"Tôi muốn lên xem mẹ!" Kỳ Kỳ nói xong, liền chạy lên trên lầu.
Cung Hình Dực vội đi tới bên cạnh, ôm nó vào trong lòng, nói: "Kỳ Kỳ, mẹ vừa mới ngủ, để cho mẹ ngủ một lát, đợi chút nữa mẹ sẽ xuống. Ông cố nói nhớ Kỳ Kỳ rồi, để Kỳ Kỳ đến thăm ông cố, Kỳ Kỳ đi thay quần áo đi, chờ Kỳ Kỳ thay xong quần áo, mẹ sẽ tỉnh!"
"Thật?" Nó có chút không tin Cung Hình Dực.
"Cha lừa con làm gì?"
"Được rồi! Tôi tin tưởng ông một lần, lên phòng thay quần áo." Kỳ Kỳ từ trong ngực anh nhảy xuống, lần đầu tiên có cảm giác, ngực của anh có cảm giác rất an toàn.
Nhưng mà, nó không nên đem loại cảm giác an toàn này cất giữ trong lòng. Vẫn là mẹ tương đối an toàn hơn.
"Đừng quá phóng túng như vậy, Dao Dao sẽ không chịu nổi." Tống Hàm Quân liếc mắt nhìn Cung Hình Dực, nhàn nhạt mở miệng.
"Lão già, chuyện của chúng nó, ông cũng đừng quản, bọn trẻ bây giờ đều như vậy, ông không suy nghĩ một chút xem chính ông lúc còn trẻ như thế nào, còn nói con rể ông." Triệu Tâm Nguyệt từ trong phòng bếp đi ra, nghe thấy Tống Hàm Quân nói, không nhịn được, lên tiếng.
Cung Hình Dực chỉ cười. Được rồi! Anh không thể không thừa nhận, cha mẹ vợ của anh tương đối phóng khoáng.
"Con lên lầu trước xem Dao Dao đã tỉnh chưa!" Cung Hình Dực cảm thấy bây giờ mình rời đi thì tốt hơn, không nên quấy rầy hai vợ chồng bọn họ.
"Bà xã, có phải bà còn nghĩ đến chuyện kia hay không hả?" Tống Hàm Quân để tờ báo trong tay xuống, đi tới bên cạnh Triệu Tâm Nguyệt.
"Chuyện gì?"
"Bắt đầu giả bộ ngu đúng không!" Tống Hàm Quân ôm lấy Triệu Tâm Nguyệt từ phía sau.
"Đừng làm rộn, ân. . . . . ." Còn chưa nói xong, liền nghe thấy tiếng Triệu Tâm Nguyệt rên rỉ.
Cung Hình Dực đang lên cingx chỉ có thể lắc đầu một cái, hai người này cẩn thận một chút, Kỳ Kỳ đang ở trong phòng thay quần áo, đừng dạy hư con trai anh.
Đi vào trong phòng, Tống Tâm Dao vừa rời giường thay quần áo, thấy Cung Hình Dực đi vào, vội vàng kéo chăn qua trùm lên trên người mình.
"Làm sao anh đi vào lại không gõ cửa?" Tống Tâm Dao nhìn anh chằm chằm, mặc dù hai người đã xảy ra nhiều lần quan hệ, nhưng mà ở trước mặt anh cô vẫn không được tự nhiên.
"Trên người em toàn thân cao thấp, anh đều đã xem qua, còn có gì phải che sao!" Nghe anh nói như vậy, Tống Tâm Dao tức giận cầm gối đầu lên đánh vào người anh.
"Em muốn mưu sát chồng à?" Cung Hình Dực tiếp nhận gối đầu, đi tới bên giường, đưa tay cô vào trong ngực.
"Buông em ra! Em muốn mặc quần áo!"
"Anh giúp em!" Cung Hình Dực lần này thật không có làm chuyện gì, chỉ cầm quần áo bên cạnh lên, chăm chú giúp cô mặc vào, toàn bộ quá trình, Tống Tâm Dao đều đỏ mặt, không dám nhìn anh.
Thấy dáng vẻ xấu hổ của cô, Cung Hình Dực đặt một nụ hôn lên trán cô.
"Tốt lắm! Nhanh đi tắm đi, cùng anh về nhà!" Cung Hình Dực kéo cô, đẩy cô đến cửa phòng tắm.
"Ừm!" Cô đáp một tiếng, liền đi vào.
Cuối cùng nhớ tới cái gì, lại chạy ra, từ trong tủ lấy ra một bộ quần áo, mới đi vào phòng tắm, trên người đều là mồ hôi, rất khó chịu, cô vẫn nên đi tắm thì hơn!
Kỳ Kỳ đứng ở cửa bên, nhìn hai người bọn họ, trước mặt người đàn ông này dường như mẹ sẽ xấu hổ.
Nó có nên nghe mẹ sống chung thật tốt cùng người đàn ông này hay không?
"Kỳ Kỳ, con tới đây từ bao giờ vậy?" Cung Hình Dực xoay người đã thấy Kỳ Kỳ đứng ở cửa.
"Vừa tới!" Kỳ Kỳ chạy vào, ngồi lên giường, kéo một bên ngăn kéo ra, không biết lấy ra cái gì bỏ vào trong túi xách của mình.
"Kỳ Kỳ, con lấy cái gì?" Cung Hình Dực không thấy rõ lắm, rốt cuộc nó lấy thứ gì bỏ vào trong túi, có chút ngạc nhiên hỏi.
"Không có gì, là cho ông cố đấy!" Kỳ Kỳ chỉ cười, nếu như là lúc trước, nó có lẽ sẽ không để ý đến anh, nhưng mà vào lúc này, nó lại trả lời Cung Hình Dực.
Đối với chuyển biến như thế này, Cung Hình Dực thật vui mừng, ít nhất tình cảm giữa hai người bọn họ đã có thay đổi.
Nếu như có thể vẫn tiếp tục như vậy, quan hệ của bọn họ nhất định sẽ tốt lên!
Tống Tâm Dao tắm rửa xong, từ trong phòng tắm đi ra, lại thấy Kỳ Kỳ cùng Cung Hình Dực đều đang ngồi chờ cô.
Mà ánh mắt của Kỳ Kỳ, hình như cũng không giống như trước kia chán ghét nhìn Cung Hình Dực.
"Xong chưa?" Tống Tâm Dao gật đầu một cái.
"Có thể đi rồi!" Cô thay một bộ quần áo màu trắng, khiến da thịt trắng nõn của cô càng thêm nổi bật xinh đẹp .
"Thế nào?" Thấy Cung Hình Dực vẫn nhìn chằm chằm vào mình, Tống Tâm Dao có chút không tự nhiên.
"Thật đẹp!" Anh vừa nói như thế, Tống Tâm Dao ngược lại có chút xấu hổ.
"Thật đẹp?" Cô có chút tò mò muốn biết.
Cung Hình Dực lại đột nhiên đi tới bên cạnh, ghé sát vào bên tai cô nói: "Thời điểm ở dưới người anh, thật rất đẹp!"
"Ghét!" Anh thật là, cái gì cũng có thể nói ra khỏi miệng. Cô vòng qua anh đi tới bên cạnh Kỳ Kỳ.
"Kỳ Kỳ, chúng ta đi, không cần để ý đến cha con nữa!" Dáng vẻ của cô, càng làm Cung Hình Dực thêm vui vẻ, khi hai người bọn họ vừa đi ra khỏi phòng, sau lưng liền nghe thấy tiếng Cung Hình Dực cười to.
"Mẹ, ông ấy mới vừa nói gì với mẹ vậy? Tại sao mẹ lại xấu hổ?" Kỳ Kỳ là một đứa trẻ rất hiếu kỳ, một lần nữa lại hỏi.
"Kỳ Kỳ, không có gì, chờ con trưởng thành, cũng không thể học cha con, thật rất xấu!" Cung Hình Dực khi thấy bộ dáng Tống Tâm Dao vừa tức vừa thẹn, thật rất vui vẻ.
"Con mới không cần ông ấy." Ông ấy là ông ấy, nó là nó, nó mới không cần học Cung Hình Dực.
"Ừ! Thật ngoan!" Tống Tâm Dao sờ sờ đầu Kỳ Kỳ, lại thấy trong phòng khách không có lấy một bóng người.
"Ah. . . . . . Ông ngoại bà ngoại đâu?" Cũng không ở trong phòng khách, có thể chạy đi đâu chứ?
"Lúc con đi lên lầu, bọn họ vẫn còn ở trong phòng khách mà!" Kỳ Kỳ cũng cảm thấy kỳ quái, bọn họ vừa mới ở đây, thế nào mà mới qua một lúc đã không trông thấy bóng người rồi?
"Bảo bối, cha mẹ vợ đi làm chuyện đứng đắn rồi, chúng ta đi thôi!" Cung Hình Dực đi tới bên cạnh cô, nếu như nói với cô chuyện kia, chắc hẳn cô gái nhỏ này lại đỏ mặt cho xem.
"Làm chuyện đứng đắn? Bọn họ có thể làm chuyện đứng đắn gì?"
"Bảo bối, em thật sự muốn biết?" Cung Hình Dực đi tới bên cạnh cô, hỏi.
"Ừ!"
"Kỳ Kỳ, con đứng ở chỗ này chờ cha mẹ. Đi theo anh!" Cung Hình Dực thính lực quá tốt, đã sớm nghe ra trong phòng nào có âm thanh rồi.
"Con cũng muốn đi!" Kỳ Kỳ cũng muốn đi xem, chuyện đứng đắn trong miệng bọn họ, rốt cuộc là chuyện gì!
"Kỳ Kỳ, cấm trẻ nhỏ, con ở lại đây!" Anh cũng không muốn dạy hư con trai anh nha !
"Được rồi!" Kỳ Kỳ hình như đã hiểu ra chuyện gì .
Hết chương 49