Mạc Sinh Bạch mở mắt, phát hiện bản thân đang tắm. Hắn liền đơn giản tiếp tục đứng dưới vòi sen tắm một cách sảng khoái, khối thân thể này cũng gọi là Mạc Sinh Bạch, đối với sự ác ý từ hệ thống, hắn đã không còn hơi sức đâu lảm nhảm. Mạc Sinh Bạch nằm trên giường, trong đầu bắt đầu mở ra nội dung câu chuyện được hệ thống cấp.
Cốt truyện này bối cảnh là vườn trường, vai chính là một vương tử vườn trường tên Cao Kỳ, Cao Kỳ này không chỉ vô cùng đẹp trai, y còn là con một của thị trưởng A thị, đồng thời là người nối nghiệp của tập đoàn đứng đầu A thị. Nhưng nếu nói Cao Kỳ sống cuộc sống rồng ngậm ngọc này có khuyết điểm nào, thì chính là phong lưu. Y cả nam nữ đều không tha, đùa bỡn tình cảm của người khác, trong đó có cả Mạc Sinh Bạch.
Mạc Sinh Bạch cũng là nhân vật thuộc dạng hotboy của trường, không chỉ có thành tích vượt trội, độ lạnh lùng ưu nhã của hắn cũng không ai sánh bằng. Mạc Sinh Bạch khác người thường như vậy tất nhiên khiến cho Cao Kỳ hứng thú, mất thời gian hai năm rốt cục đem trai thẳng Mạc Sinh Bạch bẻ cong. Y đã đánh bại một tòa núi băng nghìn năm, nhưng đồng thời Cao Kỳ lại bắt đầu cảm thấy chán ghét Mạc Sinh Bạch quá nhàm chán, liền nói lời chia tay, còn nói cho Mạc Sinh Bạch biết trong thời gian theo đuổi hắn, Cao Kỳ từ trước đến nay vẫn cùng cả trai lẫn gái lăn giường, Mạc Sinh Bạch chỉ là bằng chứng để chứng minh mị lực của y mà thôi.
Mạc Sinh Bạch không thể chấp nhận được những lời nói ác ý của Cao Kỳ, bệnh tim tái phát mà qua đời. Nhưng Cao Kỳ một chút áy náy cũng không có, tiếp tục sống cuộc sống phong lưu của y, cuối cùng gặp được một tiện thụ tên Lâm Kỳ, vòng quay anh ngoại tình em tha thứ anh lại ngoại tình cứ như thế tiếp diễn.
Nhìn kết thúc truyện, đối với ác ý từ hệ thống hắn chỉ có thể cười ha ha. Ngày mai là lễ khai giảng, cũng là lần đầu tiên gặp gỡ Cao Kỳ. Mạc Sinh Bạch bình tĩnh đi ngủ, Cao Kỳ à Cao Kỳ, gặp tôi coi như cậu xui xẻo rồi.
Đồng hồ báo thức đúng giờ vang lên, Mạc Sinh Bạch rửa mặt xong, nhìn chính mình trong gương, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cặp mắt đào hoa vì biểu tình lãnh đạm mà trở nên sắc bén, cả người cao ngạo mà lạnh lùng. Bởi vì lễ khai giảng có tiết mục trò chuyện cùng sinh viên ưu tú, Mạc Sinh Bạch cố ý chọn một bộ thuần đen kiểu Tôn Trung Sơn [1], nút áo cũng cài đến nút cao nhất, thân hình thon dài cao ngất, vô cùng hoàn mỹ. Mạc Sinh Bạch nhếch môi cười, vốn là hình tượng cấm dục lập tức chuyển thành hấp dẫn.
[1] Kiểu áo Tôn Trung Sơn:
Từ căn hộ cho thuê đến trường học tầm mười phút, lúc hắn vào đến hậu trường, hiệu trưởng vừa lúc giới thiệu đến Mạc Sinh Bạch. Hiệu trưởng là một lão nhân tóc hoa râm, cả người đều tản mát ra hơi thở tri thức.
“Tiếp sau đây tôi sẽ giới thiệu một vị học trưởng năm ba, Mạc Sinh Bạch. Vị học trưởng này của các bạn đối với học thuật có cống hiến vô cùng lớn, năm nhất đạt được giải nhất nghiên cứu sinh học toàn quốc, năm hai được Đại học Harvard mời đến làm nghiên cứu, trên tạp chí vật lý hàng đầu phát biểu không dưới mười bài học thuật lý luận, đồng thời lúc ở Mỹ, học trưởng của các bạn còn nhàn hạ giải quyết mệnh đề toán học của Garrisden hơn 300 năm qua chưa có lời giải, vinh dự trở thành người thẩm tra của Hiệp hội thiên tài có chỉ số thông minh cao nhất thế giới. Vì nhớ quê hương, học trưởng của các bạn đã trở lại trường chúng ta, chúng ta vô cùng hoan nghênh em ấy lên sân khấu trò chuyện.”
Sinh viên phía dưới vừa nghe hiệu trưởng kể về vị học trường truyền kỳ, tất cả đều sôi trào, một đám duỗi cổ muốn nhìn thử xem nhân vật này là ai, thời điểm Mạc Sinh Bạch từ trong tiếng vỗ tay bước lên sân khấu, liền hoàn toàn yên tĩnh. Mạc Sinh Bạch gật đầu chào hiệu trưởng đứng bên cạnh, hắn không cầm bản diễn thuyết, đứng nghiêm chỉnh giống như tất cả đều không để vào mắt “Chào các bạn sinh viên, hoan nghênh các bạn tiến vào H đại!”
Tiếp theo Mạc Sinh Bạch giới thiệu sơ lược về trường học cùng những việc cần phải chú ý khi lên đại học, cuối cùng biểu đạt sự mong đợi đối với lứa sinh viên mới, cuối cùng là câu cám ơn mọi người, buổi trò chuyện chấm dứt. Mạc Sinh Bạch đưa mắt nhìn lên, có vài nữ sinh đã kích động bắt đầu khóc.
Thời điểm rời đi, hệ thống cũng không hề nhắc nhở, vậy chỉ có thể chứng minh rằng hôm nay Cao Kỳ không tới. Mạc Sinh Bạch có chút bất đắc dĩ, đối với loại thiên chi kiêu tử này, lễ khai giảng tới hay không cũng không ảnh hưởng.
Mạc Sinh Bạch ở trường học không có việc gì làm, đến lớp hay không cũng được, toàn bộ giảng viên đều cưng hắn, mà vốn dĩ, đối với cấp bậc thiên tài như Mạc Sinh Bạch mà nói, đi học chính là lãng phí thời gian của hắn. Chỉ khổ cho các sinh viên mỏi mắt chờ mong. Có câu núi không đến thì ta tự đến.
Đối với việc phải tới chỗ nào mới tìm được Cao Kỳ, chỉ cần là người có chút đầu óc liền biết. Mạc Sinh Bạch cũng không gấp.
Hết chương 2