• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có dòng cảm xúc nào là mãi mãi, cũng chẳng có cái thế giới gọi là cổ tích gì đó cả.

Chẳng phải thế giới khắc nghiệt sao? Thế thì lấy đâu ra một tia yêu thương dù yếu ớt đó?

” Cậu nói xem, vầy là sao? ” Nó hét toán lên chỉ vào đống ảnh kia

Bên trong tấm ảnh có một người con trai và gái, thân anh lõa thể dính sát vào nhau, đây chẳng phải là hắn sao?

” Tôi không có làm ” Hắn nhìn vào nó ánh mắt lại chuyển sang nhìn nó như đang thanh minh.

” Không làm sao ảnh đầy đây?” Nó tức giận nhìn hắn. Nó lúc này là đang cố gắng để bình tĩnh. Bằng không nó đã đánh cho hắn một trận ra hồn.

” Tôi bị chơi. Tin tôi đi tôi không có làm ” Hắn tiếp tục nói, không thể tin là có người chơi mình một vố đau như vậy.

Nó không tin hắn, nó không muốn tin hắn nữa, chẳng phải sự thật rành rành rồi mà còn chối nữa ư?

Sau khi nó bỏ đi, hắn khẽ cười tự chế giễu mình, ngay từ đầu là ảnh ghép thế mà lại không thể khiến nó tin tưởng.

Một ngày trôi qua, hắn cũng không đến trường. Nó cũng không để ý nhiều, chỉ là những tin tồn về hắn cắm sừng nó cứ chờn vờn quanh nó khiến nó muốn điên tiết lên mà chưởi mắng.

” Nhi, cậu làm sao thế?” Vy nhìn nó tò mò hỏi

” Không…à mà có. ” Nó có vẻ buồn nhìn vào cô bạn của mình.

” Sao nói tao nghe đi” Vy ôm lấy vai nó nhỏ giọng nói

“…Cậu ấy phản bội tôi, cậu ấy chỉ xem tôi là trò đùa thực chất chưa từng quan tâm yêu thương tôi” Nó bắt đầu không kìm được nước mắt, sóng mũi cay xè, nước mắt không tự chủ mà rơi xuống lã chả.

” Nhi, ngoan. Tui thấy cậu ấy cũng không biết mà đừng trách nữa. Bà đã nghe cậu ấy giải thích chưa?” Vy ân cần quan tâm nó

” Tui…tui có hỏi, cậu ấy nói không có tôi đã không tin..” Nó úp mặt vào tay, sóng mũi đã bắt đầu cay cay, khóe mắt không tự chủ mà rơi ra vài giọt nước mắt.

” Bà vẫn chưa biết rõ, cậu ấy thích bà nên không làm ra chuyện như vậy được bà cũng phải tin cậu ấy chứ” Vy vổ vổ vai cô bạn của mình.

“..Tui..cũng không biết làm sao nữa” Nó bây giờ trống rỗng cũng chẳng buồn làm gì nghĩ gì.

Cả 5 tiết học trôi qua vô vị với nó, chẳng có chút chữ nào vào được đầu, cái chổ ngồi trống bên cạnh có chút mất mát.

Hôm nay là một ngày mưa dầm, mưa cứ trút xuống không dứt có phải là mây đang khóc vì bị gió làm cay mắt? Hay chính là do lòng người ảm đạm?

” Lần này mày chơi một vố đau cho hotface và con nhỏ đó hả hê chưa?” Một giọng nói lanh lảnh vang lên.

Nó nấp sau cánh cửa liền không nghe sót nữa lời………

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK