Mục lục
Minh Vương - Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Kiến Đào cảm nhận được âm khí kinh khủng của con ma bên trong bút máy cùng hận ý khắc cốt ghi tâm, sợ quỷ vật bị kích thích quỷ khí tăng mạnh đến lúc đó đả thương tới hai cha con Hoắc Trầm Lệnh nên cầm bút máy quay người rời đi.

Nhưng cái bút máy hiệu Vạn Bảo Long bị con ma điều khiển từ trong tay hắn bay đến trước mặt bánh bao sữa.

Nắp bút máy mở ra nhưng vẫn như tựa vào thân bút.

Sau đó nắp bút cùng thân bút giống như một hình người nhỏ cúi cúi gập người hướng bánh bao sữa.

Còn có tiếng cầu khẩn van xin thống thiết từ con ma ở bên trong."

Tiểu đại nhân cứu mạng!""

Cứu mạng a!"......

Trần Kiến Đào nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, ngạc nhiên!

Còn có thể như thế này?

Không đúng!

Không phải nên hướng đến hắn, bộ trưởng ngành đặc biệt cầu cứu sao?

Làm sao lại hướng bánh bao sữa van xin cúi đầu?

Trần Kiến Đào không thể hiểu nổi!

Hắn cũng nhìn về phía bánh bao sữa: "

Tể Tể?"

Bánh bao sữa đưa tay cầm bút máy, đem nắp bút đóng lại, quay đầu nhìn về phía Trần Kiến đào."

Bác Trần, bác muốn giúp nó không?"

Con Quỷ cũng giật mình, lập tức thay đổi đối tượng, lời nói rất khẩn thiết chân thành."

Trần bộ trưởng cứu mạng! Là Tống Kiều giúp em gái tôi giết tôi, bọn hắn còn muốn hại chết cả con gái của tôi, Trần bộ trưởng cứu mạng!"

Trần Kiến Đào lúc nhìn thấy đồ mà người làm tìm được, sau khi mở ra nhìn thấy hình người giấy đã dấy lên nghi hoặc đối với Tống Kiều."

Xác của cô ở nơi nào?"

Con quỷ ngay lập tức nói địa chỉ: "

Dưới chân núi của công viên Cảnh Sơn ở phía nam thành phố! Trần bộ trưởng, phải nhanh một chút, Tống Kiều đã động chân động tay ở trên người tôi, tôi có thể phát giác được hắn đã đi đến bên đó rồi.""Được!"

Trần Kiến Đào nghĩ nghĩ, nhìn về phía bánh bao sữa."

Tể Tể, muốn cùng bác Trần đi công viên chơi không?"

Hoắc trầm Lệnh ánh mắt như đao lạnh bắn tới, thanh âm cực kỳ lạnh lẽo."

Trần Kiến Đào, anh muốn chết phải không?"

Bánh bao sữa vội ôm cổ cha, giọng trong trẻo ngây ngô hỏi cha."

Cha, chơi ở công viên vui không? Tể Tể còn chưa có đi bao giờ, có thể cùng đi không?"

Hoắc trầm Lệnh: "......"Đối đầu với ánh mắt to chờ đợi của bánh bao sữa, Hoắc trầm Lệnh lời muốn cự tuyệt đã đến bên miệng không tự chủ nuốt xuống."

Cha dẫn con đi công viên chơi."

Chờ đợi trong mắt bánh bao sữa nháy mắt tiêu tán, cái đầu nhỏ cũng rủ xuống.

Hoắc trầm Lệnh thấy lại mềm lòng, lập tức thay đổi chủ ý."

Vậy chúng ta cùng đi với bác Trần con!"

Bánh bao sữa ngay lập tức ngẩng đầu lên, trong mắt tựa hồ có ngàn vạn vì sao óng ánh vô cùng, ôm cổ cha trên gương mặt anh tuấn soái khí của cha hôn bẹp một ngụm."

Cảm ơn Cha!"

Trần Kiến Đào đang đứng ở bên cạnh trợn mắt, quá bất ngờ.

Không nghĩ tới Hoắc trầm Lệnh lại là Hoắc trầm Lệnh như vậy!Được!Đi là được!

Bánh bao sữa thiên phú dị bẩm, lại đối với quỷ vật một chút cũng không sợ, không những thế còn cảm thấy hứng thú vô cùng, hắn rất nóng lòng hi vọng bánh bao sữa gia nhập ngành đặc biệt, hắn sẽ tự mình dạy bảo bánh bao sữa, đợi bé con từng bước trưởng thành.

Hoắc trầm Lệnh dặn dò Hoắc tư Lâm chiếu cố tốt Hoắc An An đang hôn mê bất tỉnh, ôm bánh bao sữa đi ra ngoài trang viên.

Công viên Cảnh San ở phía nam thanh phố tương đối hẻo lánh, cây cối xanh tốt, cảnh vật phi thường thanh tĩnh.

Bởi vì cách xa nội thành nên dù hiện tại bây giờ là ban ngày, lại là ngày thường công viên rất ít người.

Sau một tiếng rưỡi, ba người Hoắc trầm Lệnh cũng đã đến nơi.

Bọn họ đang đứng trên sườn núi, dưới sườn núi là một dòng suối nhỏ uốn lượn vòng quanh.Đây là một nơi tương đối nguy hiểm trong công viên Cảnh Sơn, trên con đường phía trước còn để một cái biển cảnh cáo không nên đi tiếp về phía trước, bên đó chưa khai phá, không an toàn.

Con quỷ đợi ở trong bút máy rất kích động khi nhìn thấy dòng suối nhỏ, chiếc bút bắt đầu tỏa ra âm khí màu đen."Đi lên phía trước khoảng mười mét, có một đường nhỏ rẽ xuống dưới đường, lúc trước tôi bị bọn hắn từ chỗ đó đẩy xuống, không rơi vào trong dòng suối nhỏ mà là rơi vào trong một cái giếng bên cạnh dòng suối nhỏ."

Trần Kiến Đào gật đầu, để Hoắc trầm Lệnh bế bánh bao sữa ở chỗ này chờ, hắn cầm bút máy đi lên phía trước, rất nhanh biến mất ở ngã rẽ vào đường nhỏ cách đó mười mét.

Năm giây sau, bánh bao sữa bỗng nhiên mở miệng."

Cha, bác Trần gặp nguy hiểm!"

Hoắc trầm Lệnh chưa từng hoài nghi bánh bao sữa, ôm bánh bao sữa nhanh chóng hướng Trần Kiến Đào đuổi theo."

Phanh" Một tiếng trầm đục.

Thanh âm không lớn.

Nhưng ở cách không xa, Hoắc trầm Lệnh nghe được rõ ràng.

Cùng lúc đó, có người ẩn ở phía dưới hô to."Động thủ! Bên trên nói, một tên cũng không để thoát!"

Trước khi sát thủ mai phục bốn phía xông tới, Hoắc trầm Lệnh vô thức ôm chặt bánh bao sữa, dán vào lỗ tai bé hạ giọng cực thấp, cúi người đặt bé xuống dưới đất."

Tể Tể, chạy đi!"

Bánh bao sữa không chỉ có không có chạy, ngược lại ôm lấy chân của cha."

Không muốn! Tể Tể muốn bảo vệ Cha!"

Vừa mới dứt lời, ba người đàn ông đeo mặt nạ trong tay cầm súng giảm thanh được lồng trong khúc gỗ nhắm vào bọn họ.

Hoắc trầm Lệnh ngay lúc bọn chúng chuẩn bị ra tay, trong nháy mắt lần nữa ôm lấy bánh bao sữa, lắc mình một cái xông vào giữa ba người.

Tốc độ của hắn quá nhanh, ba người kia đều không có kịp phản ứng."

Phanh!""

Phanh phanh!"......

Súng có gắn thêm ống giảm thanh nên âm lượng rất nhỏ, nhưng Hoắc trầm Lệnh nghe thấy thì vô cùng sợ hãi.

Hắn không sợ bản thân có việc gì, nhưng hắn lo lắng cho bánh bao sữa.

Không nghĩ tới Tống Kiều lớn mật đến thế, giữa ban ngày trắng trợn giết người diệt khẩu.

Hắn một cước đánh ngã một nam nam nhân đeo mặt lại, ngay lúc nam nhân đổ xuống trong nháy mắt đoạt lấy súng trong tay hắn.

Cầm súng quay lại nhắm vào hai người bịt mặt còn lại, nhưng lại phát hiện hai nam nhân kia đang thẳng tắp mà ngã xuống.

Hoắc trầm Lệnh: "???"

Hắn vô thức nhìn về bánh bao sữa trong ngực.

Bánh bao sữa lặng yên không tiếng động giải quyết hết hai cái người xấu đằng sau Cha liền ba ba vỗ tay."

Cha vừa rồi quá đẹp trai!"

Hoắc trầm Lệnh: "......"

Hắn có nên hay nói cho bánh bao sữa là vừa rồi bọn hắn kém một chút liền đi gặp tổ tông rồi không!

Hắn phát hiện Tể Tể không những không sợ quỷ vật mà còn không sợ chết.

Là bởi vì còn quá nhỏ, nên vẫn không hiểu ý nghĩa của tử vong, của chết đi là gì sao?

Nghĩ đến Tể Tể mỗi lần nói đến người cha ruột đã chết đáy mắt đều sáng long lanh, Hoắc trầm Lệnh có loại dự cảm không tốt chút nào.Đoán chừng ở trong lòng bánh bao sữa, tử vong chính là chuyển sang nơi khác sinh hoạt.

Có thể là vị cha ruột trong giới huyền môn của bánh bao sữa, ở thời điểm ra đi năm đó nói cho bánh bao sữa biết chính là như vậy!

Nghĩ như vậy, Hoắc trầm Lệnh trong lòng trầm xuống.

Chờ lần này sau khi trở về, hắn nhất định phải tâm sự cẩn thận cùng Tể Tể mới được.

Trong đầu suy nghĩ rất nhiều, những cũng chỉ là trong nháy mắt thời gian.

Nhưng ngay tại trong thời gian ngắn ngủi này, bánh bao sữa lại từ trong ngực hắn tụt xuống chạy đi, một đôi bàn chân chạy rất nhanh biến mất trong bụi cỏ ven đường.

Còn lanh lảnh dặn dò hắn."

Cha chờ Tể Tể, Tể Tể đi tìm bác Trần trở về."

Hoắc trầm Lệnh da đầu tê dại."

Tể Tể!"

Có hình dáng con người từ mơ hồ không nhìn rõ chậm rãi thành hình rồi trở nên rõ ràng hơn trước mặt hắn.

Trong lòng gấp như lửa đốt, thậm chí không có chú ý tới bản thân đi qua hai người này là xuyên qua chứ không phải va chạm.

Nhưng bốn phía một mảnh tối mờ mịt, trừ lạnh ra thì cũng vẫn là lạnh, vẫn là kiểu lạnh thấu xương.

Tể Tể không thấy đâu nữa rồi.

Hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía hai người, đáy mắt ngoan lệ đáng sợ, ở sâu bên trong cất giấu bất an khó có thể nhận ra."

Là các ngươi mang Tể Tể đi?"

Tiểu Vương mới từ Địa Phủ đi lên, mặc trang phục của nhân viên: "......"

Hắn kinh dị quay đầu nhìn về phía bên người mình, ông lão làm công tác đã lâu năm."

Hắn đang hỏi ta à? Hắn có thể nhìn thấy ta?"

Lão Trần cùng hắn phổ cập thông tin, nhân viên công tác lúc đi thu thập linh hồn mới, cho dù là người của gia tộc tâm linh, mà không có thông qua mời linh hồn thì sẽ không nhìn thấy bọn hắn.

Trần lão làm công việc này đã lâu năm lắc đầu."

Không có khả năng! Chúng ta là nhân viên công tác của Địa Phủ làm việc nghiêm túc, hắn là người, không cùng một thế giới, không thấy được đâu!"

Hoắc trầm Lệnh lòng đang nóng như lửa đốt: "......"

Hắn đường đường là người cầm quyền Hoắc gia, bị người khác lơ đi, coi như điếc như mù?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TTT
Thai Truong Tu Tran07 Tháng năm, 2023 00:33
Truyện hay mà ra chương chậm quá
Nga Đinh05 Tháng tư, 2023 20:55
Bh ra chương ms thế tg,
T
Tran23 Tháng ba, 2023 03:20
Bao giờ ra chương nữa vậy chủ nhà
N
NTrang11 Tháng hai, 2023 15:22
Cầu tác giả ra chương
TT
Tiên Thuỷ08 Tháng hai, 2023 14:44
Cầu tác giả ra chương mới
TT
Tiên Thuỷ08 Tháng hai, 2023 14:44
Cầu tác giả ra chương mới
TN
Thanh nguyễn19 Tháng một, 2023 04:31
Cầu tác giả...tết tới..rảnh và bn lắm..mong cho nhìu chương hơm đi..huhu
NHT
Nguyễn Huyền Trang16 Tháng một, 2023 15:35
Được 1 chương đọc không đã
TN
Thanh nguyễn15 Tháng một, 2023 10:56
Tác giả ơi..cầu ra chương nhìu hơn ah
R
ruacon11 Tháng một, 2023 10:27
thanks bạn nha, hóng tiếp
김진희09 Tháng một, 2023 23:23
Hay qua hêt truong 143hong tiếp ra nhiêu
TP
Tiên Phạm07 Tháng một, 2023 14:55
Chuyện hay mà mãi chưa ra chương mới buồn ghê
NHT
Nguyễn Huyền Trang06 Tháng một, 2023 14:17
Hay quá đi mà ngày có 2 chương đọc k đã j hết
QN
Quỳnh Như05 Tháng một, 2023 13:25
Ko biết có trang nào ra nhiều chương chưa? Ngày 1 chương chờ dài cả cổ
TN
Thanh nguyễn03 Tháng một, 2023 14:41
Hóng quá ah...cầu tác giả cho nhìu chương đi ạ
Nga Đinh14 Tháng mười hai, 2022 11:52
Hóng chương mới
R
ruacon05 Tháng mười một, 2022 10:43
Hóng chương nhiều nhiều ạ
L
Leduyen01 Tháng mười một, 2022 14:04
Hóng chuong moi nha
BÌNH LUẬN FACEBOOK