Edit: Samie
“Nhiều người như vậy, hay là đừng xem nữa, chúng ta trở về đi.” Trúc Lâm Sâm nhân cơ hội đề nghị.
“Sao có thể chứ! Đều đã tới rồi, sao có thể không đánh đã lui được.” Lục Lộ vừa nói vừa chen qua đám người tiến về phía trước.
Trúc Lâm Sâm không thể đuổi kịp, dễ dàng bị đẩy ra bên ngoài. Cô thấy Lục Lộ đã lọt thỏm trong đám người, lại cúi đầu nhìn đồng hồ, quyết định quay người trở về phòng ngủ cầm áo tắm, đến thẳng bể bơi.
Nhắc đến bơi lội, Trúc Lâm Sâm thật sự muốn rớt nước mắt vì bộ môn này, con người cô đối với lớp văn hóa, thành tích có thể được xưng là học bá, nhưng lớp thể dục, hoàn toàn có thể đứng hạng bét.
Vốn cô định học xong môn thể dục trong năm nhất, nhưng mà Trúc Lâm Sâm liên tục bảo lưu hai học kỳ, cho nên chỉ có thể rưng rưng bổ sung học phần, khéo có khi năm ba còn phải tiếp tục học bù nữa.
Giáo viên thể dục của học kỳ này vẫn là người quen cũ, nhưng bạn học đã đổi thành một nhóm hoàn toàn khác. Trúc Lâm Sâm không quen ai, chỉ nhẹ nhàng đi đến trước mặt giáo viên thể dục, hơi lúng túng lên tiếng chào hỏi: “Em chào cô Vương ạ.”
Cô giáo Vương là một người phụ nữ trung niên ngoài 30 tuổi, cô ấy để một mái tóc ngắn, gọn gàng lại năng động, mặc áo thể thao kiểu nam, gương mặt góc cạnh rõ ràng, nếu không nhìn kỹ có thể bị ngộ nhận là giáo viên nam.
Trước kia cô giáo Vương đã từng là vận động viên bơi lội, sau khi giải nghệ được đại học Hán mời đến làm giáo viên thể dục, lên lớp rất chân thành, cũng rất nghiêm khắc. Sinh viên được cô ấy dạy dỗ, dường như đều là kiện tướng bơi lội, điều ngoại lệ duy nhất dưới tay cô ấy chắc là chỉ có mỗi Trúc Lâm Sâm.
Cô Vương nhìn thẳng vào Trúc Lâm Sâm, trên gương mặt nghiêm túc không ngờ lại lộ ra biểu cảm nhức đầu: “Trúc Lâm Sâm, lần này em cũng không thể lại giống như xe bị tuột xích đâu đấy.”
“Nhất định em sẽ cố gắng ạ.” Vẻ mặt Trúc Lâm Sâm hơi đỏ lên, vội vàng cam đoan.
Tiếng chuông vào học vang lên, cô Vương triệu tập học sinh tập trung, lớp bơi lội luôn luôn chia thành hai hàng nam nữ riêng biệt, Trúc Lâm Sâm tự giác đứng ở hàng nữ sinh.
Cô Vương lật danh sách bắt đầu điểm danh, Trúc Lâm Sâm không để ý lắm. Đột nhiên, cô bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nếu như cô không sinh ra ảo giác, cái tên vừa rồi cô giáo Vương đọc là...... Kỷ Phi Ngôn?Đợi đã, nhất định là cô nghe lầm, lúc này Kỷ Phi Ngôn hẳn đang ở trên sân bóng rổ mới đúng chứ!
Nghĩ như vậy, Trúc Lâm Sâm chợt nhẹ nhàng thở ra.
Lập tức một giây sau, Trúc Lâm Sâm nghe được một giọng nói quen thuộc trả lời “Có em ạ”.
Trúc Lâm Sâm lắc lắc cái cổ cứng ngắc, vụng trộm liếc mắt nhìn về phía đó, đến khi nhìn thấy người kia thực sự là Kỷ Phi Ngôn, lập tức cảm thấy cả người không ổn......
Cùng lên lớp bơi lội với sinh viên đại học năm nhất còn chưa tính, sao có thể trùng hợp vào chung một lớp với Kỷ Phi Ngôn như vậy chứ?
Sắc mặt Trúc Lâm Sâm thay đổi không ngừng, hận không thể lập tức biến mất ngay tại chỗ.
“Trúc Lâm Sâm!” Đang nghĩ như vậy, giọng nói vô cùng mạnh mẽ của cô giáo Vương vang lên.
Trúc Lâm Sâm cảm nhận được rõ ràng có một ánh mắt tìm tòi nghiên cứu quét tới chỗ cô, cơ thể cô càng ngày càng cứng ngắc lại, trên mặt nóng như lửa đốt, tưởng chừng như sắp chết bỏng tới nơi.
Cô vùng vẫy trong phút chốc, cuối cùng vẫn thành thành thật thật lên tiếng: “Dạ có em ạ.”
Tân sinh trong lớp có trình độ quen thuộc với bơi lội khác nhau, đa số đều chưa có cơ sở, một số người chỉ biết chút da lông, số người bơi tốt khá ít, cô giáo Vương căn cứ vào tình huống riêng mà mọi người miêu tả phân loại sinh viên vào từng nhóm, Trúc Lâm Sâm được phân vào nhóm “biết chút da lông”, ngay sau đó Kỷ Phi Ngôn cũng được xếp vào.
Chỉ thấy cậu đi đến sau lưng Trúc Lâm Sâm, thấp giọng nói: “Sư tỷ, thật trùng hợp.”
Trong giọng nói dường như mang theo ý cười chế nhạo.
Trúc Lâm Sâm che lỗ tai, giả vờ không nghe thấy.
Danh Sách Chương: