Mục lục
Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Loại người như ngươi, không biết ta đã gặp qua bao nhiêu rồi, đều là những nữ nhân không biết liêm sỉ mà thôi, giả vờ thuần khiết cái gì chứ!

Sắc mặt của Bạch Lan Tâm lúc tái xanh rồi lại trắng bệch, như thể bị ai đó lột trần tấm màn che, ánh mắt như đám tro tàn, ngơ ngác ngồi xổm trên mặt đất, dường như không còn một chút tia hy họng nào.

- Khà khà!

Trương Mãnh thấy thế, cười một tiếng dâm đãng, một lần nữa nhào về phía Bạch Lan Tâm. Tuy nhiên lại không phát hiện rằng, những Zombie bên ngoài vốn dĩ đang đập cửa dữ dội dường như biến mất đột ngột, trở nên im ắng, ớn lạnh một cách kỳ lạ. Mà tình huống này cũng chỉ có hai nam sinh mặc quần áo thể thao đứng một bên chú ý tới, vẻ mặt bọn họ đều căng thẳng nhìn ra bên ngoài, vô thức lùi về phía sau!

Đám người Vương Song lái xe đến tận cửa thư viện, từ xa có thể nhìn thấy hai ba con Zombie trước cửa, do tiếng động mà bọn họ tạo ra, vậy nên, những con Zombie vẫn quanh quẩn ở cửa thư viện đã trở nên vô cùng ít ỏi, đương nhiên, cũng có một phần đã tiến vào trong thư viện.

- Một lát nữa, ta và Vương Hổ đi cứu bọn họ, Lý Tân ở lại bên dưới, bảo vệ các nữ sinh bọn hắn và canh chừng xe!

Vương Song vội vàng căn dặn một chút, mọi người không ai phản đối, ngay cả Lý Tân cũng im lặng gật đầu, biết Vương Song sợ chính mình cũng đi lên, không có người của mình, bọn họ sẽ thẳng thừng bỏ lại hai người mà lái xe chạy mất! Mặc dù xác suất xảy ra tình huống này là rất thấp, nhưng Vương Song lại không nguyện ý đánh cược, bời vì một khi cược sai, bọn họ sẽ trở nên vô cùng bị động, trải qua một số chuyện trước đó, Vương Song cũng bắt đầu thay đổi, dần dần không còn tin tưởng người khác nữa.

Vương Hổ cười khà khà.

- Vương ca, chỉ là vài tên Zombie, một mình ta có thể xử lý, cần gì phải để ngươi ra tay!

Trong lời nói không thể che giấu sự khâm phục đối với Vương Song.

Vương Song có chút ngạc nhiên, sau đó lắc đầu, nói ra có chút nghiêm trọng:

- Thời điểm này, bất luận là ai, đều không được lơ là, nếu không, một khi bất cẩn mất mạng, sẽ không ai đau lòng vì các ngươi!

- Vậy nên, bất luận đối mặt với tình huống nào, cần phải chuẩn bị tốt cho trường hợp xấu nhất! Có như vậy, cơ hội sống sót của chúng ta sẽ cao hơn!

Lời giải thích của Vương Song khiến tất cả mọi người có mặt đồng lòng, biết lời của Vương Song nói rất chính xác, bọn họ đã nhìn thấy rất nhiều người từng là bằng hữu, bạn học bị Zombie ăn thịt, vì vậy, bọn họ không dám chủ quan, giống như Vương Song nói, nếu như như lơ là trong tình cảnh này, vậy đúng thực là tìm đến cái chết!

- Rõ rồi, Vương ca!

Vẻ mặt Vương Hổ nghiêm nghị, như thể lần đầu tiên gặp người trẻ tuổi trước mặt này, ban đầu hắn cho rằng Vương Song chính là dựa vào dị năng trong tay mới có thể áp đảo mọi người, giờ đây, hắn mới dần dần hiểu, hóa ra, Vương Song có được năng lực như hiện tại, ngoài dựa vào hắn trí tuệ của mình, hắn còn rất thận trọng!

- Két!

Xe đột ngột dừng ở trước thư viện, khi cửa xe mở ra, Vương Song nắm chặt Đường Đao trong tay, mà ống thép ban đầu của Vương Hổ cũng được thay thế bằng Đại Khảm Đao của Lý Tân, nó cũng phù hợp hơn với khí chất cao lớn và vạm vỡ của Vương Hổ, còn về Đường Đao ban đầu của Vương Song, nó đã trở thành vũ khí của Lý Tân.

- Nhanh lên, đi!

Vương Song la nhẹ một tiếng, thân thể lao ra như con báo, nhanh nhẹn chạy về hướng ba con Zombie ở cửa, "xoẹt xoẹt" hai đao hạ xuống. Ngay lập tức giải quyết hai con Zombie, cứ như vậy, một dòng năng nặng mà Vương Song có thể cảm nhận được truyển tới cơ thể hắn, nhưng có vẻ như do bản thân hiện tại đã cấp ở cấp một, vậy nên, điểm năng lượng này còn lâu mới đủ để khiến bản thân đột phá lần nữa.

Còn những con Zombie khác kia thì bị Vương Hổ nhanh chóng giải quyết, đây cũng điểm mà Vương Song coi trọng hắn, gan dạ, dám đánh dám giết, là người tốt nhất được chọn để xông pha chiến đấu!

Hai người Vương Song nhanh chóng lao vào thư viện, trong đại sảnh vô cùng im ắng, chỉ có những thi thể bị cắn tả tơi trên mặt đất,

- Thùng thùng thùng

Hai người đi lại trong đại sảnh rộng lớn, dường như có thể nghe thấy rõ tâm thanh của chính mình, không ngừng vang lên, hai người bước đi cẩn thận từng li từng tí, Vương Song biết những người kia ở lầu ba, bọn họ phải leo lên hai tầng. Vậy nên, hắn đi thẳng về phía cầu thang. Vương Hổ theo sát ở phía sau.

- Gào!

Ngay khi cả hai người vừa mới đến lên đến cầu thang, đột nhiên, một tiếng gầm quái dị vang lên, một bóng người lao về phía hai người họ.

- Xoẹt!

Vương Song nhanh tay lẹ mắt, nhìn rõ bóng người đnag lao tới, gương mặt đẫm máu, nửa gương mặt đã bị gặm đến tận xương, khắp người toàn là máu đen. Một nhát chém, chưa đến nháy mắt, đầu của Zombie trước mặt lập tức bị chém thành hai nửa!

- Phù, dọa ta hết hồn!

Lúc này Vương Hổ mới phản ứng lại được, lời nói ra có chút sợ hãi, vẻ mặt hơi hoảng sợ.

- Cẩn thận một chút, những con Zombie này dường như động tác đã nhanh hơn rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK