• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Quân một lần nữa đưa thứ dị vật to lớn kia tiến sâu vào bên trong cô. Anh không ngừng thúc mạnh vào nơi mật đạo sớm đã ướt, bên trong nóng ấm lại quấn chặt lấy Tiểu Quân như không muốn rời.

- Hưm… a~

Lúc này giọng nói của cô đã chìm hẳn vào trong khoái lạc đến cực độ. Không còn là một Cẩn Duệ Trân thuần khiết, giờ đây cô hoàn toàn bị dục vọng nhấn chìm và điều khiển cả cơ thể lẫn tâm trí. Duệ Trân bám lấy anh để mặc cho anh đang thúc mạnh vào bên trong.

Từng đợt đẩy sâu vào bên trong là từng đợt sóng vỗ mạnh vào bờ tâm trí. Cô như chìm dần trong nhịp thở của anh, quấn lấy anh đến không muốn rời xa. Duệ Trân vòng tay qua ôm lấy anh, cô gục lên vai anh rồi tiếp nhận từng đợt Tiểu Quân nhấp vào bên trong.

- Dừng… dừng lại một chút…

Tư thế hỗn độn, anh đem cô quay ngược người lại càng không để ý đến lời nói của cô mà tiếp tục tiến sâu vào bên trong. Cô có thể cảm nhận được dục vọng của anh đang ngày càng tăng cao, cái thứ to lớn đang ngự trị phía dưới cô cũng ngày một hưng phấn hơn.

Nhưng rồi cơ thể cô như không thể chịu đựng được thêm sự tàn nhẫn của dị vật kia mà bắt đầu phòng thủ và bài xích nó ra bên ngoài. Tiểu Trân không ngừng đẩy nó ra, càng lúc mật đạo nhỏ càng cứng đầu mà không muốn Tiểu Quân di chuyển vào bên trong thêm nữa.

- Tiểu Trân, mới chỉ đến lần thứ hai đã mệt vậy rồi sao? Em còn nợ tôi hai lần kia mà?

Anh ôm lấy cô từ phía sau, hôn lên bờ vai đang ửng hồng của cô rồi nhẹ nhàng muốn tiến vào bên trong. Tiểu Quân vẫn chưa hết hưng phấn, nó vẫn còn muốn ra vào mật đạo ấm nóng để thỏa mãn dục vọng đang trào dâng.

- Không… thực sự không được nữa…

Cô cố gắng bò dậy như thể muốn thoát khỏi anh. Nhưng mới chi nhích xa hơn được một chút cô liền bị anh kéo lại rồi thô bạo mà ôm lấy.

- Chưa xong chuyện sao em lại muốn rời đi rồi? Tiểu Quân nói rằng nó vẫn chưa thỏa mãn.

Anh hôn lên vai cô, bàn tay vòng xuống phía dưới bao trọn lấy nơi gò bồng đào mềm mại. Nhũ hoa xinh đẹp lại bị anh trêu chọc, anh lật ngược người cô lại để ánh mắt cô chạm vào với ánh mắt của anh. Mồ hôi hòa cùng nước mắt, cho đến bây giờ cô thực sự đã thấm mệt đến không thể làm được nữa. Tinh lực của anh dồi dào như vậy, thực sự nếu làm thêm hai lần nữa cô sẽ không còn sức cho chuyến bay và cuộc hội thảo.

" Reng, reng, reng. "

Bất chợt điện thoại cô ở trên bàn uống nước vang lên tiếng chuông. Sự chú ý của cô đổ dồn về phía màn hình điện thoại đang sáng. Nhưng nó ở quá xa, cô không thể lấy được nó.

- Là… là Lộ Lộ gọi. Nhất định là sắp trễ giờ rồi…

Cô nhíu mày cố ngồi dậy để bước đến lấy điện thoại. Nhưng phía dưới cô Tiểu Quân vẫn nằm ở bên trong nên cô không thể rời đi khi anh chưa cho phép. Tử Quân liền kéo tay cô lại, anh bế cô lên rồi với tư thế như vậy Tiểu Quân liền dễ dàng có thể thâm nhập vào bên trong một cách dễ dàng.

- Để tôi đưa em ra lấy điện thoại.

Anh bế cô lên rồi bước xuống giường bệnh. Tiểu Quân càng lúc càng thâm nhập sâu hơn, cô nhíu mày đập vào vai anh.

- Chờ chút đã, mau thả em xuống.

Với tư thế này thực sự quá lạ lẫm với cô. Nó khiến bên trong cô đầy hơn, khiến bụng cô nóng ran và Tiểu Quân lại nhấp dễ dàng hơn.

- Hức! Mau thả em xuống, em muốn đi nghe điện thoại. Còn… còn cuộc hội thảo nữa, Tử Quân.

Nước mắt cô rơi xuống vai anh nhưng dường như Tử Quân không để ý đến điều đó. Anh vẫn một mực bế cô lại gần bàn uống nước, cầm điện thoại lên đưa cho cô, quả đúng là Lộ Lộ gọi.

- Alo, Lộ Lộ.

Cô nhanh chóng bắt máy rồi dùng giọng nói bình thường nhất có thể để trả lời điện thoại của Lộ Lộ.

- Chị Duệ Trân, đã là mười hai giờ trưa rồi sao chị vẫn còn chưa sang? Chúng ta phải chuẩn bị cho cuộc hội thảo lần này nữa đó.

Giọng nói của Lộ Lộ vô cùng gấp gáp mang theo vài phần tức giận. Chuyến bay của Lộ Lộ đã hạ cánh an toàn, cô ấy đã đến được khách sạn đặt trước. Chỉ là đợi mãi vẫn chưa thấy bóng dáng cô đâu, ba giờ chiều đã là hội thảo rồi.

- Chị…ưm!

Còn chưa kịp để cô trả lời Lộ Lộ anh lập tức thúc mạnh vào bên trong cô. Để cô đứng xuống dưới sàn nhà, anh đẩy người cô cúi gập xuống giường bệnh rồi ra sức mạnh bạo nhấp vào bên trong Tiểu Trân.

- Chị sao vậy? Nghe giọng chị có vẻ không được khỏe. Chẳng lẽ do hôm qua đã quá sức nên bị cảm rồi sao?

Nghe giọng cô qua điện thoại đã khàn đi rất nhiều nên Lộ Lộ vội vã lo lắng hỏi. Phía dưới anh vẫn liên tục thâm nhập vào bên trong, ở trên cô phải trả lời điện thoại của Lộ Lộ. Từng đợt nhấp của anh cô làm sao có thể kìm giọng để không kêu lên những tiếng kì lạ được kia chứ? Nếu để Lộ Lộ biết thì hình tượng của cô thực sự sẽ sụp đổ trong lòng của cô ấy còn nếu tắt máy ngay bây giờ sẽ khiến Lộ Lộ lo lắng.

Cô chống tay xuống dưới giường để mặc cho phía dưới bị anh nhấp kịch liệt vẫn cố gắng giữ giọng để trả lời điện thoại.

- Không sao, em không cần lo lắng. Một lát nữa chị sẽ đến đúng giờ mà.

Sau khi nhận được sự chấp thuận của Lộ Lộ cô lập tức cúp máy. Lúc này giọng của cô đã không còn kìm nén được nữa liền phát ra những âm thâm mang theo vài phần dục vọng.

- Ức… Tử Quân… anh quá đáng thật đấy. Ngay trong lúc… ưm!

Cô che miệng lại để bản thân không phát ra những âm thanh rên rỉ dưới thân anh. Cũng may là Lộ Lộ không phát hiện ra tiếng hai cơ thể đang va chạm vào nhau, nếu không thì cô còn mặt mũi nào để gặp cô ấy nữa.

Tử Quân nhoẻn miệng cười, nụ cười yêu nghiệt kéo theo một cái ôm dịu dàng.

- Không ngờ rằng em kìm giọng cũng tốt thật đấy. Nếu để cho Lộ Lộ biết em tranh thủ thời gian ở lại bên anh thì cô ấy sẽ như thế nào đây?

Cô mang theo vào phần tức giận nhưng không thể làm được gì anh. Bởi lẽ tư thế bây giờ quá đặc biệt, cô quay người lại với anh và không thể nhìn thấy bây giờ anh đang có biểu cảm như nào. Duệ Trân ấm ức có phần trách móc mà trả lời.

- Không phải là tại anh sao? Đã mười hai giờ rồi, nếu còn làm nữa tôi thực sự sẽ bị phế đó.

Cô bám chặt vào giường rồi chịu từng đợt nhấp của anh. Tử Quân như bỏ ngoài tai những lời nói của cô, anh liên tục tiến sâu vào bên trong mãi đến lúc cô gần như kiệt sức mà ngã xuống mới buông tha cho Tiểu Trân.

- Được rồi giờ chúng ta cùng đi tắm lát nữa lên máy bay vẫn còn kịp thời gian mà.

Cô uể oải nằm trên giường nhìn anh chạy qua chạy lại dọn dẹp căn phòng mà ảo não. Tinh lực của anh chẳng phải như vậy là quá dồi dào rồi hay sao? Vậy mà lại suốt mấy tiếng trời vật lộn với anh, phía bên trong bụng cô cũng đã căng đầy và nóng ấm.

Tử Quân bước đến bên cạnh cô, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô rồi mang vào phòng tắm. Vì phòng bệnh của anh là phòng vip nên sẽ có cả phòng tắm và phòng ăn để bệnh nhân hoặc người nhà bệnh nhân có thể sử dụng.

- Này, anh nghiêm túc một chút đi.

Bàn tay của Tử Quân lại không an phận mà đi xuống phía dưới. Trước khi anh kịp dở trò thú tính thêm một lần nữa cô liền nghiêm túc mà nhắc nhở. Cả cơ thể cô giờ đây đau nhứt lại vô cùng mỏi mệt, lát nữa cô không biết mình sẽ đứng ở hội thảo bằng cách nào đây.

- Được rồi, được rồi. May cho em là chiều em còn cái hội thảo quán đản gì đó nếu không anh đã đem em ăn sạch sẽ rồi.

Tử Quân có phần bất mãn nhanh chóng đặt tay về chỗ cũ rồi tắm rửa giúp cô. Cơ thể cô đến bây giờ mới được thả lỏng nhưng khi ngồi trong lòng anh cô vẫn cảm nhận được dị vật phía dưới vẫn mất nhân tính mà còn ***** ***. Không ngờ rằng chỉ cần tiếp xúc với cô anh liền có thể có ham muốn đến vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK