“Canh, ta rất khó chịu,” Hi Triệt ánh mắt trống rỗng nhìn về phía trước. “Thủy Nguyên hắn, vì ta làm rất nhiều.”
“Hi Triệt, đừng buồn.” Hàn Canh ôn thanh khuyên giải Hi Triệt, hy vọng y có thể dễ chịu chút.
“Ta sao có thể không buồn chứ, ta cảm thấy mình thật ích kỷ.” Hi Triệt nước mắt từng giọt từng giọt rơi trên mu bàn tay Hàn Canh, đau đớn tựa như rơi vào trong lòng hắn.
“Hi Triệt, ích kỷ chính là ta.” Hàn Canh hơi than nhẹ một tiếng. “Là ta, đều là ta không tốt.”
“Canh, không phải.” Hi Triệt lúc này mới biết được chính mình đau buồn làm hại Hàn Canh cũng tự trách. “Thực xin lỗi, ta làm ngươi thương tâm.”
“Triệt, ta phải làm sao, mới có thể khiến ngươi không khổ sở?” Hàn Canh yêu thương nâng lên gương mặt xinh đẹp của Hi Triệt, hôn xuống thật sâu.
Triệt, ta chỉ có như vậy mới có thể tiêu trừ bất an trong lòng ngươi, cũng xin ngươi, cùng ta chìm vào ái tình triền miên.
===============H=====================
“Ưm........... Canh” Hi Triệt bị Hàn Canh hôn đến ý loạn tình mê, ngọc thủ cũng không kìm được vòng qua bả vai Hàn Canh.
“Triệt, đem bản thân giao cho ta.” Hàn Canh lời nói vô lại khiêu khích ở bên tai Hi Triệt quẩn quanh. Thân thể không tự chủ được nổi lên phản ứng, thật muốn.........
“A,” Hi Triệt thẹn thùng gật gật đầu, hai tay càng mạnh mẽ ôm lấy bả vai Hàn Canh.
Hàn Canh được Hi Triệt ngầm đồng ý, nhẹ nhàng cười cười, chậm rãi giải khai lý y của Hi Triệt. Bàn tay to xoa lên hồng anh, nhẹ nhàng chà xát.
“A........ Canh......” Hi Triệt nhẹ nhàng rên rỉ càng mang đến cho Hàn Canh động lực vô tận.
Nhiệt liệt hôn từ môi đến xương quai xanh, một đường uốn lượn, đến chỗ gót chân, nhẹ nhàng duyện hôn.
“Canh, đừng mà........” Hi Triệt thẹn thùng trốn vào trong chăn.
“Đừng trốn.” Hàn Canh giữ chặt tay Hi Triệt, “Nhìn vào mắt ta, nói yêu ta.”
“Canh, ta yêu ngươi.” Hi Triệt thâm tình nhìn Hàn Canh, nói ra lời động tình.
“Triệt,” Hàn Canh hôn lên môi đỏ mọng của Hi Triệt, hai tay cũng không ngừng ác liệt khắp nơi đốt lửa.
Hàn Canh kéo xuống thứ cuối cùng che đậy thân thể xinh đẹp của Hi Triệt, tách ra hai chân trắng nõn như ngọc, chậm rãi đem dục vọng ngậm lấy.
“Đừng mà, Canh........ Ưm a........” Hi Triệt ức chế không được rên lên, cong lên thân thể muốn nhiều thêm.
Hàn Canh phun ra nuốt vào dục vọng của Hi Triệt, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy ngọc nang, cho Hi Triệt càng thêm hưởng thụ khoái cảm rõ rệt.
“A....... Canh, cho ta bắn. Ta thật khó chịu, a........” Hi Triệt hai mắt mê ly nhìn Hàn Canh dưới thân mình.
Y muốn phóng thích, cũng muốn càng nhiều khoái cảm.
“Tiểu yêu tinh.” Hàn Canh cúi đầu mắng một tiếng, buông ra phân thân, bạch dịch phun ra.
“Triệt, ngươi nhịn đau một chút.” Hàn Canh ngẩng đầu nhìn yêu tinh hãm trong tình dục, hai tay duỗi hướng hậu đình, chuẩn bị khuếch trương.
“Canh, đau..........” Hi Triệt bởi vì không thích ứng hơi hơi vặn vẹo thắt lưng.
“Triệt, ngươi.......” Yêu tinh này, đây không phải muốn lấy mạng hắn sao!
Không để ý Hi Triệt nhẹ giọng kêu đau, Hàn Canh đem phân thân của mình hung hăng tiến nhập nơi sâu thẳm mê người kia.
“A.......... Canh..........” Hi Triệt ức chế không được rên lên, hai tay gắt gao nắm lấy sàng đan.
“Triệt, a ha....... Không cần..... nhịn nữa, kêu lên đi.” Hàn Canh bởi vì khoái cảm mà híp lại mắt, phân thân cũng không ngừng trong hậu huyệt va chạm.
“Ưm a......... Canh......... Lớn quá........ A..........” Hi Triệt rốt cuộc chịu không nổi quyến rũ kêu lên.
“Triệt, ta yêu ngươi.” Hàn Canh gắt gao chế trụ thắt lưng Hi Triệt, thật nhanh va chạm.
“A, canh......... A ha........ Ta cũng vậy............” Hi Triệt hồ loạn bắt lấy lưng Hàn Canh, cào ra vài đạo vết máu.
Cảm giác đau đớn kích thích làm Hàn Canh càng thêm hưng phấn, kéo chân Hi Triệt đẩy tới đỉnh đầu, mãnh liệt tiến công.
“Canh, cho ta bắn. Sắp không được. Ưm a..........” Hi Triệt cảm nhận mãnh liệt phía sau, ôm chặt thắt lưng Hàn Canh, tiếp nhận khoái cảm cực lớn.
“Triệt, chúng ta cùng nhau..........” Hàn Canh gắt gao chế trụ thắt lưng Hi Triệt, hung hăng rút ra. Trọc dịch bạch sắc phun lên đầy giường.
==============H=========