” cô đứng lên được rồi đấy” đến cuối cùng thì hắn cũng nói
Hình tượng trong mắt cô liền sụp đổ, hòang tử đỡ công chúa nay còn đâu.
Nó cắn răng ngồi dậy, phũi bụi trên váy, hất mặt kéo Vy bỏ đi
“Thấy ghét, tao chỉ vô tình té thôi mà làm gì ác cảm thế” Nó hậm hực, đấm vào tường
” thôi kệ đi, mà mày không đau sao?” Vy trố mắt nhìn nó.
” đau chứ!! Ui” nó ôm tay là oai óai
Vy phì cười nhìn nó,rồi giơ tay vỗ nhẹ hai má nó vài cái” thôi tao với mày đi ăn gì xả xui đi.nhìn mày tao chán quá “vy cười làm nó cũng cười theo. nghe ăn là nó khoái rồi,gật đầu ngay tắp lự rồi nhanh mồm kể hết mấy món mà nó thích.vy nghe nó nói mà đen mặt,véo mạnh má nó cho bõ tức.hai đứa cười nói vui vẻ đi khỏi nơi vừa xảy ra” chiến sự “một cách “hồn nhiên “như không.
hắn đứng sau bức tường,mày nhẹ cau nhìn theo bóng lưng nó,miệng cười nhạt ” hừ.Chẳng có gì thú vị” hắn thầm nghĩ rồi bỏ đi.
hai con người quay lưng đi trên con đường riêng,không thể ngờ được,mọi thứ,đều có sắp xếp của định mệnh cả rồi