Mục lục
Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi cô vừa bước vào cổng Hạ gia thì cô liền nhớ lại khoảng thời gian đau buồn của mình mà âm thầm rơi lệ, mấy phút sau cô liền trấn an mình và bĩnh tình lại, chiếc xe của cô đậu ngay trước cửa chính của Hạ gia, quản gia thấy có khách tới, bà ấy cứ nghĩ là khách quý của Hạ Văn Sang, bà ấy liền đi vào trong báo lại với ông ta !

Ông ta liền khó hiểu, ai mà đến nhà ông vào lúc này chứ, ông liền đi xuống và đúng lúc 2 mẹ con Lý Mộng Hoa đang ngồi ở trong phòng khách thì thấy ông có vẻ gấp gắp đi ra ngoài, bà ta thấy thế liền hỏi : ?

- Này... có chuyện gì xảy ra sao... tôi thấy ông có vẻ gấp lắm... bộ công ty có chuyện gì sao hả ?

Ông ta như vậy liền lớn tiếng quát bà ta :

- BỘ BÀ MUỐN CÔNG TY CÓ CHUYỆN GÌ XẢY RA SAO... có khách quý tới kìa... bà mà liệu hồn ăn nói cho đàng hoàng vào...kể cả dặn nó không được phép ăn nói vô lễ với khách biết chưa ...?

- Với lại dọn dẹp cho sạch sẽ đi...cái gì mà bừa bộn hết chỗ nói...tôi ra ngoài mời khách vào... khi tôi vào nhà mà vẫn thấy phòng khách vẫn chưa sạch sẽ thì bà liệu hồn với tôi đấy...dọn dẹp đi, tôi ra ngoài mời khách vào.!

Bà ta nghe vậy có chút bực bội liền sai người làm dọn dẹp còn mình và con gái đi cùng ông ta ra ngoài tiếp khách, nhưng 3 người họ đâu ngờ là vị khách quý đó lại là cô, người mà mười mấy năm trước các người đã ruồng bỏ cô, đánh đập, hành hạ cô, chửi bới, sỉ nhục cô đến nhường nào, quả báo sắp đến với họ rồi !

Cả ba người họ bước ra và đứng ở cửa chính, đập vào mắt họ đầu tiên là chiếc xe vì họ biết chiếc xe này là phiên bản giới hạn, ở thành phố A này chỉ trọn vẹn 2 chiếc thôi, 3 người họ liền đột nhiên sáng mắt ra không ngờ mình lại có thể quen một người giàu có như vậy ?

Như vậy ông ta đã có người giúp đỡ Hạ gia rồi, ông sẽ tìm mọi cách để thuyết phục người đó !

Còn về bà ta khi thấy một chiếc xe phiên bản giới hạn này, rồi nghĩ chắc là người đó phải giàu có lắm mới có thể mua được một chiếc xe như thế, bà ta thầm cầu nguyện người ở trong xe đó sẽ là một người đàn ông khi đó bà ta sẽ bảo con gái mình làm quen với người đàn ông đó, rồi sau này mình sẽ được hưởng một tuổi già với vinh hoa phú quý !

Người còn lại là ả ta, ả ta khi thấy người đó có gia thế khủng như vậy liền muốn làm quen với người ta rồi sau này sẽ được hưởng tài sản, còn về phần sau này sẽ được ăn sung mặc sướng mà chẳng cần lo gì, bằng mọi giá ả ta phải tiếp cận người đó cho bằng được ?

Cứ thế 3 người đưa cặp mắt chờ đợi người đó xuất hiện, sau vài phút, cửa xe đột nhiên mở ra, khiến cho 3 người đó càng hồi hộp và mong đợi, và cuối cùng người đó cũng bước ra, nhưng khi 3 người họ nhìn thấy !

Sự mong chờ đó nó đã chuyển qua sự thất vọng tràn trề, nhất là 2 mẹ con bà ta, cứ tưởng người trong đó sẽ là đàn ông không ngờ là phụ nữ, nhưng mà người phụ nữ này rất quen mắt, hình như 2 mẹ con bà ta đã gặp người phụ nữ này ở đâu rồi ?

Cô bước ra với một khí chất tao nhã và thanh lịch, nhưng không kém phần lạnh lùng và sát khí, khi cô bước ra ai ai cũng đều ngỡ ngàng, vì họ lần đầu tiên gặp cô, nhưng họ đâu ngờ, người mà họ cứ coi là chưa từng gặp mặt hay quen biết thì chính là người đã bị các người ruồng bỏ vào mười mấy nắm trước !

Hạ Văn Sang ngạc nhiên vì trước giờ ông chưa từng gặp qua người này, ông liền lên tiếng hỏi :

- Này cô gái, cô là ai vậy... tôi trước giờ chưa lần nào gặp qua cô cả, cô đến đây gặp tôi là có chuyện gì ?

Cô liền bước qua chiếc xe và đứng ở trước mặt họ, cô tháo mắt kính ra và nói với chất giọng lạnh lùng nhất :

- Tôi sao... tôi là ai...chính ông là người biết rõ nhất ?

- Đừng nói với tôi... là ông đã quên ?

Hạ Văn Sang cố nặn ra trí nhớ xem cô rốt cuộc là ai, ông cũng giống 2 mẹ con bà ta, nhìn cô rất quen mắt nhưng không nhớ là gặp cô ở đâu, ông chịu thua rồi... ông không thể nhớ nổi, cô là ai ?

- Nhìn cô có chút quen mắt... nhưng tôi không thể nhớ ra.. rốt cuộc cô là ai ?

Cô liền nhếch mép cười rồi nhìn họ với ánh mắt sắc bén và lạnh lùng, giống như cô muốn ăn tươi nuốt sống họ vậy, khiến họ có phần run sợ trước ánh mắt của cô !

Cô lên tiếng nói :

- Haha...các người nghe cho rõ đây...tôi là Nhị Tiểu Thư của Hạ gia...con gái của ........Hà Phu Nhân ( Hà Tử Lan ).......

...................*Hạ Ngọc Bích*.....................

Đùng, tiếng sét đánh ngang tai 3 người họ, nhất là Hạ Văn Sang, ông ta không ngờ cô chính là con nhóc đó, 2 mẹ con bà ta cũng bất ngờ không kém, đột nhiên Lý Mộng Điệp lên tiếng :

- A... con nhớ rồi, người phụ nữ làm nhục thanh danh của 2 mẹ con mình ở nhà hàng lần trước thì ra là nó, hôm bữa nó cũng tự xưng danh là Tứ Tiểu Thư của gia tộc Trương gia gì đó, con không ngờ nó lại còn sống, con cứ nghĩ mười mấy năm trôi qua trong vụ mất tích khi ấy, tỉ lệ sống của nó rất thấp, ai dè hôm nay đột nhiên xuất hiện, không biết lần này nó quay về là có ý đồ gì ?



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK