Soạt!
Tần Long Tượng bị thái độ của anh làm cho mặt sầm xuống: “Diệp Bắc Minh, mày thực sự không sợ chết?”
Diệp Bắc Minh ngáp một cái: “Sao ông lại nhiều lời thế?”
“Muốn chết mà!”
Tần Long Tượng lập tức nổi giận.
Ầm!
Ông ta giống như con tê giác có tốc độ của báo săn, hung hăng xông thẳng đến.
Soạt!
Diệp Bắc Minh dậm chân, lập tức tránh đi.
Tần Long Tượng đấm vào hư không, một quyền tràn đầy sức mạnh giống như đánh vào cục bông.
“Diệp Bắc Minh, mày có giỏi thì đứng tránh!”
Tần Long Tượng gầm lên.
Thư ký Tiền lạnh giọng nói: “Tần Long Tượng, ông giữ thể diện chút đi được không? Ông là cường giả bảng xếp hạng ngầm, ít nhất cũng lớn gấp bốn gấp năm tuổi thiếu soái Diệp, ông bảo thiếu soái Diệp không tránh? Đứng im đợi chết hả?”
Anh ta lại bổ sung một câu: “Ông dừng tay lại ngay cho tôi, nếu không, tôi sẽ báo cáo lên Long Chủ!”
Tần Long Tượng lạnh giọng uy hiếp: “Thư ký Tiền, cậu câm miệng, còn lắm lời, tôi giết luôn cả cậu!”
“Tôi bảo đảm cậu không gặp được Long chủ!”
“Ông!”
Thư ký Tiền lùi lại nửa bước.
Diệp Bắc Minh ngoắc ngón tay với Tần Long Tượng: “Lão thất phu, ông chuyên tâm một chút được không? Qua đây chịu chết đi!”
Tần Long Tượng tức giận đến bật cười: “Ha ha ha, Diệp Bắc Minh, mày chọc giận tao thật rồi đấy!”
“Cả đời này tao chưa từng nổi giận!”
“Long Chủ cũng không bảo vệ được mày đâu, đi chết đi!”
Con mắt ông ta tràn đầy tia máu.
Vẻ mặt hung dữ.
Khóe mắt cũng sắp rách ra!
Phập!
Chân hung hãn dậm mạnh một cái, trực tiếp dậm ra một cái hố sâu to bằng cái bồn rửa mặt.
Soạt!
Cơ thể Tần Long Tượng giống như xe tải chở chật đồ đi với tốc độ cực nhanh xông thẳng đến, mang theo sự hung ác không hề kiêng sợ!
Bùng phát toàn bộ khí tức võ tông hậu kỳ!
Như mãnh hổ lao đến con thỏ trắng.
Diệp Bắc Minh đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Tần Long Tượng cười dữ tợn, khuôn mặt già đầy điên cuồng: “Diệp Bắc Minh, mẹ kiếp, mày sợ đến ngu ngốc rồi phải không?”
“Phế vật! Mày đi chết đi cho tao!”
Mười mét!
Năm mét!
Vẫn không động đậy!
Thư ký Tiền kinh hãi hô lên: “Thiếu soái Diệp, mau tránh đi!”
“Tần Long Tượng, ông điên rồi hả?”
Toàn thể đội Thiên Cơ hét lên: “Thiếu soái!”
Ba mét!
Tần Long Tượng giơ tay.
Tấn công một quyền!
Diệp Bắc Minh bỗng cười, khẽ quát một tiếng: “Kiếm!”
“Soạt!
Đột nhiên.
Kiếm Đoạn Long xuất hiện ở vị trí cách hai mét phía trước người anh, giống như ảo thuật, xuất hiện không hề có dấu hiệu.
Ông ta chỉ cách kiếm Đoạn Long một mét!
Đồng tử của Tần Long Tượng co lại!
Cảm nhận được sát ý vô tận!
Ông ta muốn dừng lại, tiếc là với tốc độ hiện giờ của ông ta thì đã không kịp.
Khoảng cách một mét, chỉ trong chớp mắt.
Phụt!
Kiếm Đoạn Long trực tiếp đâm xuyên cơ thể của Tần Long Tượng.
Nói cách khác, là bản thân Tần Long Tượng xông đến, đụng vào kiếm Đoạn Long, khiến kiếm Đoạn Long đâm xuyên cơ thể mình!
Đồng thử của Tần Long Tượng co mạnh lại: “Đây là… chiêu thức gì?”
Khó mà tin được!
Ông ta là võ giả võ tông hậu kỳ đấy, vậy mà lại chết như này? Thật quá ấm ức!
Nếu chiến đấu oanh liệt một trận, chết trận thì cũng thôi đi!
Diệp Bắc Minh bước ra một bước, miệng ghé sát gần tai của Tần Long Tượng.
Thản nhiên nhả ra hai chữ: “Dừng bút!”
“Bảo ông đến nộp mạng, ông đến thật ư?”
“Mày!”
Tần Long Tượng tức giận đến mức con người sắp lòi ra: “Phụt!”
Phun ra một ngụm máu, thi thể ngã nằm xuống đất.
Chết!
Cả thao trường tĩnh lặng, con ngươi của các binh sĩ đội Thiên Cơ, đội Thần Cơ đều co mạnh lại, tê dại da đầu!
Tần Long Tượng chết rồi?
Tần Long Tượng đứng thứ ba bảng xếp hạng Long Hồn chết rồi!
Dạ Kiêu cũng sợ muốn ngất đi, hai chân run lên, không thể không chống lên bức tường bên cạnh, không để mình mềm nhũn ngã dưới đất.
Tần Long Tượng đứng thứ hai trăm tám mươi chín bảng xếp hạng ngầm chết rồi?
Lúc này.
Tất cả mọi người gần như ngừng thở.
Toàn bộ nhìn chằm chằm thi thể của Tần Long Tượng, ở vị trí lồng ngực của ông ta có một cái lỗ dữ tợn, máu tươi phun ra như nước suối!
Thư ký Tiền càng hít khí lạnh, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh.
Anh… vừa giết Tần Long Tượng?
Không phải nằm mơ chứ!
Thư ký Tiền đưa hai tay dụi mắt thật mạnh.
Kinh sợ!
Chấn hãi!
Nghịch thiên!
Không thể tin nổi!
Sượt Sượt Sượt!
Các võ giả đội Thần Cơ theo Tần Long Tượng đến không ngừng lùi lại, kinh sợ nhìn Diệp Bắc Minh.
“Diệp Bắc Minh, mày… mày thật to gan!”, một người chỉ vào anh, cánh tay cũng đang run lên.
Đúng là quá kinh người!
Trái tim sợ đến muốn nổ tung, đó là Tần Long Tượng đấy!
Diệp Bắc Minh trực tiếp hạ lệnh: “Toàn thể đội Thiên Cơ nghe lệnh, giết, không sót một ai!”
“Cái gì?”
Toàn bộ đội Thần Cơ ngẩn người.
Con mắt trừng mở thật to!
Diệp Bắc Minh đã giết Tần Long Tượng, giờ còn muốn giết họ?
Một võ hoàng đỉnh phong tức giận nói: “Diệp Bắc Minh, cậu muốn giết chúng tôi?”
“Chúng tôi cũng là người của Long Hồn!”
“Chúng tôi đến từ đội Thần Cơ, còn cao hơn một đẳng cấp so với đội Thiên Cơ!”
“Cậu có biết giết chúng tôi thì sẽ có hậu quả gì không?”
Diệp Bắc Minh cười: “Có thể có hậu quả gì?”
Vị võ hoàng đỉnh phong tức đến bật cười: “Thư ký Tiền, anh nói với cậu ta đi”.
Thư ký Tiền lau mồ hôi trên trán: “Thiếu soái Diệp, đội Thần Cơ…”
Diệp Bắc Minh trực tiếp lên tiếng: “Thư ký Tiền, tôi không muốn nghe những điều này!”
“Anh chỉ cần nói với tôi, theo như luật pháp của Long Quốc, nếu có người tự ý xông vào quân doanh”.
“Hơn nữa, không có sắc lệnh, thì sẽ bị xử trí thế nào?”
Thư ký Tiền cau mày: “Theo luật pháp của Long Quốc, kẻ tự ý xông vào quân doanh, bất luận thân phận gì, giết không tha!”
“Rất tốt”.
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Trực tiếp hạ lệnh: “Đội Thần Cơ tự ý xông vào tổng bộ đội Thiên Cơ, không có sắc lệnh!”
“Giết không tha!”
Đám người đội Thần Cơ thộn người.
Đội Thần Cơ… tự ý xông vào đội Thiên Cơ?
Vãi!
Không phân biệt được lớn nhỏ hả!
Huyết dịch toàn thân các tướng sĩ đội Thiên Cơ sôi sục, không nhịn được ngửa cổ hét lớn:
“Giết không tha! Giết không tha! Giết không tha!”
Binh sĩ của đội Thần Cơ còn chưa phản ứng lại, Diệp Bắc Minh đã ra tay, võ hoàng đỉnh phong đó vừa định ra tay chống lại.
Phụt!
Cái đầu đã bay mất.
Diệp Bắc Minh hóa thành sát thần, chém giết toàn bộ cao thủ võ hoàng của đội Thần Cơ!
Danh Sách Chương: