Mục lục
Lãnh Địa Huyết Tộc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy tên đầu trọc vô sỉ đến cực điểm kia không chút ngại ngùng mở miệng chó nói ra những lời nói chính khí lẫm liệt như thế, việc hắn giết chết cả nghìn người dường như lại rất chi là chính nghĩa.

Lôi Minh dù tĩnh cách mấy vẫn không nhịn được giận đến tím tái cả mặt mày nghiến răng nghiến lợi rất muốn lao lên dạy cho tên kia một trận.

Song những lời nói của đối phương tuy rất vô sỉ nhưng lại thuyết phục đến lạ kỳ.

Tất cả đều chỉ tại Hắc Phong bang là kẻ xấu và kẻ tiêu diệt kẻ xấu dù bằng nguyên nhân gì và mục đích gì thì vẫn được quân chúng nhân dân ủng hộ.

Có thể nói ngay từ đầu khi đánh vào Hắc Phong bang cương vị của Trần Lâm đã như một anh hùng trong lòng những nạn dân khốn khổ.

Cái này thật ra cũng quá nổi bình thường kể cả khi trước mạt thế.

Rất nhiều những “anh hung mạng” thời trước kia cũng áp dụng công thức này, người xem chả ai quan tâm đến vị anh hùng mạng kia là ai, càng không xem xét cách làm của hắn có đúng hay không và hắn mang mục đích gì, chỉ biết việc hắn làm khiến người xem rất là thích, rất là hả dạ và hắn là anh hùng.

Trần Lâm chắc chắn không phải anh hùng, mục đích của hắn cũng chả phải cao đẹp gì nói trắng ra chỉ là vì thẳng em và hắn đã giết người giết rất nhiều người.

Nhưng Hắc Phong bang lại là kẻ xấu khiến người người câm ghét lại không thể làm gì, Trần Lâm trùng hợp thay lại vô tình thay mặt những kẻ kia cho Hắc Phong bang một trận vừa hay khiến rất nhiều người thích thú và cảm xúc đã đánh giá là thích thì hành động có thế nào cũng được xem là tốt đẹp.

Thế nên Trần Lâm một kẻ chỉ làm những việc tốt đẹp thì sao mà trị tội cho được.

Lôi Minh dù trong lòng không hiểu sao lại thấy tên trọc kia rất là đáng ghét nhưng chỉ hừ lạnh một tiếng nói:

- Hừ... trừ gian diệt ác... đúng là một cái lý do hết sức chính đáng mà mấy tên đạo đức giả thường dùng...

- Tuy nhiên giải quyết kẻ xấu là chuyện của quan phủ không đến phiên điêu dân như ngươi quản đến... ngươi giết nhiều người như vậy đừng nghĩ lấy cái danh trừ gian diệt ác là có thể thoát tội được...

Nghe thấy thế Trần Lâm làm sao chịu thua lắc đầu cãi lại, còn đưa ra cái bản mặt uất ức vô cùng.

- Cái này Lôi đại nhân lại sai rồi...

- Phụng sự tổ quốc là trách nhiệm của mỗi công dân.

- Thân là một công dân gương mẫu lại là Saitama anh hùng làm sao có thể dương mắt nhìn kẻ ác tác oai tác quái được...

- Huống chi các ngài không phải rất là vui vẻ giải giáp Hắc Phong bang đó sai... giờ lại trách ra...

- Chơi vậy hơi bị kỳ nhe...

Ngược lại trông thấy cái bản mặt uất hận ngàn thu kia...

Lôi Minh không hiểu sao lại rất là ngứa răng khó chịu nói:

- Hừ... ngươi đang nói Viễn Đông lợi dụng ngươi sao?

- Ta nào dám nói thế...

Trần Lâm lại càng ra vẻ vô tội lắc lắc cái đầu trọc chu mỏ nói.

Chỉ là dù mồm nói như thế, biểu hiện lại còn oan ức vô cùng, nhưng giọng điệu của Trần Lâm lại rất chi là gợi đòn đầy tính châm chọc khiến Lôi Minh đã không ưa nổi lại càng thêm căm ghét.

Nội tâm bắt đầu có xúc động muốn lấy việc công báo thù riêng hảo hảo dạy cho tên trẩu tre không lông kia một bài học.

Rất may trước khi Lôi Minh kịp làm việc đó...

Mã Hán đã cảm nhận được cái game này dường như đang càng lúc càng khó chơi vội vàng tiến lên cúi đầu nói:

- Lôi đại nhân bớt giận...

- Đại Kê đầu óc thật sự có chút vấn đề, nhìn cái đầu trọc của hắn là biết rồi... một người bệnh mà thôi mong người lượng thứ...

- Tuy nhiên hắn nói cũng không phải không có lý, lần này tuy hắn giết không ít người nhưng cũng đánh hạ Hắc Phong bang cứu giúp rất nhiều nạn dân vô tội...

- Quần chúng nhân dân Viễn Đông với hắn đề có phần cảm kích... nếu ta chỉ vì việc kia mà trách tội chỉ sợ có chút không ổn...

- Mong Lôi đại nhân hảo hảo suy xét...

Nói xong Mã Hán khẽ cúi đầu với Lôi Minh một cái nhưng ánh mắt lại liếc xéo Trần Lâm, trong lòng lão chỉ sợ cũng muốn cho tên này một trận không kém gì Lôi Minh.

Sau khi hảo hảo nghiên cứu Mã Hán đã nhận thấy cái chuyện hoang đường kia của Trần Lâm rất khó phân định đúng sai.

Thế nên với năng lực của mình chỉ cần Trần Lâm căm cái miệng chó của mình lại, lão Mã Hán có lòng tin có thể giúp thằng đệ đầu trọc này chuyện lớn hoá nhỏ chuyện nhỏ hóa thành không.

Đáng tiếc ngay từ đầu Trần Lâm đã không có khái niệm đó chọc cho Lôi Minh giận đến tím mặt.

Chuyện này cứ kéo dài sẽ càng lúc càng hỏng việc, Mã Hán sợ đến độ suýt ngất phải vội vàng đứng ra nói xem như bịt miệng tên trọc kia lại.

Rất may cho lão Mã Hán, Châu lão nhân một lần nữa góp sức xoa xoa cằm nói:

- Phải đó ta thấy tên Saitama này cũng không tệ đâu...

- Ra tay trừ hại cho dân, rất có phong phạm của lão đầu ta ngày trước ha... ha...

Tiếp tục nghe được những lời nói hùng hồn của Châu lão quân nhân...

Đến lượt tất cả mọi người ở đây đều không nhịn được đưa ánh mắt trắng dã nhìn lão đầu này, trong nội tâm mỏng manh đồng loạt thầm nghĩ.

“Có khùng giống ngài thì có...”

Tuy nhân Châu lão quân nhân tuy đầu óc có hơi chập mạch nhưng lại là lão binh có tiếng, thậm chí lão khùng khùng điên điên như thế cũng là do chiến tranh gây ra nên không một ai dám nói gì chỉ dám nghĩ trong đầu.

Lôi Minh cũng chỉ biết nhìn Châu lão quân nhân kia một cái bất lực thở dài rồi lắc đầu nói:

- Đề nghị của Mã sư đoàn trưởng đúng là rất đáng để cân nhắc...

- Tên kia tuy có tội nhưng cũng có công...

- Công tội bù nhau xem như có thể miễn tội chết... nhưng tội sống lại khó ta...

- Luật là luật không thể để pháp luật của Viễn Đông bị xem nhẹ được...

- Xét thấy hiện tại có không ít thây ma kéo đến Viễn Đông làm loạn, ngươi đã có bản lãnh như vậy thì theo Mã Hán đi tiêu diệt đám thây ma đó đi...

- Hả cái gì??? lại bắt ta đi khổ sai...

Quanh đi quẩn lại rốt cuộc lại bắt mình đi làm việc trừ nợ, Trần Lâm mặt ngu ra kinh ngạc nói.

Moá số của Huyết tổ đại nhân đúng là khổ lần nào cũng vậy chưa về chơi được mấy hôm lại bắt phải đi làm việc.

Tuy nhiên không đợi Trần Lâm kịp ú ớ gì thêm...

Mã Hán đã nhanh chân bước ra cung kính nói:

- Như vậy thì đa tạ Lôi đại nhân đại lượng hải hà... ta lập tức đem hắn đi ngay...

Nói Mã Hán không nói hai lời lập tức quay người nắm đầu Trần Lâm kéo đi bộ dáng vô cùng vội vãn.

Dĩ nhiên vội như vậy là sợ trên trọc này lại nói nhảm làm hỏng việc thì nguy.

Cuộc gặp gỡ định mệnh giữ Trần Lâm và Lôi Minh vì thế xem như tạm thời kết thúc.

Đưa mắt nhìn theo bóng lưng của Trần Lâm và Mã Hán nhanh chân chạy đi xa...

Lôi Minh chỉ khẽ lắc đầu xem như kết thúc được một vấn đề đau đầu.

Tuy nhiên sự thật là vấn đề này cũng nên kết thúc như vậy...

Trần Lâm khá mạnh, với sức một người đánh cả Hắc Phong bang tuy chưa đánh với Lãnh Phong nên chưa thể khẳng định được hắn mạnh đến đâu nhưng vẫn được xem như một tài nguyên tốt không thể lãnh phí.

Hiện tại vừa lúc đang trong gian đoạn khó khăn cần dùng người, Lôi Minh không có khả năng trị tội Trần Lâm nên quyết định tận dụng hắn.

Dĩ nhiên đến khi Lãnh Phong trở về có làm thịt tên đầu trọc này hay không thì Lôi Minh không quản đến.

Sống được thì sống còn tài không bằng người bị giết chết cũng chả sao, dù sao Lôi Minh cũng không thích tên này mạng của hắn lão không quản đến.

Tà nhãn liếc nhìn một vòng, Lôi Minh thoáng cười cười gật đầu phân phó:

- Trương Long, Triệu Hổ... chuyện của Hắc Phong bang không đơn giản hai người các ngươi đến đó hỗ trợ Trương Thiết giải quyết những nạn dân kia đi...

- Một mình hắn không kham nổi số nạn dân đó đâu...

- Vâng... Lôi đại nhân chúng ta đi ngay...

Nhận được mệnh lệnh của Lôi Minh, hai người Trương Long và Triệu Hổ biết lão đang đuổi khéo nhưng vẫn gật đầu lĩnh mệnh rồi quay người rơi đi.

- Chuyện này không còn gì vui nữa...

- Lôi đại nhân chúng ta cũng đi trước đây... còn về phần chuyện kia chúng ta đang cố gắng hoàn thành nhưng lại gặp chút khó khăn tạm thời ngắn chưa xong được mong ngài thứ lỗi...

- À mà lúc nãy từ vừa gặp Lôi Phúc thiếu gia ngài tranh thủ tìm hắn kéo lại đi lắc đó... he... he...

Ngô Chiến cũng thoáng cười cười tiến lên chấp tay nói rồi cũng Liễu Thanh Thiên theo sau hai người Trương Long và Triệu Hổ trời đi.

Tuy nhiên ác ở chỗ trước khi đi Ngô Chiến không quên thay mặt Triệu Hổ nhắc đến vị Lôi thiếu gia mà mình vừa mới gặp kia.

Lôi Minh nghe thấy thế cũng khẽ nhíu mày nhưng chỉ bật cười không mấy để tâm.

Cả căn phòng rộng lớn bất giác chỉ còn lại Lôi Minh, Châu lão nhân, Mạnh Hải và Mạnh Lương.

- Yên tâm đi tên kia cũng không sống lâu đâu...

- Lãnh Phong sẽ không tha cho hắn, ta cũng chỉ bảo hắn chuộc tội không phải thu nhận...

Ngồi trên ghế của tọa nhìn hai con chó già nhà mình đứng phía dưới không dám nói câu nào, Lôi Minh thoáng cười cười đột nhiên lên tiếng không đầu không đuôi nói.

...

Ở một diễn biến khác...

Vừa nghe tin Bích Ngọc trở về, Lôi Phúc đáng thương mặc kệ lệnh cấm của Lôi Minh vội vàng chạy về đây gặp mặt người đẹp.

Rất may trời không phụ người có lòng, rất nhanh Lôi Phúc đã tìm ra được người cầm tìm, mà thực tế thì cũng không phải khó tìm lắm.

Bích Ngọc không đi đâu xa mà về phòng riêng của nàng trong một khu nhà lớn trước kia là một khách sạn nằm sâu trong tổng bộ của Viễn Đông.

Chỉ lắc có phần trùng hợp khi Bích Ngọc không ở trong phòng mà đứng ngoài hành lang dường như đang quan sát gì đó.

- Bích Ngọc... thật... thật sự là ngươi rồi...

- Quá... quá may mắn đi... ha... ha...

Trông thấy Bích Ngọc, Lôi Phúc vô cùng vui mừng nhanh chân tiến lên cưới nói.

Ngược lại đang quan sát bên ngoài chuẩn bị cho phi vụ loot đồ thì bị làm phiền…

Bích Ngọc khó chịu ra mặt khẽ nhíu mày liếc nhìn Lôi Phúc đang vui vẻ tiến đến, sâu trong đôi mắt tròn long lanh như hổ phách chỉ có sự chán ghét.

Nhưng sự chán ghét kia không phải đến từ huyết mạch Huyết tộc mà đến từ chính Lôi Phúc, kẻ đã bỏ rơi đúng hơn là dùng Bích Ngọc để bảo mạng.

Nữ nhân đều rất khôn ngoan, Bích Ngọc càng là nữ nhân không đơn giản làm sao có thể chấp nhận tên vì mạng sống của mình mà bỏ rơi nàng.

Đáng tiếc Lôi Phúc lại không nhận thấy ánh mắt chán ghét kia vui vẻ tiến đến.

Tuy nhiên keng... một tiếng...

Một thanh ngân thương đã đột ngột xuất hiện chắn trước người Lôi Phúc không cho hắn tiến lên.

Không biết từ lúc Lâm Mỹ Anh đã xuất hiện bên cạnh Bích Ngọc hoàn thành trách nhiệm bảo vệ của mình, thân hình vệ nữ hiên ngang đứng đó, tay cần lấy ngân thương càng tỏa ra khí chấn anh thư bừng bừng ngăn cản bước tiến Lôi Phúc.

Ngược lại bị người khác ngăn càng còn là thương kề cổ, Lôi Phúc vừa giận vừa sợ đưa mắt nhìn kẻ không biết sống chết dám ngăn cản mình kia.

Như khi nhận ra đó là nữ nhân thân hình ma quỷ đi bên cạnh tên Trần Đại Kê kia, Lôi Phúc lại thoáng kinh ngạc rồi nhếch mép cười nham nhở, qua nụ cười kia bất kỳ ai cũng có thể nghĩ ra được hắn đang nghĩ gì trong đầu.

- Lôi Phúc thiếu gia... không biết ngài tìm ta có gì không?

Trông thấy ánh mắt kia của Lôi Phúc, Bích Ngọc lại càng chán ghét hừ lạnh nói.

Tính ra thì Bích Ngọc dù mang danh là thị nữ của Huyết tổ đại nhân, nhưng thân phận thật sự lại không thấp một chút nào ít nhất là ngang hàng ngang vế với bộ trưởng bộ kinh tế Hàn Thiên Lâm và bộ trưởng bộ ngoại giao Phó Mỵ Nương, hai đối tương mà không ít đại lão của các phương thế lực của nhân loại đều phải cung kính.

Đứng dưới thân phận của Huyết tộc đừng nói Lôi Phúc đến cả Lôi Minh cũng chỉ có thể ngang hàng nói chuyện với Bích Ngọc mà thôi.

Tầm nhìn của Bích Ngọc theo đó cũng có sự biết hoá nghiên trời lệch đất, Lôi Phúc trong mắt nàng từng rất cao giờ lại thấp bé vô cùng.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NL
Ngưu Lão17 Tháng sáu, 2023 22:22
Đề nghị tác bỏ từ đỉ đi
NH
Nguyễn Hoàng12 Tháng sáu, 2023 17:58
Bạo chương đi tác ơi
NH
Nguyễn Hoàng08 Tháng hai, 2023 14:37
Tưởng ad ăn tết quên luôn viết truyện rồi chứ
PHH
Phạm Huy Hoàng02 Tháng hai, 2023 15:49
ad ăn tết hơi sâu nha
PHH
Phạm Huy Hoàng17 Tháng một, 2023 00:22
tết này ad bom chục chap chi ae đi
NH
Nguyễn Hoàng15 Tháng một, 2023 15:34
Tết này chắc ad ko ra chap rồi
PHH
Phạm Huy Hoàng14 Tháng một, 2023 15:22
ad ơi, ad đâu r
T
Thanh0614 Tháng một, 2023 10:22
Truyện hay , mong tác chặm ra chương cho ae đọc
PHH
Phạm Huy Hoàng05 Tháng một, 2023 00:53
hóng 3 bé loli
C
[email protected]03 Tháng một, 2023 08:22
Trời ơi cấp 30 tui muốn lên cấp, tác bớt câu chap đi Huyết Tổ gì mà toàn gánh team ko thì tức bỏ, tui bị ức chế trầm trọng luôn rồi.
PHH
Phạm Huy Hoàng28 Tháng mười hai, 2022 15:38
hóa ra ad bom chap. tưởng ad cháy noel quên ae r
NH
Nguyễn Hoàng28 Tháng mười hai, 2022 00:59
Cuối cùng cũng có tập mới
PHH
Phạm Huy Hoàng25 Tháng mười hai, 2022 22:02
lâu quá ad ơi. ngày nào cũng lót dép hóng nè
NH
Nguyễn Hoàng01 Tháng mười hai, 2022 00:53
N9 chung tình tuyệt đối nhé và ko có bi kịch gì hết Còn về n9 thì nhiều lắm ( Đã đọc đc 528 tập)
C
[email protected]28 Tháng mười một, 2022 06:43
Cho tui hỏi truyện này n9 có chung tình như Con Đường Bá Chủ không vậy, có bi kịch gì với các nữ không và truyện này có khoản mấy nữ nữa ai đã đọc hết thì cho ý kiến giúp mình nhé.
HH
hung hoang10 Tháng mười một, 2022 02:53
Ủa sao lâu vậy Ko ra tiếp chap vậy ad
TN
thắng nguyễn25 Tháng bảy, 2022 13:28
Tiếp ad yêu dấu ơib
TN
thắng nguyễn25 Tháng bảy, 2022 13:28
Tiếp ad yêu dấu ơib
TN
thắng nguyễn25 Tháng bảy, 2022 13:28
Tiếp ad yêu dấu ơib
TN
thắng nguyễn25 Tháng bảy, 2022 13:28
Tiếp ad yêu dấu ơi
TN
thắng nguyễn20 Tháng bảy, 2022 12:43
Bão chap ad ơi
TN
thắng nguyễn20 Tháng bảy, 2022 12:42
Bão chap ad ơi
TN
thắng nguyễn20 Tháng bảy, 2022 12:42
Bão chap ad ơi
TN
thắng nguyễn20 Tháng bảy, 2022 12:42
Bão chap ad ơi
TN
thắng nguyễn18 Tháng bảy, 2022 12:27
Bão chap đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK