Hoắc tư Lâm được như nguyện ôm bánh bao sữa đi ra ngoài, hắn trưởng thành rồi nên đã có bằng lái.
Nhưng hôm nay mang Tể Tể ra ngoài, chỉ muốn được ôm bánh bao sữa cho nên để tài xế lái xe.
Xe chạy ra khỏi nhà cũ còn không đến mười phút, điện thoại di động liền vang lên."
An An, làm sao vậy?"
Hoắc An An thanh âm suy yếu: "
Anh, em đau đầu quá, cha mẹ đều đi làm rồi, ông bà nội cũng không biết đi đâu, anh có thể đưa em đi bệnh viện không?"
Hoắc tư Lâm nghĩ đến đêm qua em gái sắc mặt tái nhợt liền đồng ý, bảo tài xế lái xe trở về đón người.
Mười phút sau, Hoắc An An cũng ngồi ở ghế sau xe.
Nhìn thấy anh đang ôm Minh Tể Tể giống như là ôm bảo bối vào trong ngực, Hoắc An An thấy thế nào cũng cảm thấy khó chịu.
Không đợi em gái nói gì thì Hoắc tư Lâm đã phát giác được em gái không thích Tể Tể, cau mày giải thích cho em gái hiểu."
An An, em hồi còn nhỏ giống Tể Tể, anh cũng ôm em như vậy."
Hoắc An An đương nhiên biết anh thực sự nói thật.
Vậy thì sao?"
Anh, em ấy chỉ là con gái nuôi của chú hai thôi!"
Ngồi trong ngực anh tư Lâm bánh bao sữa không đồng ý."
Con gái nuôi cũng là con gái! Tể Tể chính là con gái của cha!"
Cha Minh Vương nói: “làm cha một ngày, cả đời là cha”!
Bé tới nhân gian tìm cha bảo mẫu, mặc kệ cha bảo mẫu có thể làm cha bé bao lâu, bé sẽ nhớ kỹ phần ân tình này!
Hoắc An An theo bản năng muốn tranh cãi lại, nhưng thấy anh nhăn lại lông mày trong lòng giật mình một cái, lập tức mím môi đem lời định nói ra nuốt trở về.
Cô không thể tranh cãi với Minh Tể Tể trước mặt anh trai mình!
Nếu như cô không đủ bình tĩnh, cuối cùng anh nhất định sẽ bị Minh Tể Tể ảnh hưởng, từ đó xa lánh cô, cách thức làm việc của nhân vật phản diện độc ác cô quá rõ ràng.
Cô chính là tiểu công chúa duy nhất của Hoắc gia!
Cô hừ lạnh quay đầu không nhìn Minh Tể Tể nữa.
Hoắc tư Lâm có chút bất đắc dĩ, còn có chút đau đầu."
An An, em......"
Hoắc An An cúi thấp đầu không cho anh thấy được sự lạnh lùng trong mắt cô, thanh âm trở nên mềm yếu, nghe có vẻ đáng thương."
Em không cùng với em ấy so đo nữa, anh đừng chán ghét em."
Hoắc tư Lâm nhìn em gái thái độ thay đổi dịu đi, nhẹ nhàng thở dài một tiếng."
Em cùng Tể Tể đều là em gái của anh, anh sẽ thích các em bảo hộ các em, làm sao có thể ghét em được?"
Hoắc An An lơ đãng âm ừ, quyết định không nói chuyện nữa.
Cô kỳ thật tính tình vẫn luôn không tốt, dễ dàng nổi nóng, cô sợ sẽ mất kiểm soát nếu tức giận.
Nửa giờ sau, xe đến Bệnh Viện Trung Ương.Ăn uống no nê, lại được Hoắc tư Lâm ôm vào trong ngực rất dễ chịu, dù không muốn nhưng bánh bao sữa vẫn ngủ ngon lành.
Hoắc tư Lâm một tay ôm bánh bao sữa, một tay dắt tay em gái đi kiểm tra.
Từ phòng kiểm tra đi ra, Hoắc An An vẫn đang day day huyệt thái dương."
Anh, em cảm thấy em gần đây vẫn ngủ tốt, vì sao kiểm tra lại nói là em nghỉ ngơi không tốt nên mới đau đầu?"
Hoắc tư Lâm nhíu mày: "Đi tìm Cố viện trưởng để anh ấy tự mình kiểm tra xem?"
Hoắc An An cũng nhíu mày theo: "
Cố viện trưởng không phải xảy ra tai nạn xe cộ sao? Vẫn còn có thể đi làm?"
Hoắc tư Lâm tin tức nhanh nhạy, cười giải thích."Đúng là xảy ra tai nạn xe cộ, may mắn người không có việc gì, hai ngày này mặc dù đang nghỉ ngơi, nhưng anh ấy vẫn ở bệnh viện."
Hoắc An An: "......"
Hệ thống từng nói với cô, Cố Thích Phong sẽ bị tại tai nạn xe cộ, sau nửa tháng điều trị không qua khỏi, sẽ chết.
Nhưng hiện tại rõ ràng khác so với hệ thống nói."
An An?"
Hoắc An An có chút chột dạ, dù sao cô bởi vì có hệ thống nên sớm biết Cố Thích Phong sẽ xảy ra tai nạn xe cộ, nhưng cô lại bởi vì biết Cố Thích Phong cùng với chú hai có quan hệ vô cùng tốt nên không nhắc nhở."
Anh, không cần, em thấy đầu không còn choáng nữa."
Hoắc tư Lâm không yên lòng: "
Thật?"
Hoắc An An liên tục gật đầu: "
Thật!"
Sợ anh tiếp tục truy vấn, Hoắc An An ngay lập tức đem chủ đề chuyển đến trên người Minh Tể Tể."
Anh, Tể Tể làm sao lúc nào cũng ngủ?"
Hoắc tư Lâm từ lời của tư tước cùng với tư Thần nên biết tình hình của Tể Tể, cũng nhịn không được cưng chiều mà cười cười."
Tể Tể bị loạn giờ sinh học vẫn còn đang điều chỉnh, chờ một lát đến nhà trẻ sẽ gọi em ấy dậy."
Hoắc An An nảy ra ý nghĩ xấu."
Anh, lát ra xe ngồi để em ôm Tể Tể đi. Đứa nhỏ ngủ thiếp đi nhìn thật đáng yêu, em cũng muốn ôm một cái."
Hoắc tư Lâm tự nhiên hi vọng hai em gái tương thân tương ái, yêu thương nhau."Được."
Lên xe, Hoắc tư Lâm đem bánh bao sữa ở trong ngực nằm ngáy o o đưa tới trong ngực em gái mình, sợ em gái làm té bánh bao sữa còn đưa tay ra che chở một bên, một đôi mắt nhìn chằm chằm bánh bao sữa.
Hoắc An An: "......"
Hoắc tư Lâm nhìn chằm chằm như vậy thì làm sao còn có thể giở thủ đoạn nhỏ đây?
Cô định lặng lẽ nhéo Minh Tể Tể mấy cái!
Hiện tại xem ra căn bản không được.
Hoắc An An nhất thời nghĩ không ra biện pháp, rất nhanh đã gần đến nhà trẻ, ánh mắt của cô sáng lên."
Anh, có phải là sắp đến nhà trẻ rồi phải không? Em gọi Tể Tể dậy nhé?"
Hoắc tư Lâm dặn dò em gái: "
Vậy em gọi nhỏ giọng một chút, Tể Tể ngủ sâu, gọi to tiếng sẽ hù dọa em ấy đấy."
Hoắc An An cười gật đầu: "
Em biết, em nhất định nhẹ nhàng."
Cô nhẹ nhàng gọi, sau đó cô sẽ dùng điện thoại trí vào cái mông của Tể Tể không sợ không làm đau bé, haha."
Tể Tể ~""
Tể Tể ~ Tỉnh dậy thôi, đến nhà trẻ rồi.""
Tể Tể ~~~"......
Hoắc An An lúc bắt đầu gọi rất là ôn nhu, gọi một lúc thì phát hiện Minh Tể Tể không phải là ngủ quá say mà như là ngủ đến bất tỉnh nhân sự.
Nhưng như vậy càng tốt, cô lại càng có thể sử dụng điện thoại chọc cái mông.
Lúc đầu cô càng muốn trực tiếp bóp nhéo Minh Tể Tể, nhưng như thế minh Tể Tể tỉnh lại sẽ kêu lên đau, vậy thì quá lộ liễu.
Lợi dụng lúc anh Hoắc tư Lâm cũng tham gia gọi người, liền dứt khoát dùng điện thoại di động hướng mông Minh Tể Tể mà chọc.Điện thoại còn chưa có chạm vào mông Minh Tể Tể thì đột nhiên bé mở to mắt.
Một đôi mắt to đen như mực, hai con ngươi đen nhánh gần như chiếm hết hơn nửa hốc mắt, phần tròng trắng cực ít lộ ra từng tia từng tia âm lãnh lạnh lẽo, Hoắc An An bị dọa đến giật mình một cái, vô thức tung Minh Tể Tể ném ra ngoài."
A!""
Tể Tể!"
Hoắc tư Lâm nhanh tay lẹ mắt tiếp được bánh bao sữa bị em gái ném ra, tim đập loạn, lần thứ nhất đen mặt đối em gái, lạnh giọng quát lớn."
An An!"
Hoắc An An run rẩy chỉ vào Minh Tể Tể, nói chuyện lắp bắp."
Anh...... Em...... Em ấy tỉnh rồi, thật...... Thật là đáng sợ!"
Hoắc tư Lâm nhanh chóng cúi đầu nhìn bánh bao sữa, cơ chế bảo hộ bản thân mở ra, sau đó phát giác không còn nguy hiểm trong nháy mắt lại đóng lại, con mắt bánh bao sữa tự nhiên cũng nhắm lại, lại là một đứa bé ngủ say sưa.
Mắt Hoắc tư Lâm giật giật, nhìn em gái với vẻ không dám tin."
An An, em học được nói dối từ khi nào vậy?"
Hoắc An An nén giận: "
Anh, em không có nói láo, vừa rồi em ấy thật có mở mắt, đen sì một màu, em suýt bị dọa sợ chết khiếp!"
Hoắc tư Lâm ôm bánh bao sữa vào trong lòng, một bên vỗ nhè nhẹ phía sau lưng em gái nhỏ, một bên nhìn chằm chằm vào Hoắc An An.
Hoắc An An cảm thấy Minh Tể Tể cố ý, hiện tại khẳng định là giả vờ ngủ.
Con mắt xoay vòn vòng liền có một ý tưởng."
Anh, trong xe của anh có camera giám sát, em có nói dối hay không, anh xem liền có thể biết được ngay!"
Không đợi Hoắc tư Lâm trả lời, Hoắc An An đã bảo lái xe dừng xe ven đường đồng thời mở ra video giám sát.
Sau đó Hoắc An An trợn tròn mắt.
Trong video là hình ảnh cô một bên gọi Minh Tể Tể, một bên lén lén lút lút lấy điện thoại di động ra hướng cái mông Tể Tể mà dùng lực chọc, hình ảnh không quá rõ ràng.
Mặt Hoắc An An tối sầm lại, nhưng thấy mặt anh trai Hoắc tư Lâm cũng trở nên âm trầm cô lập tức giải thích."
Anh, em...... Em sợ điện thoại mất."
Hoắc tư Lâm không để ý em gái, tiếp tục xem video.
Video bị đơ một chút, khi tiếp tục thì là hình ảnh em gái bỗng nhiên hét lên một tiếng, trực tiếp ném Tể Tể ra ngoài.
Hoắc tư Lâm: "......"
Hoắc An An đỏ mặt tía tai tố cáo: "
Anh, Minh Tể Tể em ấy cố ý! Em ấy cố ý dọa em!"
Danh Sách Chương: