Dù Lục Song có ngăn chặn như thế nào thì cũng không thể làm cho mọi chuyện lắng xuống được. Mọi người đều lên mạng xã hội phê phán cả hai và thương xót cho Tần Tử Ninh. Mọi người còn bảo cô hủy hôn vì hiện tại cô còn rất trẻ, tương lai sự nghiệp còn phía trước, không cần thiết phải kết hôn hay tha thứ cho một người đàn ông lăng nhăng như Lăng Lập Thành. Mới đính hôn xong đã đi ra ngoài vụng trộm với vợ cũ, không một người phụ nữ nào có thể thông cảm hay chấp nhận được.1
Hàn Vân Tranh cũng đau đầu không kém Lăng Lập Thành. Mọi người bình luận thẳng vào trang cá nhân của cô, cho rằng cô là người phụ nữ không biết xấu hổ, họ còn đào lại những bài báo khi trước cho rằng cô ngoại tình, cấm sừng anh, bây giờ thì lại phá hoại gia đình của anh. Cô không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy, cô chắc chắn Ngụy Mạch Khê đã nhún tay vào.
Lăng Lập Thành đi xuống nhà bảo người pha sữa cho Tần Tử Ninh. Cả đêm hôm qua đến bây giờ cô vẫn giữ im lặng, không khóc cũng không làm gì, cứ nằm im trên giường khiến anh vô cùng khó chịu.
" Cái thằng chết tiệt này, mày muốn làm cho ba mẹ mất mặt đến chết sao? "
Bà Lăng lấy túi xách quăng vào người của Lăng Lập Thành. Bà đã định đi lên phòng lôi đầu anh xuống rồi đấy.
" Mẹ à, con cũng không muốn như vậy đâu"
" Lập Thành, con đã lớn rồi thì phải biết suy nghĩ một chút. Con làm như vậy ba mẹ phải ăn nói làm sao với ba mẹ của Tử Ninh đây. Lần này nhất định họ sẽ không bỏ qua cho con đâu, ba mẹ cũng không còn mặt mũi nào để nói giúp con "
Lăng Lập Thành thở dài ngồi xuống sofa. Lần này nhất định ông bà Tần sẽ bắt Tử Ninh lại, bây giờ cô còn lại muốn đi du học, anh chẳng biết phải làm sao bây giờ.
" Con và Vân Tranh có gì với nhau không? "
Bà Lăng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lăng Lập Thành. Tuy bà sinh anh ra nhưng không bao giờ đoán được anh nghĩ gì trong đầu. Ai bảo con trai của bà lúc trước cả trăm người phụ nữ, lỡ như có giây phút lỡ dại với Hàn Vân Tranh thì phải làm sao, dù gì cả hai ngày xưa cũng từng yêu nhau.
" Tất nhiên là không rồi "
Lăng Lập Thành chán nãn dựa người ra sau ghế sofa, đến mẹ anh còn không tin anh thì làm sao mọi người tin anh đây. Quá khứ chết tiệt kia cứ đeo bám anh, để anh bị mọi người hiểu lầm như vậy.1
" Tử Ninh đâu rồi? "
" Cô ấy trên phòng "
" Tử Ninh có nói gì không? "
Lăng Lập Thành lắc đầu. Tần Tử Ninh ngày càng khó dỗ, bây giờ cứ im lặng nằm trên giường.1
" Con định giải quyết chuyện này như thế nào? "
Ông Lăng hỏi.
Hàn Vân Tranh là người nổi tiếng, hoạt động trong showbiz. Còn anh là đại thiếu gia của Lăng gia, Tổng giám đốc của Lăng thị. Cả hai đều được công chúng biết tới, lại thêm anh vừa mới đính hôn với Tần Tử Ninh. Thông tin đính hôn chưa hết hot thì bây giờ lại rầm rộ chuyện này, ở hiện tại không phải dùng tiền- quyền là có thể giải quyết được.
" Con đã cho Lục Song đánh sập những trang báo đó cho mọi chuyện lắng xuống, còn Tử Ninh thì con sẽ dỗ dành cô ấy. Cô ấy cũng không quá cố chấp "1
" Để mẹ lên khuyên Tử Ninh "
" Vâng "
Bà Lăng thở dài đi lên phòng của cả hai. Đứng trước cửa phòng mà làm bà do dự, bà không biết phải nói gì với cô.
* Cốc cốc *
" Tử Ninh à, là mẹ đây, mẹ vào nhé con "
Tần Tử Ninh ngồi dậy nhìn về phía cánh cửa. Cô giở chăn ra, bước xuống giường mở của cho bà Lăng.
" Mẹ mới đến ạ "
" Ừm con. Sao mặt con xanh xao dữ vậy? Cả đêm con không ngủ à?"
Bà Lăng nắm tay cô đi lại sofa ngồi xuống.
Tần Tử Ninh không nói gì cứ cúi mặt xuống nhưng nước mắt của cô chảy dài xuống, cô thấy tủi thân.
" Tử Ninh à, con như thế này mẹ đau lòng lắm. Thà là con cứ đánh cứ chửi Lập Thành đi, chứ con đừng hành hạ mình như vậy "
" Mẹ, anh ấy không thương con "
" Đứa bé ngốc này, Lập Thành rất thương con "
Bà Lăng ôm cô vào lòng dỗ dành. Đứa trẻ này rất ngoan lại rất ít khi khóc, hôm nay khóc chắc hẵn trong lòng rất đau, rất buồn.
" Tử Ninh, con xuống ăn chút gì đó rồi ngủ một giấc, nếu để ba mẹ con nhìn thấy con như thế này chắc chắn sẽ rất buồn "
" Con ăn không vô mẹ ơi "
" Vậy mẹ bảo Lập Thành pha sữa đem lên cho con nha, con cứ đánh cứ chửi nó thoải mái. Ba mẹ không binh nó đâu, trong chuyện này nó sai hoàn toàn, già rồi mà vẫn không biết cách xử lý "
Bà Lăng rất tức Lăng Lập Thành. Đã 33 tuổi rồi mà cũng không biết cách ứng xử, để vợ ở nhà đau lòng. Bà biết Tần Tử Ninh rất yêu anh, bà còn biết tại sao cô lại chọn ở lại đây mà không về nhà của ông bà Tần.
Nếu là người khác chắc hẵn đã dọn đồ về nhà ba mẹ ruột.
Vì trước đây ông bà Tần không cho phép cô yêu Lăng Lập Thành. Xảy ra sự việc này cô không còn mặt mũi nào để về nhà ông bà Tần vì cô đã cải lời ba mẹ, là cô tự chọn thì phải tự chấp nhận. Ở hiện tại cô chỉ biết cam chịu mà không thể chia sẻ với ai.
Nhưng cô hoàn toàn không hối hận. Khoảng 2 tháng nay cô rất hạnh phúc bên anh, bấy nhiêu đây thôi cũng đã đủ rồi.
" Đừng khóc nữa, Tử Ninh à, đôi khi sự việc con tận mắt nhìn thấy cũng chưa chắc là sự thật. Con chỉ mới 18 tuổi thôi, con vẫn chưa hoàn toàn hiểu được cuộc sống bên ngoài nó khắc nghiệt như thế nào"
Tần Tử Ninh không nói gì. Từ nhỏ cô đã sống trong bảo bộc, nuông chiều của ba mẹ, đến khi yêu anh cô mới biết đau khổ là như thế nào?.
Lăng Lập Thành đứng bên ngoài nhìn vào. Anh quên mất cô chỉ mới 18 tuổi, cái tuổi còn quá trẻ để hiểu sự đời. Anh biết chuyện này đã làm cô tổn thương rất nhiều, nhưng rõ ràng anh đâu thể vươn mắt nhìn người khác ức hiếp Hàn Vân Tranh, nhìn cô ngất xỉu bên đường.1
Hết tình thì vẫn còn nghĩa, dù gì cả hai cũng đã có thời gian hạnh phúc.1
Ngụy Mạch Khê, thù này Lăng Lập Thành tôi nhất định sẽ trả.