• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nha môn.

Trương Bộ đầu thấy tiểu Ngũ: “Thế nào, ngươi lại tới đây làm gì?”

“Nhận thưởng.”

Trương Bộ đầu cười, biết tên tiểu tử này lại muốn khoác lác.

Nhưng không ngờ tiểu Ngũ dẫn Mã Tam Đao đang bị trói chặt vào.

“Mã Tam Đao, còn sống.”

Vẻ mặt của Trương Bộ đầu cứng đờ năm giây, sau đó trở nên vui vẻ như ánh mặt trời đầy màu sắc.

Chỉ ngắn ngủi nửa ngày, tin Mã Tam Đao bị bắt đã lan truyền như gió ra khắp Lạc Thủy thành.

Ngay khi tin tức truyền ra, một làn sóng kinh hãi lập tức nổi lên.

Tên tội phạm Mã Tam Đao đã lang thang trong vùng này một thời gian dài.

Cả nha môn và những người làm thay đều căm thù hắn đến tận xương tủy.

Nhưng Mã Tam Đao là một đao sĩ giỏi, quỷ thần khó lường.

Muốn bắt hắn càng khó hơn.

Nhưng hôm nay hắn lại bị Tiểu Vũ bắt được, còn chuyện gì đáng huênh hoang hơn.

Tiểu Ngũ khập khiễng đến tìm Lý Bình An, đưa tất cả một trăm lượng nha môn thưởng cho hắn.

“Đã nói là chia ba bảy.”

Lý Bình An lấy ra ba thỏi bạc: “Ta không lợi dụng ngươi.”

“Không cần, không cần, nếu không phải nhờ đại hiệp ra tay, bây giờ ta đã đến báo cáo chỗ Diêm Vương rồi.”

Tiểu Ngũ cũng không phải không để ý đến tiền, nhưng chuyện khiến hắn để ý hơn là danh tiếng.

Bây giờ, khắp các hang cùng ngõ hẻm không ai không biết tên Tiểu Ngũ hắn.

Chuyện này khiến lòng hư vinh của hắn cực kỳ thỏa mãn.

Lý Bình An cũng không nói gì, cầm số bạc nặng trĩu, kéo con trâu già đi.

“Đại hiệp, ta còn không biết đại hiệp tên gì, ở đâu?”

Tiểu Ngũ vội vàng gọi Lý Bình An lại.

“Cứ gọi ta là tên mù đi, ta đang hát rong ở đầu đường phía đông thành phố.” Lý Bình An không quay đầu lại, chỉ nói.

Tiểu Ngũ thầm nghĩ: “Đúng là cao nhân, rất khuôn phép!”

Một trăm lượng, dựa theo sức mua của thời đại này thì tương đương với khoảng hai mươi vạn đến bốn mươi vạn ở hiện đại.

Đây không phải là số tiền nhỏ, đủ để mua một căn nhà ở Lạc Thủy thành.

Nhưng hiện tại Lý Bình An đang là tội phạm truy nã, quên chuyện mua nhà đi.

“Lão Ngưu, chúng ta có thể ăn no rồi.”

Hiếm khi giọng điệu của Lý Bình An đầy vẻ vui sướng.

“Ngưu.... ưu...~”

Con trâu già kêu lên sung sướng.

Hai con gà quay, bốn món ăn, một chén canh và một bình rượu.

Còn có hai bát cơm thơm ngào ngạt.

Đây là bữa ăn thịnh soạn nhất mà Lý Bình An ăn được trong một năm qua.

Sau khi ăn uống no say, Lý Bình An quyết định hôm nay tự cho mình nghỉ một ngày.

Sau khi đánh chén đến chạng vạng tối hắn mới từ từ ra về.

Hắn tìm một quán rượu có thể mở cả đêm, ngồi xuống một chiếc bàn cạnh cửa sổ.

Lại uống một lần nữa.

Vừa uống rượu, hắn vừa ngắm cảnh đêm trong Lạc Thủy thành.

Mặc dù nhìn không rõ lắm nhưng cảm giác như được đặt mình ở trong đó, Lý Bình An cũng không biết khi nào hai mắt mình mới lành lại.

Dù sao uống rượu một người cũng hơi nhàm chán.

Trong lúc rảnh rỗi, hắn cầm đàn nhị, thong thả kéo.

[Đing! Nhị Tuyền Ánh Nguyệt LV2 (6000/10000)]

[Chúc mừng kí chủ lấy được đơn thuốc: Sinh Mạch tán]

[Có tác dụng bổ khí huyết, thể dịch, dưỡng nguyên khí, ngưng khí, an thần]

Nhị Tuyền Ánh Nguyệt cấp 1 là để tăng tuổi thọ và khơi thông khí huyết cho Lý Bình An.

Còn được gọi là xây dựng nền móng.

Cấp 2 là cung cấp nhiều loại nội lực, công pháp…

Đây là cách hắn lấy Thính Phong đao pháp và Quy Tức công.

Tu luyện nội lực dần dần theo tuần tự, cần tu luyện từng bước một, tích lũy ngày tháng.

Dễ hiểu là khi vừa mới bắt đầu, luyện nội lực cũng giống như bồi dưỡng chân khí trong cơ thể.

Cách chọn công pháp và kinh mạch như thế nào, cách đánh bại kẻ địch giành chiến thắng như thế nào.

Dùng đan dược hỗ trợ tu luyện nội lực sẽ được hiệu quả gấp đôi.

Như Quy Tức công Lý Bình An tu luyện chính là nén tinh khí thần cùng khí huyết chi lực của mình lại, tự bảo tồn năng lượng và lực lượng của chính mình.

Sức bộc phát càng mạnh thì năng lượng tiêu hao sẽ càng lớn.

Bình thường chỉ cần ba đòn tấn công toàn lực liên tiếp sẽ khiến hắn kiệt sức.

Nói cách khác, Lý Bình An cũng không thể duy trì trạng thái này trong thời gian dài.

Một khi qua khoảng thời gian đó, hắn sẽ rơi vào trạng thái suy yếu.

Nhưng nếu có Sinh Mạch tán, hắn có thể sẽ hồi phục rất nhanh.

Quy Tức công cũng sẽ tiến bộ hơn rất nhiều.

Đơn thuốc Sinh Mạch tán hiện lên trong đầu Lý Bình An.

9 cân Mộc Hương, Bạch Thược và Mẫu Tham mỗi loại 12 cân, 3 cân Sinh Long cốt…

Vài loại thuốc lúc lên lúc xuống, chênh lệch mỗi thứ khác nhau.

Dùng chung cùng nhau sẽ khiến cỗ máy ở trong cơ thể con người vận động khác đi.

Sắc lấy nước uống, mỗi ngày một thang.

Sắc hai lần, chia ra dùng hai lần.

Rạng sáng ngày hôm sau.

Lý Bình An dẫn con trâu già đến hiệu thuốc để mua dược liệu cần thiết cho Sinh Mạch tán.

Giá của một thang Sinh Mạch tán khoảng trên dưới hai mươi lượng.

Giá đắt muốn chết.

Mà chuyện phiền phức hơn là những dược liệu này không thể mua được từ các tiệm thuốc bình thường.

Hắn liên tiếp tìm bốn năm tiệm thuốc, nhưng vẫn không được gì.

Lý Bình An lắc đầu, chỉ có thể tạm thời buông suy nghĩ này xuống.

Hắn thuê phòng trong một quán trọ.

Nửa năm chỉ có mười lượng, Lý Bình An đưa thêm hai lượng bạc.

Hắn tìm cho con trâu già một chỗ ở trong quán trọ.

Mặc dù tự lo đồ ăn thức uống nhưng điều kiện không đến nỗi nào.

Dù sao vẫn tốt hơn ngủ dưới gầm cầu.

“Ông bạn già, chúng ta có chỗ ở rồi.”

Lý Bình An bỏ cỏ khô vào trong máng.

Con trâu già: “Ngưu... ưu...~”

Lý Bình An mỉm cười, xoa đầu nó.

Có rất nhiều điều có thể khiến Lý Bình An cảm thấy hạnh phúc.

Ví dụ như ăn một bữa thật ngon, ngủ một giấc thật đầy.

Hoặc là còn sống.

Khi một người dễ dàng đạt được mong muốn thì cũng sẽ dễ dàng đạt được vui vẻ.

Trong nháy mắt đã hơn hai tháng trôi qua.

Trong hai tháng qua, mặc dù Lý Bình An không tìm thấy nguyên vật liệu cho Sinh Mạch tán.

Nhưng dựa vào chăm chỉ, cuối cùng hắn đã đẩy cấp độ của Nhị Tuyền Ánh Nguyệt lên [9000/10000]

Đồng thời, Lý Bình An cũng nhận được một kỹ năng mới.

[Khóa chặt hơi thở]

Giống như cảm ứng nhiệt, mặc dù bây giờ hắn không thể nhìn rõ những người ở xa.

Nhưng chỉ cần có kỹ năng [Khóa chặt hơi thở] này thì hắn có thể nhìn thấy ảnh nhiệt của kẻ thù.

Không chỉ có kẻ thù, chỉ cần là sinh vật sống và trong cơ thể có nhiệt độ là có thể bị hắn nhìn thấy ảnh nhiệt.

Giống chức năng của kính hồng ngoại, nhưng cảm nhận được khoảng cách xa hơn.

[Khóa chặt hơi thở (30%)]

[Có thể cảm nhận được ảnh nhiệt của các sinh vật sống trong phạm vi mười mét]

Đồng thời, tất cả các khía cạnh khác Lý Bình An đã được cải thiện rất nhiều.

[Tính danh: Lý Bình An, tuổi: 23]

[Tuổi thọ: 70, căn cốt: Phàm cốt]

[Công pháp: Quy Tức công (80%), Thính Phong đao pháp (70%)]

[Kỹ năng: Khóa chặt hơi thở (30%)]

[Trạng thái: Mù]

Sớm tinh mơ, Lý Bình An dẫn con trâu già đi chợ sáng.

Bây giờ đã khác ngày xưa.

Lý Bình An phóng khoán gọi tám chiếc bánh bao thịt lớn và hai bát súp nội tạng bò.

Từ sau khi tập luyện, sức ăn của hắn càng ngày càng tăng lên.

“Đại hiệp, đại hiệp, ta đã gặp được ngươi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK