Mục lục
Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đó là của ta...

Vương Đan nhìn thấy Vương Song một thân đầy vết máu màu đen, trong mắt lóe lên một tia bất mãn, muốn nói điều gì, bị Trương Dao bên cạnh dùng ánh mắt nghiêm khắc ngăn lại.

Sau khi đưa Vương Song đến trên giường nghỉ ngơi, Lý Tân cũng cảm giác vô cùng mệt mỏi tùy tiện tìm một cái giường ngủ thiếp đi. Hắn ta cũng phải gìn giữ đầy đủ thể lực, phòng ngừa gây phiền phức cho Vương Song.

Mấy nữ sinh đều yên lặng chờ đợi, bọn họ không dám quấy nhiễu, dù sao hai người là hi vọng tồn tại của bọn họ. Đám người Lâm Tuyết Tình cũng chỉ có thể cầu nguyện bọn họ nghỉ ngơi tốt dẫn bọn họ chạy thoát.

- Ầm ầm.

Ngoài cửa Zombie không ngừng đập cửu nhôm, mặc dù không thể nào đánh vỡ, nhưng thanh âm này lại khiến đám nữ sinh hoảng sợ không thôi. Vì làm dịu sự hoảng sợ, Lâm Tuyết Tình ở bên cạnh giảng giải sự tích anh dùng của hai người Vương Song cho ba người các nàng, thậm chí ngay cả chuyện hắn sở hữu dị năng cũng nói hết ra. Khiến cho ánh mắt Vương Đan không ngừng lấp lóe, giống như đã quyết định gì đó.

Qua hơn một giờ, Vương Song mơ màng tỉnh lại, ánh mắt mạnh mẽ ngưng trọng, mạnh mẽ xoay người đứng lên, đánh giá chung quanh, nhìn thấy tứ nữ có chút mừng rỡ nhìn mình, không khỏi có chút tức giận.

- Vì sao các ngươi không gọi ta dậy? Ta ngủ bao lâu rồi?

Lâm Tuyết Tình có chút nhát gan nói:

- Chúng ta thấy ngươi mệt mỏi như vậy, muốn cho ngươi nghỉ ngơi nhiều chút, hiện tại ngươi mới ngủ hơn một giờ.

Vương Song im lặng, biết các nàng có ý tốt, nhìn thấy Lý Tân còn đang nằm ngáy o o, có chút bất đắc dĩ, hiện tại tố chất thân thể hắn cao gấp đôi, bởi vậy cho dù chỉ nghỉ ngơi một giờ, tinh lực cũng khôi phục tương đối rồi. Nhưng mà Lý Tân không có loại năng lực này, hiện tại còn đang trong giấc mộng. Vương Song cũng không muốn quấy rầy.

Bởi vậy, hắn nhìn đám người Lâm Tuyết Tình, Vương Đan, mở miệng nói:

- Hiện tại chìa khóa xe đã lấy được, nhưng xe cộ nhiều nhất chí có năm người ngồi được, nếu như cứng rắn muốn chen chúc không phải là không thể được, nhưng đồ ăn của chúng ta đang thiếu nghiêm trọng, với tình hình hiện tại có nhiều đồ ăn nữa cũng không đủ.

- Đồng thời, một chiếc xe con chở được ít thức ăn, có lẽ, chúng ta phải thay đổi kế hoạch một chút.

- Kế hoạch gì?

Trương Dao mở miệng hỏi. Nàng là một nữ nhân thông minh, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi.

- Xe bus trường học!

Vương Song chậm rãi mở miệng. Chúng nữ yên lặng, bọn họ đều biết xe bus trường học là loại xe hơi đón khách cỡ lớn, có thể chứa hơn mười người, đồng thời gầm xe có thể cất giữ rất nhiều đồ ăn, trước mắt, là công cụ giao thông tốt nhất.

Nhưng một vấn đề lại bày ra trước mặt, bọn họ không biết lái. Vương Song phải chiến đấu, không có khả năng lái xe, bởi vậy, hắn cần một nữ nhân lái xe bus. Nhưng mà bây giờ phần lớn nữ sinh đều được nuông chiều, xe con cũng không biết lái chớ đừng nói chi đến xe bus.

- Xe buýt ta có thể thử lái, ta đã học được bằng lái xe.

Lúc này, Lâm Tiểu Nhiên vẫn luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng tự đề cử mình.

Các nữ sinh khác cũng sững sờ, có chút kinh ngạc nhìn nàng, Vương Đan vô cùng nghi hoặc:

- Tiểu Nhiên, đây cũng không phải là lái xe đồ chơi đâu, không cẩn thận tí thôi là sẽ gây ra tai nạn chết người đấy, nếu như không được thì ngươi chớ làm loạn!

Vương Song nhướng mày, nhìn Lâm Tiểu Nhiên, trầm giọng hỏi:

- Lâm Tiểu Nhiên, ngươi xác định mình có thể chứ! Nếu như có thể, ta tìm cho ngươi một chiếc xe buýt!

Vương Song thật sự hy vọng nàng biết lái, bởi chỉ có như vậy, tỉ lệ sống sót của họ sẽ rất cao.

- Ta chắc chắn có thể!

Lúc này Lâm Tiểu Nhiên cảm nhận được tầm quan trọng của chuyện này, biết rõ giờ phút này không được cũng phải được, ít nhất chính mình có bằng lái xe, không giống bọn họ, một chút cũng không biết.

- Được rồi, ta tin tưởng ngươi một lần!

Vương Song gật đầu, đi đến bên giường, không ngừng lay lay thân thể Lý Tân.

- Tiểu Tân, tỉnh dạy, mau tỉnh lại!

Trực tiếp đánh thức Lý Tân, Lý Tân mở to đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ có chút mê man, qua một hai phút mới hoàn toàn tỉnh lại.

- Sao vậy, tiểu Song? Bây giờ là mấy giờ rồi?

Lý Tân tỉnh lại mới nhớ đến tình cảnh của bọn họ lúc này, có chút cười khổ, thì ra đây không phải mộng, mẹ nó thực sự là mạt thế đấy.

- Mới ngủ hơn một tiếng mà đã ngủ cho ngốc luôn rồi à, chúng ta đã thương lượng xong rồi quyết định lái xe buýt trường học, hiện tại xe buýt trường học có lẽ đang đậu ở tòa nhà bên cạnh, có hai chiếc xe, chúng ta chỉ cần chiếc là được!

Vương Song ngắn gọn nói quyết định của mọi người.

- Xe búyt trường học, ý kiến hay, có thể chứa càng nhiều người, cũng có thể để rất nhiều đồ ăn!

Lý Tân cũng không ngốc, Vương Song đơn giản nói xong thì hắn đã hiểu rõ điểm tốt trong đó.

- Nhưng mà, hiện tại có một vấn đề, chúng ta làm sao để xuống dưới được đây, hiện tại cửa ra vào bị Zombie ngăn chặn, chẳng lẽ chúng ta nhảy lầu ư?

Lý Tân nói vấn đề rất thực tế.

- Cái này, ta đã sớm nghĩ kỹ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK