Mục lục
Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ sinh cuối cùng ăn mặc trang điểm lộng lẫy, thậm chí ăn mặc một bộ váy màu hồng, trên mặt lộ ra nụ cười:

- Xin chào, ta là Vương Đan, khoa tiếng anh thương mai, các ngươi thật lợi hại, lại có thể giết chết Zombie tiến đến nơi này, lúc các ngươi chạy đi có thể mang ta đi cùng không.

Nói xong, trên mặt lộ ra ý cười nịnh nọt ý cộng thêm dung mạo không tầm thường của mình, đối với Vương Song mà nó có sức hấp dẫn không nhỏ.

- Xin chào ta là Vương Song, hắn là Lý Tân!

Vương Song đơn giản giới thiệu, đột nhiên nhướng mày, hắn nhớ tới đột nhiên có thêm ba nữ sinh, hắn phải làm gì, dù sao bọn họ trước khi đến căn bản không ngờ rằng ký túc xá còn có người. Cho dù dùng xe Lâm Tuyết Tình cũng không thể chứa nhiều người như vậy.

- Các ngươi làm sao lại ở ký túc xá? Không đi học sao?

Lý Tân trực tiếp đặt mông ngồi trên một chiếc giường, có chút ngạc nhiên hỏi. Vương Đan bên cạnh nhướng mày, có chút không vui, nhưng mà không nói gì thêm.

- Đêm qua chúng ta ngủ quá trễ, đến hôm nay còn muốn xin nghỉ một ngày, kết quả ở lại ký túc xá, không nghĩ tới thế giới bên ngoài đột nhiên xảy ra biến hóa, chúng ta đều ngất đi, đợi đến khi chúng ta tỉnh lại, bên ngoài xuất hiện vô số Zombie, may mắn chúng ta khóa chặt cửa.

- Chúng ta xuyên qua cửa sổ nhìn thấy tình hình bên ngoài, khắp nơi đều là người ăn người, chúng ta thật sự rất sợ, căn bản không dám đi ra ngoài.

Trương Dao nói nói, nước mắt chảy dài:

- Ta đã gọi điện cho cha mẹ nhưng lại không kết nối được! Hu hu!

Lâm Tuyết Tình thở dài một hơi, trong tay siết chặt tay Trương Dao, hai người khác cũng im lặng, có chút bi ai. Vương Song đột nhiên cảm thấy đau đầu, hắn sợ nhất là nữ nhân khóc, mỗi lần nhìn thấy nữ nhân khóc, hắn cũng nhịn không được mà mềm lòng.

- May mắn có các ngươi tới cứu chúng ta, nếu không ta thật sự không biết nên làm gì!

Trương Dao khóc xong, lại có chút may mắn nói.

- Ách, thế nhưng xe của Lâm Tuyết Tình nhiều cũng chỉ chứa được năm người!

Đột nhiên, Lý Tân nói ra một câu, trong nháy mắt, cả phòng an tĩnh lại, Trương Dao cũng không khóc, chớp mắt to nhìn Vương Song, vừa nhìn về phía Vương Đan, Lâm Nhi Nhiên, ánh mắt không ngừng chuyển động, bầu không khí xuất hiện.

- Ta đói, trước tiên ăn chút gì đó bổ sung thể lực một chút!

Vương Song thấy bầu không khí đông cứng, mở miệng nói. Nói xong, mở Ba lô phía sau, từ bên trong lấy ra từng túi Bánh mì, Chocolate, nước khoáng. Hắn trực tiếp vặn mở một chai nước khoáng ngửa đầu lên uống.

Thời gian dài chiến đấu, mặc dù lực lượng kỳ dị trong cơ thể gia tăng không ít, nhưng thân thể lại đổ không ít mồ hôi, hiện tại cảm thấy vô cùng rã rời, bởi vậy muốn bổ sung một chút.

Lý Tân không chút khách khí trực tiếp cầm lấy một chiếc Bánh mì gặm, tố chất thân thể của hắn ta hiện tại kém xa Vương Song, bởi vậy thời gian dài chạy cùng chiến đấu, thể lực hắn ta gần như tiêu hao sạch sẽ.

Nhìn thấy hai người không coi ai ra gì ăn uống thả cửa, bốn nữ sinh đồng thời cảm thấy dạ dày phát ra tiếng gọi kháng nghị. Bọn họ cũng chưa ăn cơm, bình thường trong túc xá không có những thứ này, nhưng mà trực tiếp mở miệng đòi ăn, bọn họ đều là nhân vật đẳng cấp nữ thần, bình thường người theo đuổi vô số, không có ý mở miệng, bởi vậy, đều trông mong nhìn Vương Song, ý tứ không cần nói cũng biết.

- Vương Song, có thể cho chúng ta một chút đồ ăn không?

Lâm Tuyết Tình rất thông minh, không trực tiếp lấy, mà là chủ động buông xuống mặt mũi, mở miệng hỏi Vương Song.

Ba người khác trừ Trương Dao, hai người khác trực tiếp tiến lên cầm một cái Bánh mì bắt đầu ăn, căn bản không hỏi bọn họ có đồng ý hay không.

Vương Song nhướng mày, nhìn Vương Đan cùng Lâm Tiểu Nhiên, không nói gì thêm, chỉ cầm hai cái Chocolate cùng hai bình nước khoáng đưa cho Lâm Tuyết Tình cùng Trương Dao.

Lúc này, Vương Đan cùng Lâm Tiểu Nhiên mới hậu tri hậu giác phát hiện hai người dường như có chút vượt tuyến, đồ ăn của người khác hai người bọn họ không hỏi han gì đã cầm lên ăn, chẳng khác gì không để hai người Vương Song vào mắt. Bọn họ đột nhiên nhớ tới, hiện tại không giống như trước kia, trước kia có quá nhiều người theo đuổi nàng, cưng chiều bọn họ, nhưng hiện tại, bọn họ chẳng phải là cái gì cả, chỉ có một khuôn mặt, đối bọn hắn tới nói, sống sót mới là quan trọng nhất.

Nhưng mà bây giờ đã làm, nếu xin lỗi, hai người bọn họ cũng khỏi bị mất mặt, chỉ có thể làm như không thấy dáng vẻ không vui của Vương Song.

Vương Song ăn mấy cái Chocolate cùng Bánh mì, cộng thêm mấy nữ sinh cùng Lý Tân, đồ ăn trong ba lô ít hơn phân nửa.

Vương Song biết nhất định phải chuẩn bị đủ đồ ăn, nếu không, bọn họ có chạy đi cũng sẽ chết đói. Vương Song nhìn thấy bây giờ lại có thể ba người, kế hoạch ban đầu chỉ có thể từ bỏ, bởi vậy trong đầu lâm vào trầm tư. Trong lúc bất tri bất giác ngủ mất.

Chúng nữ còn lại nhìn thấy Vương Song ngủ, biết hắn ở bên ngoài chiến đấu thời gian quá dài, thực sự quá mệt mỏi, bởi vậy, đều không quấy rầy, lẳng lặng mà nhìn hắn.

Lý Tân thấy Vương Song ngủ, trực tiếp nâng hắn dậy, lấy một chiếc nội y trên giường, để Vương Song ngủ thoải mái hơn một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK