• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Băng mới thức dậy đi xuống cầu thang bộ thì thấy tiếng nhí nhố ở phòng khách. Dụi dụi mắt đi qua đó thì thấy bóng dáng quen thuộc.

- Chị Khiết Khiết?- Băng đi đến gần bàn uống nước nói.

- Hello, It's me!- Mộng Khiết hất tóc quay lại nhìn Băng.

Băng bất ngờ xen lẫn vui mừng chạy đến ôm Mộng Khiết.

- Haizz...tính ra mình sẽ đến đây sớm hơn dự kiến nhưng mà do công việc bận rộn quá nên giờ mới đến được.- Mộng Khiết thở dài.

- Không sao đâu ạ, em rất nhớ chị.- Băng vui vẻ hơn những ngày thường rất nhiều.

- Để mình xem nào, hừm... Da đẹp hơn rồi, mà sao vẫn gầy vậy?- Mộng Khiết hai tay ôm hai má Băng nhìn tổng thể người Băng.

- Không có, em đã tăng thêm được 1 kilogram rồi đó.- Băng lắc đầu vui vẻ nói.

- Không được như thế vẫn chưa đạt yêu cầu. Mấy ngày này mình sẽ tẩm bổ cho Băng nhiều hơn.- Mộng Khiết lắc đầu ánh mắt cương quyết nói.

- Khiết Khiết à ý cháu là cô nuôi Anna chưa đủ tốt sao?- Glenda trêu đùa.

- Dạ đâu có đâu ạ. Cháu chỉ là thấy Băng quá gầy, chính xác là như vậy. Hì.- Mộng Khiết lắc đầu nói.

- Được rồi, Khiết Khiết cháu ở luôn nhà chú mấy ngày đi. Đỡ cần phải đi đi lại lại. Hai đứa cũng gặp nhau tiện hơn.- Alex nói.

- Ồ...vậy cũng được ạ. Nhưng mà cháu cũng chỉ ở đây vài ba ngày thôi, tại công ty còn nhiều việc phải làm, lúc trước còn có anh Thiên Vũ làm hết, cháu chả phải làm gì.... À, haha Băng à tí mình đi mua sắm một tí nhé. Cách ăn mặc của Băng kín đáo quá rồi, cần thay đổi một chút.- Mộng Khiết thở dài đang kể về việc Thiên Vũ thì nhớ ra còn có Băng và gia đình cô nên lảng tránh sang chuyện khác ngay.

Băng nghe đến Thiên Vũ thì cả người bất giác run lên. Tay cô cũng không tự chủ mà run rẩy.

- Băng à mình xin lỗi, mình không cố ý nói như vậy.- Mộng Khiết nắm lấy đôi tay đang run của Băng nói.

- Không... em... đi lên phòng... thay đồ. Chị đợi...em một chút.- Băng buông tay khỏi bàn tay Mộng Khiết rồi đi lên phòng.

Ngay cả lúc đi chân Băng cũng run rẩy.

- Cháu không cố ý đâu ạ, mong hai bác đừng để ý.- Mộng Khiết nói mà cúi mặt nhìn xuống sàn nhà.

- Không phải lỗi của cháu, tí nữa hai đứa đi chơi vui vẻ nhé. Có gì thì cứ gọi chú, dùng thẻ của chú đi. Chú muốn cám ơn cháu đã luôn ở bên Anna nhà chú kể cả khi con bé cô đơn một mình. Đừng suy nghĩ nhiều quá, đi chơi vui vẻ nhé.- Alex đứng dậy xoa đầu Mộng Khiết rồi đi lên tầng.

- Thật ra cô rất cảm kích cháu. Anna của cô cũng rất thích cháu, cháu là một cô bé tốt bụng còn đáng yêu nữa. Cám ơn cháu vì đã luôn ở bên Anna. Đừng suy nghĩ về việc vừa nãy, cũng không phải do cháu.- Glenda đến bên Mộng Khiết xoa bờ vai góc cạnh của Mộng Khiết.

- Cháu cám ơn. Nhưng mà tấm thẻ này cô trả lại cho chú Alex giúp cháu, cháu có đủ tiền để mua cho Băng mà.- Mộng Khiết lại vui vẻ cười trở lại.

Nói chung Mộng Khiết là một cô gái tốt bụng, còn không hay để tâm quá đến mấy chuyện vụn vặt, nếu có thể cho qua được thì cho qua ngay. Cô còn rất hồn nhiên nữa.

- Không phải như cháu nghĩ đâu. Cô chú là muốn cháu đưa Anna đi chơi, về tiền thì cô cũng biết cháu cũng không thiếu. Nhưng mà cháu cứ dùng thẻ này đi, coi như là lời cám ơn của cô chú được không?- Glenda cầm tấm thẻ đen dúi vào tay Mộng Khiết.

- Dạ, được. Nhưng mà sẽ không còn lần sau đâu ạ. Cháu chơi với Băng vì Băng là một người hiền lành thậm chí còn hiền lành đến ngốc nghếch luôn đấy. Băng có tâm hồn thuần khiết không phải ai cũng có được đâu ạ. Vậy nên cháu mới chơi với Băng đó. Không phải vì tiền hay bất kì vật chất gì khác.- Mộng Khiết cầm tấm thẻ gật đầu nói.

Một lúc sau Băng cũng đi xuống. Đôi mắt cô vẫn còn đỏ hoe vì vừa nãy khóc trong phòng. Ai cũng biết nhưng coi như không để Băng đỡ buồn.

- Băng à, đi thôi.- Mộng Khiết chạy đến khoác tay Băng.

- Dạ chị.- Băng cố nở nụ cười như bình thường.

______________

Đến trung tâm thương mại lớn...

Mộng Khiết khéo Băng đi khắp nơi, đầu tiên là làm đẹp. Vì Băng đẹp sẵn nên Mộng Khiết cũng chỉ đưa Băng đi làm lại tóc, rồi chăm sóc da một chút. Làn da Băng phải nói là trắng phát sáng, nhưng ở cổ tay và cổ Băng đều có vết sẹo. Vết ở cổ thì khỏi phải nói thì đó là do Thiên Vũ cắn cô rất nhiều lần, cả ở bên trái và bên phải. Nó còn chưa lên da non thì anh cũng cắn khiến làn da chỗ đó bị thương nặng làm nó không lành lại được, còn nhìn rõ được vết răng của anh. Cổ tay là do hai lần tự tử không thành của Băng, vì vết thương quá sâu nên mới để lại sẹo, nhưng nó không bị lồi lên chỉ mờ mờ vì Thiên Vũ lúc đó rất hay bôi thuốc cho Băng. Còn những trận đòn roi thì không để lại sẹo mấy nên cũng không có gì đáng ngại.

Mộng Khiết nói với nhân viên chỉ cần hấp tóc rồi cắt tỉa lại tóc giúp Băng cho nó vào nếp còn cô thì lựa chọn mãi cũng không ưng ý cái nào nên lại thôi không làm nữa.

Tiếp đến hai người đi đến cửa hàng thời trang. Mộng Khiết kéo Băng thử hết bộ này đến bộ kia, đại khái toàn là mấy mẫu váy hở eo, hay hở vai rồi đủ thể loại hoa màu sặc sỡ khác nhau. Băng dù không muốn nhưng vẫn nghe theo Mộng Khiết mà thử hết. Băng còn tưởng Mộng Khiết chỉ lấy những mẫu mà cô khen đẹp thôi nào ngờ tất cả bộ nào Băng thử qua thì cô cũng mua hết. Vì là hai người con gái mà Băng lại không xách nổi nhiều đồ như vậy nên Mộng Khiết đã nhờ nhân viên cửa hàng đưa về theo địa chỉ nhà Băng. Rồi hai cô nàng lại bắt đầu đi mua tiếp.

Do tình cờ hay cố ý thì không biết nhưng vừa đến quầy đồ ăn lại gặp Tuấn Triết đang ở đó. Anh thấy hai người thì cười lại gần.

- Chị mới đến đây sao? Chào buổi sáng Băng.

- Ồ lại gặp được Tuấn Triết ở đây, hai bọn mình may mắn thật đó Băng à. Chị xong việc liền đến đây đó, mà em đi đâu vậy? Không phải em ghét mấy chỗ hàng ăn như này sao?

- Đôi khi đổi chỗ ăn cũng rất tốt cho tâm trạng.

- Anh Tuấn Triết.

- Hai người ra chọn bàn đi, em đi lấy thêm đồ ăn rồi quay lại.

- Ok nhanh lên nhé.

Tuấn Triết đi đến quầy bàn để đồ ăn cầm kẹp gắp vài đồ. Băng và Mộng Khiết cũng tìm được bàn đẹp rồi ngồi xuống.

Cả ba người đều ăn uống rất vui vẻ. Mộng Khiết còn để ý thấy cách Tuấn Triết nhìn Băng và nói chuyện với cô rất ân cần.

Đến buổi chiều đưa Băng về nhà Mộng Khiết có kéo Tuấn Triết ra chỗ vắng hỏi anh.

- Em khai thật đi. Em thích Băng có đúng không?

- Đúng.

Tuấn Triết chả cần suy nghĩ cũng nói. Anh cũng không có nói lấp lửng để Mộng Khiết phải khó đoán, thành thật trả lời luôn.

- Chắc chị điên mất.

Mộng Khiết ôm đầu nói.

- Chị thấy em không hợp với Băng?

- Không phải mà là chị không hiểu nổi cả hai thiếu gia nhà họ Mạc lại đi thích chung một người con gái.

- Ý chị nói Lãng Lãng cũng thích Băng.

- Đúng vậy đó bạn trai trẻ à.

- Vậy chị nghĩ Băng sẽ thích ai?1

- Chị đọc được suy nghĩ của Băng chắc. Thôi thì chúc hai đứa, đứa nào may mắn thì có được trái tim Băng thế thôi.- Mộng Khiết vỗ vai Tuấn Triết.1

- Vậy thì phải chờ xem vận may của em đến đâu rồi.- Tuấn Triết cười nhẹ.

- Thôi được rồi em về đi. Chị còn phải lên chơi với Băng đây. Bye.- Mộng Khiết nói xong vẫy tay rồi đi vào trong nhà.

Tuấn Triết nhìn về phía phòng của Băng cười nhẹ rồi lái xe đi khỏi đó.

__________

Mong các you cmt nhìu nhiều cho mềnh zui. Thấy thông báo toàn like ít cmt quá, rảnh rảnh vào trả lời cmt của mấy you cho zui????

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK