Mục lục
Lăng Thiếu Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không lâu sau khi Hà An Nhiên và Lăng Mặc gọi điện xong, họ nhận được một tin nhắn từ VVeChat.
Sau khi đọc xong nội dung, cô ấy quay sang nhìn Bùi Kì, khẽ nhướng mày: “Sau đó phải phụ thuộc vào chúng ta rồi!”
Vẻ mặt Bùi Kì có chút kỳ lạ khi nghe cuộc điện thoại vừa rồi giữa Hạ An Nhiên và diêm vương sống: “Đúng là gần mực thì đen gần đèn thì sáng mà! Tôi thấy cô và Lãng Mặc ờ bên nhau chưa
được bao lâu mà đã ở trở nên lòng dạ hiểm độc rồi đó!”
Hạ An Nhiên liếc mắt nhìn: “Bị người ta nhắm đến mà không đánh trả lại, cô nghĩ tôi là kẻ nhu nhược à?”
Bùi Kì:”… Sau này tôi nhất định sẽ không đắc tội với hai vợ chồng nhà cô, không thì cái mạng nhỏ này cũng không còn mất!”
Hạ An Nhiên kéo Bùi Kì tiếp tục đi dạo sân ngoài.
Vừa nhìn một bộ tranh chữ, Hạ An Nhiên liền kích động nói:”Này, bức tranh này đẹp quá, rất hợp làm quà tặng đó!”
Cô nhìn thấy một món đồ trang sức, lại vui vẻ nói:“Cái này đeo lúc đi dự tiệc thì hợp lắm đấy!”
Nhìn thấy đồ trang trí, vừa khua chân múa tay vừa thích thú nói:“Cái này mà đặt ờ nhà, nhất định sẽ có sĩ diện lắm!”
Có điều…
Cho dù Hạ An Nhiên và Bùi Kì thích cái gì, họ vừa mới đặt
xuống lập tức có người đến viết giá.
Lúc cuộc đấu giá bên ngoài sân sắp kết thúc…
Hạ An Nhiên nhìn thấy những thứ cô nhìn trúng đều bị người ta lập tức ghi giá, “Cuối cùng cũng ý thức được” cỏ điều gì đó không ỗn, cố bắt đầu “nổi cáu”.
Khi một cô gái khác đang viết giá trước mặt cô ấy…
Hạ An Nhiên không kìm được liền chất vấn cô ta:” Sao tôi lại cảm thấy cô đang nhắm vào tôi
nhỉ!”
Cô gái đó thấy cuối cùng Hạ An Nhiên cũng phát hiện ra vấn đề liền tỏ ra ngơ ngác: “Hả? Vị tiểu thư này, cô nói cái gì vậy, tại sao tôi lại nhắm vào cô chứ!”
Hạ An Nhiên tức giận thờ gấp: “Cô chính là đang cố ý nhắm vào tôi!”
Nhìn thấy Hạ An Nhiên tức giận, cô ta càng đắc ý, lộ ra vẻ chế giễu: “Có điều, tôi cảm thấy viên ngọc bích này một chút cũngkhông xứng với loại hạ đẳng! Cô càng không xứng!”
Bùi Kì phát cáu: “Cô đang nói cái quái gì vậy!”
“Ôi, tôi thật không hiểu nồi, thân là con cháu Bùi gia, sao có thẻ đi cùng loại người hạ đẳng này được.”
Sau khi nói ra những lời đó, cô ta như một kẻ thắng trận, đắc ý rời đi.
Sau khi bị tiểu thư đó rời đi, Bùi Kì “đau lòng” nói với Hạ An Nhiên: “Nãy tôi vừa nói những người này là đang nhắm vào chúng ta, cô còn không tin!”
sắc mặt Hạ An Nhiên trở nên “khó coi”: “Tôi không tin bọn họ có thể lấy hết đồ của chúng ta … Đồ tiếp theo, chúng ta cứ nâng giá cao hơn là được!”
Bùi Kì gật đầu lia lịa: “Đúng vậy, không lãi thì thôi, tóm lại là không thể để những người đó tùy ý giẫm đạp cô được!”
Động tĩnh của Hạ An Nhiên ở đây đương nhiên bị những vị tiểu thư khác muốn làm khó dễ cô để ý.
Đều cảm thấy hai người họ sốt
ruột rồi!
Hàn Chỉ Đình đương nhiên cũng nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên.
Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng và tức giận của Hạ An Nhiên và Bùi Kì, cô ta liền nói với Hà Dĩ Mai: “Nếu tỏi đoán không lầm thì có lẽ họ đã nhận thức được họ đang bị nhắm tới, vì danh dự của bản thân, rất có thể họ trả giá cao cho đồ vật tiếp theo mà họ thích!”Nói đoạn liền cười đắc ý: “Bây giờ cậu có thể qua đó trực tiếp giẫm đạp lên lòng tự trọng của cô ta!”
Hà Dĩ Mai gật đầu rồi đi về phía Hạ An Nhiên.
Khi những quý cô khác nhìn thấy Hà Dĩ Mai đi về phía Hạ An Nhiên liền biết đó là chương cuối cùng rồi.
Kẻ hạ đẳng đó chắc sẽ bị Hà Dĩ Mai làm cho nhục nhã đến chết!
Nhịn không được liền đi về phía Hạ An Nhiên để xem một vở kịch hay.
Lúc Hạ An Nhiên đứng trước một
cây trâm làm bằng ngọc lưu ly, phẫn nộ viết giá rồi ném vào trong hộp…
Liền cảm thấy có một nhóm người đang đi về phía mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang