• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm ra Tuấn Triết đã lái xe đến nhà Băng. Cô vẫn còn đang ngủ.

- Cậu Tuấn Triết mời vào.- Ông quản gia niềm nở mời Tuấn Triết vào sofa ngồi.

- Tiểu thư Anna vẫn đang ngủ, không biết cậu có thể đợi được không? Dạo này tiểu thư có vẻ ngủ hơi muộn.

- Không sao đâu bác cứ đi làm việc của mình đi, cháu đợi khi nào Anna dậy cũng được.

- Vậy cậu ngồi đây chơi nhé, tôi còn có việc nữa.

Quản gia nói xong liền rời khỏi phòng khách. Tuấn Triết ngồi ngắm căn phòng. Vừa hay ngồi được một lúc thì nghe thấy tiếng Glenda vọng từ trên tầng hai xuống.

- Con muốn ăn gì hôm nay?

- Gì cũng được ạ.

Glenda đẩy Băng ngồi trên xe lăn vào cầu thang máy rồi đi xuống. Cửa thang máy vừa mở ra thì Tuấn Triết cũng đứng ở đó vẫy tay chào Băng.

- Buổi sáng tốt lành cô Glenda, Anna.

- Anh cũng vậy. Sao anh đến sớm vậy ạ?- Băng có chút bất ngờ.

- Tuấn Triết đến rồi thì ngồi ăn sáng với mọi người nhé.- Glenda vui vẻ nói.

- Nếu cô không cảm thấy phiền ạ.

- Cái thằng này, cô mà thấy phiền nữa sao. Hai đứa ngồi chơi nói chuyện nhé, cô vào bếp đã.

Glenda nói xong thì đi vào bếp đeo tạp dề để nấu ăn. Không phải vì người hầu không làm mà vì bà muốn tự tay nấu cho Băng ăn. Tuấn Triết thì vui vẻ đẩy xe cho Băng ra sofa ngồi.

- Dạo này tốt hơn rồi này.- Tuấn Triết nhìn Băng một lúc thì nói.

- Dạ...À vâng, em cũng thấy tốt hơn rồi.- Băng đang ngồi chăm chú cạy móng tay thì nghe thấy Tuấn Triết nói.

- Tí nữa anh đưa em đi chơi nhé, được không?

- Dạ vậy rủ cả chị Khiết Khiết với anh Tử Sâm đi ạ. Có nhiều người sẽ vui hơn.

- Anh...ừ được rồi. Tí nữa anh sẽ gọi cho hai anh chị ấy.

Tuấn Triết có chút không vui vì lần này muốn đưa Băng đi chơi một mình, chỉ có hai người đi với nhau. Sẽ có không gian riêng cho hai người nhưng vì Băng lại nói thế nên anh cũng đành gật đầu.

- Được rồi hai đứa vào đây để ăn đi nào.- Glenda đi ra ngoài nói.

- Dạ mẹ.

- Cháu vào ngay.

Tuấn Triết đẩy xe giúp Băng đi vào trong ngồi. Bàn ăn có chút cao hơn xe đẩy nên anh đã cúi xuống bế Băng lên ghế ngồi. Băng có chút bất ngờ xen lẫn một chút ngại ngùng nên mặt hơi đỏ. Tuấn Triết vì thế cũng vui hẳn ra. Glenda thấy vậy cũng vui, ít nhất con gái mình cũng có người con trai quan tâm.

- À mà cô Glenda, sao cháu không thấy chú Alex đâu nhỉ?- Tuấn Triết ngó nhìn xung quanh nói.

- Chú có cuộc họp buổi sáng nên không ở nhà. Công ty có chút lục đục sau hai năm Anna chưa tỉnh.

- À, cháu biết rồi.

- Anna ăn đi con. Phải ăn hết chỗ này đó biết chưa, còn cốc sữa này nữa.- Glenda gắp vài miếng thức ăn để vào bát cho Băng, còn chỉ vào cốc sữa bên cạnh Băng.

- Con biết rồi ạ, nhưng mà nhiều quá mẹ à.

- Không có nhiều, con ăn ít như vậy là không đủ dinh dưỡng. Có ai 20 tuổi đầu rồi mà chỉ nặng có 33 kilogram không hả? Còn phải uống thuốc nữa đó, con đừng nghĩ sẽ bỏ mứa hôm nay.1

- Dạ mẹ.

Băng mím môi cuối đầu giống như những đứa bé không chịu ăn bị bà mẹ của mình bắt phạt. Trông thật đáng yêu. Tuấn Triết cố gắng không cười trước biểu cảm này của Băng.

- Tuấn Triết cũng ăn đi, thử xem tay nghề của cô có tốt hơn mẹ cháu không?- Glenda gắp miếng thịt cá vào bát cho Tuấn Triết.

- Đồ cô nấu thật sự rất ngon. Mẹ cháu sao làm được, bà ấy nấu cho mình còn chưa xong chứ nói gì đến nấu cho cháu. Cô không biết lúc tết đến người làm trong nhà nghỉ hết, ba và mấy anh em cháu phải ăn mì gói kia kìa. Ba cháu nói có câu mà đã bị mẹ cháu bắt quỳ luôn, haizz... Sau này cháu nên tìm một cô vợ biết nấu ăn thôi.

- Ba cháu thật sự rất yêu mẹ cháu đấy. Nhưng mà nếu Anna không biết nấu ăn thì sao đây?

- Không sao cả, cháu học nấu ăn là được. Phải không Anna?

Tuấn Triết quay sang nhìn Băng cười hỏi. Băng thì đang suy nghĩ về việc nấu ăn. Cô lại nhớ lúc Thiên Vũ đã tự tay nấu ăn cho mình, anh còn nói sau này sẽ nấu cho cô ăn nhiều hơn. Tay cầm đũa của Băng không ngừng run lên. Glenda lo lắng nắm lấy tay cô.

- Anna con sao vậy?

- Đừng...- Băng giật mình hất tay Glenda ra.

Tuấn Triết và Glenda bất ngờ còn lo lắng nhìn cô.

- Anna có chuyện gì sao con?- Glenda đi đến ôm lấy Băng.

- Mẹ...mẹ ạ? Không...hai người ăn cơm đi.- Băng quay lại thực tại lúng túng nói.

- Em không sao chứ?

Băng chỉ lắc đầu rồi cầm đũa lên gắp thức ăn. Miệng cô chứa đầy thức ăn, cô là đang cố gắng ăn để quên đi kí ức đó. Tuấn Triết cũng chỉ im lặng nhìn Băng ăn. Ánh mắt Glenda hiện rõ sự lo lắng, bà còn chả thèm ăn nữa mà chỉ nhìn Băng ăn. Cuối cùng cũng ăn xong. Glenda đưa Băng lên thay đồ rồi đi xuống để đi chơi với Tuấn Triết. Cô hôm nay mặc một bộ váy hoa nhí lửng tay xòe ở dưới chân váy và ống tay. Cổ váy được thiết kế theo kiểu cổ tim nên tôn lên vùng xương quai xanh tuyệt đẹp của cô. Nhưng không thể không nói người Băng rất gầy, còn hơi lộ phần xương ở chỗ ức. Chiếc váy còn tôn được chiếc eo siêu thực của Băng, thật lòng mà nói nếu Băng có đăng lên mạng về vòng eo của mình thì cô có thể được xếp vào top những người có vòng eo bé nhất tuy là có thể không phải là nhất Thế giới nhưng cô không phải phẫu thuật để có được một vòng eo bé. Bên eo trái còn được buộc dây nhỏ thành nơ. Băng còn khoác thêm chiếc áo khoác cardigan len màu trắng bên ngoài dù bây giờ không phải là mùa thu se lạnh. Cô buông tóc chỉ lấy kẹp tóc gắn ngọc trai kẹo một bên. Trông cô rất đẹp còn dịu dàng nữa.

Tuấn Triết đứng hình mất mấy giây vì vẻ đẹp của Băng. Phải đợi đến khi Glenda vỗ vai anh thì Tuấn Triết mới lắc đầu vài cái. Anh đưa Băng ra xe còn bế cô ngồi ở ghế lái phụ rồi gập xe đẩy cất vào cốp xe chào Glenda xong lái xe đi luôn.

____________

GÓC NGOÀI LỀ.

Van xin, năn nỉ các bạn bạn luôn đấy. Dạo này mình thiếu fame quá rùi, mong ai đó hãy follow Instagram của mềnh đi ????Mong ai đó hãy fl mềnh, ai đó hãy fl tui đi, tui thèm khát được ai đó fl lắm rúi????.

Instagram: artermis_lyn????.

Cám ưn ai đó sẽ fl mềnh sau khi đọc được cái góc hám fame này của mềnh nhé????????

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK