Sáng hôm sau là chủ nhật. Những tia nắng sớm, nhẹ nhàng xuyên qua tấm rèm mềm nhẹ bên ngoài cửa sổ sát đất, chiếu lên trên người đôi vợ chồng trẻ đang ngủ say, khiến khung cảnh bên trong trở nên vô cùng hạnh phúc. Rõ ràng Nghiêm Nhất Phàm là một kẻ có tham vọng, đi làm cả năm cũng không cần ngày nghỉ, nhưng hôm nay lại không còn chút lí trí nào, dính sát lên người Yến Thư hoàn toàn không có ý định muốn thức dậy đi làm
Yến Thư nằm trên giường, cả người vùi trong lòng Nghiêm Nhất Phàm, hàng lông mi cong vút, trông Yến Thư chẳng khác gì cô công chúa nhỏ đang ngủ say trong vòng ôm của một chàng kỵ sĩ.
Lâm Yến Thư tỉnh giấc, ánh sáng chói mắt, báo hiệu cho cô biết trời cũng đã sáng. Cô lim dim đôi mắt vẫn còn hơi sưng. Thứ nhìn thấy đầu tiên chính là gương mặt hoàn hảo đến từng nét của Nghiêm Nhất Phàm, đầu hơi lùi về sau để có thể ngắm nhìn toàn bộ những đường cong lạnh lùng mà tuyệt đẹp, hàng lông mày lạnh lẽo của anh ngay cả lúc ngủ cũng toát lên vẻ nghiêm nghị hút hồn như vậy. Cánh tay mạnh mẽ của Nghiêm Nhất Phàm đặt trên eo cô, lồng ngực rắn chắc của anh đầy cường tráng siết chặt cô trong lòng không chút kẻ hở. Yến Thư cảm thấy thấy khó chịu, muốn thoát ra, cô chỉ sợ cái đầu của mình ở trong lòng vòng ôm của anh, sẽ bị siết chặt đến chết mất
Yến Thư nhẹ nhàng di chuyển cánh tay trên eo mình ra chỗ khác, nhích người lui về sau hạ thân liền truyền đến cảm giác đau nhức. Cô khựng lại một chút nằm yên trên giường không dám cử động mạnh, cố gắng nhịn đau, cô tiếp tục từ từ ngồi dậy. Có lẽ do cô cựa quậy nên đã đánh thức người nằm bên cạnh. Khuôn mặt điển trai của Nghiêm Nhất Phàm tối sầm. Cổ tay Yến Thư bị anh kéo giật lại, ngã ra đằng sau, tiếp tục nằm trong vòng ôm của anh.
" Áaa " Yến Thư bất ngờ bị kéo nằm vật xuống, không khỏi cảm thấy hốt hoảng
Nghiêm Nhất Phàm tiến lại gần, gục đầu trong ngực Yến Thư, cảm nhận một mùi hương thoang thoảng của riêng cô, hắn áp môi lên ngửi nhẹ, liền cảm thấy rất dễ chịu. Yết hầu nam tính chuyển động, giọng nói trêu chọc của anh phát ra rất trầm và dễ nghe nhưng lại tỏa ra cảm giác rất đáng sợ
“Gấp gáp muốn đi gặp tình nhân của em sao?”
Nghiêm Nhất Phàm chết tiệt, nếu có thể tôi cũng muốn được cắm 10 cái sừng lên đầu của anh!!!
" Tôi không có "
Yến Thư trong lòng thấm mắng chửi, nhưng giọng nói bên ngoài truyền ra lại rất nhẹ nhàng trái ngược với nội tâm đang gào thét bên trong
Nghiêm Nhất Phàm tối qua đơn giản chỉ là cho Yến Thư mặc một cái áo choàng tắm, nên bàn tay Nghiêm Nhất Phàm bây giờ rất thuận lợi càn rỡ vuốt ve trước ngực cô. Nghe cô nói anh chỉ hừ lạnh một tiếng, giọng nói thản thiên
" Còn phải nói sao, dù gì có cho 10 lá gan em cũng không dám! "
Lúc đầu, anh đơn giản chỉ là ôm cô ngủ. Nhưng bây giờ, Lâm Yến Thư lại cảm nhận được hơi thở nóng rực như lửa của anh, phả lên bầu ngực mình, cảm giác bất an len lỏi khắp cơ thể, Yến Thư ưởn người muốn đẩy đầu anh ra, giọng nói khẩn trương chỉ muốn được nhanh chóng thoát khỏi cái giường này
" Sắp trễ rồi! Anh không đi làm sao? "
" Không đi! " Nghiêm Nhất Phàm lười biếng trả lời
" Tại sao lại không đi? " Yến Thư thất vọng, không kìm được nâng giọng thắc mắc
Nghiêm Nhất Phàm ngước đôi mắt sắc lạnh nhìn Yến Thư, thoáng qua liền biết được anh chính là bị lời cô nói làm cho không vui, Yến Thư bị doạ lập tức nhỏ giọng gỡ rối
" À, quên mất hôm nay là chủ nhật, không đi thì không đi, nhưng mà cũng không thể nằm mãi ở đây được, anh buông tôi ra trước có được không "
" Em đúng là vô lương tâm, tối qua tôi đã kìm chế, thương tiếc em như vậy, xong việc rồi lại muốn trở mặt đuổi tôi đi, đúng là không nên đối tốt với em làm gì"
Nói như vậy là tôi còn phải cảm ơn anh sao?
" Tôi không có ý đó, vậy rốt cuộc bây giờ anh muốn cái gì? "
Yến Thư khó chịu, bắt đầu mất kiên nhẫn
" Vậy được nếu em gấp gáp muốn đi như vậy, thì tự mình ngồi lên đi "
Nghiêm Nhất Phàm nhếch môi cười xấu xa, từ tốn buông Yến Thư ra, cởi áo nhàn nhã chóng tay ra sau lưng, nửa nằm nửa ngồi chờ vợ đến. Nghiêm Nhất Phàm nghĩ thôi đã thấy phấn khích, chủ động đem vật nam tính đã thẳng tắp của mình ra, mong chờ được cô vợ nhỏ mê người của mình đến yêu thương. Yến Thư bên cạnh hít thở không thông, không nói 2 lời lập tức xoay đầu bỏ đi ra cửa
" Quay lại đây, nếu em làm nhanh thì chúng ta có thể kết thúc sớm, còn không để tôi bắt được, thì mấy ngày tới em cũng đừng mong được xuống giường! "
Nghiêm Nhất Phàm không cần di chuyển, chỉ ngồi một chỗ lạnh giọng cảnh cáo liền có uy lực giống như gông xiềng giữ chặt Yến Thư đứng lại, cô bất mảng xoay đầu nhìn anh
" Nghiêm Nhất Phàm sao anh có thể như vậy chứ " Yến Thư giọng nói không muốn phục tùng
" Sao? tôi đếm đến 3 mà em chưa đến đây, thì tôi sẽ tự mình đến đó "
Nghiêm Nhất Phàm vừa dứt lời liền bắt đầu đếm, Yến Thư chôn chân một chỗ vừa đợi đến 3 mới bắt đầu di chuyển. Cứ nghĩ Nghiêm Nhất Phàm sẽ tức giận, nhưng ngược lại không khó nhận ra trên mặt anh còn có ý cười nhàn nhạt
" Chỉ một lần thôi đó…anh không được nuốt lời " Yến Thư chần chừ kéo dài thời gian
Nghiêm Nhất Phàm nhìn đôi môi nhỏ nhắn, đỏ mọng của vợ mình thì không khỏi mê luyến, một luồng suy nghĩ đen tối khác lại len lói trong anh
"Tôi đổi ý rồi, ngậ.m nó đi "
Yến Thư tức đến hơi thở cũng trở nên dồn dập, nhịp tim đập loạn xạ không có chút nhịp điệu
" Anh…"
Nghiêm Nhất Phàm sắp không nhịn được nữa, hừ lạnh cất giọng nguy hiểm cảnh cáo
" Nhanh lên đi, còn nói nữa tôi sẽ lập tức đè em ra làm cả ngày "
Sau đó cô gái run sợ, uất ức cúi người, dè dặt đưa tay ra nắm lấy ** *** của người đàn ông, chỉ mới như vậy đã khiến Nghiêm Nhất Phàm bên dưới ngửa đầu đổ mồ hôi, Yến Thư nhắm chặt mắt lại, khuất nhục mở miệng ngậ.m vào trong. Lúc đầu Nghiêm Nhất Phàm chỉ muốn thử cảm giác mới mẻ một chút, không ngờ khi được cảm nhận chiếc lưỡi ẩm ướt, mềm mại của cô chủ động âu yếm lại cảm thấy suớ.ng đến tê dại như vậy, thật muốn ngày nào cũng có thể được hưởng thụ sự thoải mái này của cô
Nghiêm Nhất Phàm tham lam muốn nhiều thêm cảm giác sun.g sướn.g, không ngừng ra sức ưỡn thẳng người, Yến Thư bị *** **** to lớn đó chọc vào trong cổ họng, chỉ muốn nôn khan, còn rất mong được ói ra ngoài, nhưng người đàn ông lại đặt tay trên đầu cô, giữ tốc độ lên xuống ổn định, di chuyển không ngừng nghỉ trong cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng của cô, không cho Yến Thư một cơ hội rút lui
30 phút sau người đàn ông mới thoã mãn ngửa đầu, không nhịn được mở miệng gầm nhẹ một tiếng, bắn vào trong cổ họng cô. Yến Thư bị anh ra vào đến mỏi miệng. Mùi vị tanh nồng trong họng khiến cô ghê tởm, phun hết ra ngoài. Cứ như thế che miệng, muốn chạy vào phòng tắm súc miệng, cổ chân liền bị anh giữ lại
" Tôi đã nói xong đâu? "
Yến Thư đáng thương, vùng vẫy muốn rút chân lại, trên mặt nước mắt ngắn, nước mắt dài thi nhau rơi xuống, dùng giọng nói ủy khuất chấn vấn anh
" Chẳng phải nói một lần là được rồi sao? "
" Tôi không nói! " Nghiêm Nhất Phàm ánh mắt đục mờ, nhuốm đầy dụ.c vọng, kéo cô đến gần
" Nghiêm Nhất Phàm anh đã đủ chưa? " Yến Thư tức giận, không chịu phối hợp dứt quyết phản kháng
" Một lần cuối, sẽ xong nhanh thôi, em tự mình ngồi lên, làm xong hôm nay tôi sẽ cho phép em ra ngoài"
Thân dưới của Nghiêm Nhất Phàm đang điên cuồng gào thét, cô cứ cự tuyệt như vậy, bên dưới anh bây giờ vốn đã sắp không nhịn được nữa, chỉ có thể lập tức dỗ dành để cô thoã hiệp. Thấy cô ngồi một góc cuối giường im lặng, Nghiêm Nhất Phàm trực tiếp kéo cô đến gần, bế Yến Thư ngồi trên thân người mình
Danh Sách Chương: