Từ Tinh nghe đến đây liền nhíu mày, bà ta cứ nghĩ là do Ninh Khiết San xúi giục nên con trai của bà ta mới biến thành một người như thế này, đến cả mẹ ruột của mình mà anh cũng đối xử vô cùng bạc bẽo. Nhưng một người như Từ Tinh thì làm sao có chuyện bỏ qua được một món hời như vậy từ con trai cơ chứ, dù sao thì bà ta cũng có công nuôi dưỡng anh mười sáu, mười bảy năm, không có công lao cũng có khổ lao mà, tuy nhiên thì hiện tại bà ta không thể để bứt dây động rừng được, bà ta cần phải trải đường cho Lục Chi Nghiên vào Ôn gia, chỉ cần Lục Chi Nghiên vào được Ôn gia thì xem như một nửa kế hoạch của bà ta đã thành công rực rỡ.
- A Tề, mẹ vừa mới từ Ung thành về Diê thành, hiện tại vẫn chưa có chỗ ở… Con có thể…
- Tôi sẽ để bà sống ở một căn nhà ở ngoại ô. Tích Hiệu sẽ đă bà đến đó.
Từ Tinh có chút kinh ngạc, nhưng sau đó lại nhanh chóng nói:
- Không cần phiền phứ như vậy, dù sao thì con cũng đã kết hôn rồi đúng không? Mẹ còn chưa biết mặt của con dâu, bây giờ con để mẹ về Ôn gia đi, xem như là bầu bạn với con dâu.
Anh nhìn bà ta, có chút không vui và cũng không thoải mái, sau đó thì anh lại nói:
- Không đời nào tôi lại để bà tiếp cận cô ấy!
Nghe những lời cay nghiệt này khiến cho Từ Tinh cảm thấy bản thân bị xúc phạm, dù sao thì bà ta cũng là mẹ ruột của anh, ấy vậy mà anh lại vì một người phụ nữ khác mà đối xử với bà ấy như vậy, một phần là ganh ghét, phần còn lạ chính là không cam tâm.
Nhưng ngay bây giờ bà ta cần phải bình tĩnh và nhu thuận theo ý của con trai mình, nếu lỡ như anh không vui thì đừng nói là nhà, đến cả cái cổng lớn cũng không để bà ấy bước qua được nữa.
Sau khi nói chuyện với Từ Tinh xong thì Ôn Tề cũng bảo Tích Hiệu đưa bà ta và tiểu thịt tươi của bà ta đi, còn anh thì tự mình lái xe về.
Trên xe về “nhà” thì Từ Tinh đã soạn một tin nhắn, đại khái là [Hiện tại tôi vẫn chưa vào được nhà tổ của Ôn gia, ông hãy nghĩ cách giúp tôi đi, nếu không thì đừng nói là Ôn thị, với cái trí tuệ của ông thì cho dù là có bắt được con trai tôi cũng chẳng điều khiển được nó]. Hiển nhiên người được bà ta gửi tin nhắn không ai khác mà chính là Lục Xán.
Tích Hiệu nhìn thấy biểu hiện kì quái của Từ Tinh thì liền thấy có chút không thỏa đáng, với tính cách của bà ta thì làm sao có chuyện chịu an phận như thế, chắc chắn phía sau có âm mưu gì đó, tính của Từ Tinh tham lam vô độ, không những thế mà bà ta còn là người độc ác, bán đứng, hãm hại chính con trai ruột của mình, bây giờ lại chịu chấp nhận an phận ở đây, đúng là lạ thường.
[…]
Còn Ôn Tề, sau khi về đến nhà thì đã nhìn thấy Vera đứng thấp thỏm không yên ở trước cửa nhà, không những thế mà cô ấy còn đi qua đi lại, chẳng những thế mà cô ấy còn liên tục lẩm bẩm lảm nhảm cái gì đó, những hành động này của Vera làm cho Ôn Tề thấy có chút sai sai, anh còn tưởng là vợ mình đã xảy ra chuyện gì đó rồi, nếu không thì làm sao Vera lại lo lắng như thế chứ?
Vừa bước xuống xe, Vera đã chạy đến hỏi han anh lung tung, nhiều câu còn vô cùng kì lạ khiến cho anh khó hiểu nghiêng đầu, lúc này Ôn Tề liền thở dài, nói:
- Rốt cuộc ý của cô là sao?
- Ôn tổng, anh và Tích Hiệu có bàn chuyện gì sai trái sau lưng của phu nhân hay không?
Ôn Tề đương nhiên là lắc đầu, anh thì làm sao lại có thể làm ra những chuyện sai trái với vợ của mình nhất. Anh đã cực khổ lắm mới có thẻ có được một nụ cười của mỹ nhân, khiến cho Ninh Khiết San không bài xích mình, bây giờ thì chẳng lẽ anh còn ngu ngốc khiến cho vợ mình một lần nữa xa cách mình hay sao?
Anh đẹp chứ anh không có ngu!
Sau khi Vera nhận được câu trả lời thỏa đáng liền hài lòng gật đầu, nhưng sau cái gật đầu đó thì Ôn Tề liền nhanh chóng phóng nhanh về phòng, nhưng mà khi anh đẩy cửa đi vào thì Ninh Khiết San vẫn còn đang nằm dài trên giường xem laptop, vốn dĩ vừa rồi cô và Thẩm Thụy Du nói chuyện xong thì người anh họ này đã nhắc nhở cô nên cẩn trọng Ôn Tề, dù sao thì anh cũng được ra từ kỹ nữ chốn ăn chơi, hơn nữa Từ Tinh còn là người đàn bà vô cùng tàn nhẫn, đến cả con trai ruột mà cũng không bỏ qua.
Sau khi nghe những lời từ anh họ thì cô đã bắt đầu suy nghĩ phải làm thế nào, cô muốn hiểu rõ chồng mình hơn nên đã cố ý lên mạng tìm kiếm về những chuyện năm đó, không những thế mà cô còn dùng thêm những bài báo năm đó viết về Ôn gia để nắm rõ tình hình.
Nhưng thật sự những chuyện làm cho Ninh Khiết San kinh ngạc không dừng lại ở đó, cô còn tưởng Từ Tinh đã chết theo Ôn gia, nhưng cuối cùng thì bà ta lại không chết, không những thế mà cô còn tra được những năm này bà ta ở Ung thành sống rất thảnh thơi, nghĩ đến đây thì hai đôi lông mày của Ninh Khiết San đã nhíu chặt lại, bà ta lại nhẫn tâm bỏ lại con trai ở Ôn gia gánh tội để cao chạy xa bay, sống một cuộc đời vô cùng thảnh thơi như thế sao? Trên đời này còn có người mẹ độc ác như vậy sao?
- Đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt!
Danh Sách Chương: