bắt đầu chuẩn bị sớm một chút cũng không sai.”
Mới lên năm hai, cậu ta đã có thể làm đề thi mô phỏng của tuyển sinh đại học, hơn nữa điểm số xem ra cũng không thấp, đến cùng còn muốn cô dạy cái gì chứ!
Nhưng nếu cậu ta nói không làm được, cũng không thể không tin, thế là Trúc Lâm Sâm cùng Kỷ Phi Ngôn tiến vào thư phòng, cô ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn đề bài một hồi, nói: “Loại đề này có hai cách giải, mỗi loại tôi đều nói qua cho cậu một chút......”
Trúc Lâm Sâm nói hồi lâu, phát hiện không có bất kỳ đáp lại nào, ngẩng đầu một cái, chỉ thấy cậu đang chống khuỷu tay ở trên bàn, ngoẹo đầu nghiêm túc nhìn cô.
Kẹo que còn lấp ló trong miệng cậu ta.
Tên nhóc này, thật đúng là có thể dùng sự đáng yêu để phòng ngự mà!
Làm sao trước đó cô không có phát hiện ra nhỉ?
Trúc Lâm Sâm ho hai tiếng, hỏi: “Cậu có đang nghe không đấy?”
“Sư tỷ có bạn trai chưa?” Kỷ Phi Ngôn nghe một đằng, trả lời một nẻo, một tay lấy kẹo que bỏ ra, khóe miệng hơi cong lên, ánh mắt giống như có thể nhìn xuyên thấu bản thân cô.
Vạn vạn không nghĩ tới Kỷ Phi Ngôn không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng liền hỏi cái vấn đề ngoài dự đoán này.
Trúc Lâm Sâm nghiêm mặt, bộ dáng nghiêm túc nói: “Bây giờ là thời gian dạy học, tôi chỉ trả lời vấn đề liên quan đến học tập.”
Kỷ Phi Ngôn cười cười, ánh mắt càng sâu sắc : “Như vậy à...... Tôi hiểu rồi.”
“......” Cậu đến cùng là hiểu cái gì chứ? Đừng có giả vờ hiểu có được không, kể cả bây giờ không phải thời gian dạy học, cô cũng sẽ không thể nào trả lời loại vấn đề riêng tư như thế, được chứ!
Thấy Kỷ Phi Ngôn vẫn nhìn cô, lòng của cô không thể khống chế muốn nhảy dựng lên. Cô hít một hơi thật sâu, để bút xuống bàn, đứng lên nói: “Nếu như cậu không muốn nghe tôi nói, vậy tôi ra ngoài đây.”
Kỷ Phi Ngôn thấy bộ dáng của cô như gặp kẻ địch, không hề cho cô mặt mũi liền cười ra tiếng.
Trúc Lâm Sâm quay đầu hướng về phía cửa phòng tính rời đi, vừa mới bước đi, cổ tay liền bị cậu tóm lấy, chỉ thấy cậu thu hồi ý cười, nghiêm túc nói: “Thầy Trúc nói, để cho chị hướng dẫn tôi, sao sư tỷ có thể bỏ dở nửa chừng chứ?”
“Vậy cậu tập trung nghe giảng cho tôi.” Trúc Lâm Sâm hít một hơi thật sâu, liếc mắt nhìn cậu.
“Chắc chắn.” Kỷ Phi Ngôn cam đoan.
Lúc này, Trúc Lâm Sâm mới lại ngồi xuống, một lần nữa cầm bài thi lên, giảng đề cho Kỷ Phi Ngôn.Ánh mắt Kỷ Phi Ngôn rơi xuống gương mặt nghiêm túc của cô, chỉ thấy khuôn mặt cô trắng nõn mềm mại, gò má hơi phiếm hồng, lông mi thật dài hơi hơi rung động.Ồ, ngược lại nếu như không muốn nghiêm túc, như vậy thì tốt rồi.
Danh Sách Chương: