" Được ta đồng ý "
Giống như đã dụ đỗ được một con mồi sa lưới của mình Lục Hữu Bằng vui vẻ giống như bắt được vàng
" Tốt,vậy đồ nhi có phải nên gọi ta một tiếng sư phụ không đây " Lục Hữu Bằng nóng lòng háo hức không hiểu vì sao ông lúc này rất hồi hộp giống như không phải nhận đồ đệ mà ông xin người ta làm đồ đệ vậy
Trong mắt cua Mộ Dung Như Tuyết nhanh chóng lóe ra sự tinh ranh
" Vậy phải xem thành ý của ngài rồi " Muốn nàng gọi một tiếng sư phụ mà không có chút lợi lộc nào sao như vậy thì hơi khó đấy dù sao người ta cũng thường nói có sư phụ không chỉ để học hỏi mà là dựa dẫm
" Thành ý sao "Đúng là muốn nha đầu này gọi mình một tiếng sư phụ cũng thật khó khăn nha nhưng mà cũng không sao dù gì ông cũng có duy nhất mộ đồ đệ đồ tốt không cho nó thì cho ai đây
" Được không thành vấn đề "
Nghe lời nói của Lục Hữu Bằng,hai mắt của Mộ Dung Như Tuyết ở dưới mũ chùm đầu sáng lên theo dõi từng cử chỉ của Lục Hữu Bằng chỉ tiếc rằng không ai có thể nhìn thấy đôi mắt tham tiền này của Mộ Dung Như Tuyết
Từ trong không gian chỉ giới của mình Lục Hữu Bằng lấy ra 3 cái thẻ Thủy tinh lạp giơ ra trước mặt Mộ Dung Như Tuyết vừa cười nói
"Quà gặp mặt này được chưa "
Thấy ba cái thẻ thủy tinh lạp kia Mộ Dung Như Tuyết sáng mắt thật nhiều tiền nha như vậy đến bao giờ nàng mới kiếm được cơ chứ vẫn là làm luyện dược sư kiếm được nhiều tiền nhất.
" Sư phụ " Mộ Dung Như Tuyết ngọt ngào lên tiếng
Và tất nhiên phần thưởng của cái gọi đó không hề nhỏ chỉ tiếc là Lục Hữu Bằng cũng chẳng chú ý một chút nào vì ông có rất nhiều tiền nha sau này có thể dùng từ từ để tiểu tử này ngoan ngoãn làm theo coi mình giống như một vị sư phụ tôn kính khong giống như vị đại sư phụ kia,hừ có ngày ông sẽ leo lên chức đại sư phụ của nha đầu này cho bằng được
" đồ nhi ngoan "
Cứ như vậy Mộ Dung Như Tuyết đã bị Lục Hữu Bằng dụ dỗ trở thành một luyện dược sư,làm cả ngày của Mộ Dung Như TUyết càng bận thêm ban ngày nàng phải tìm hiểu về những dược liệu mà nàng từ trước tới nay chưa từng để ý tới ban đêm thì bắt đầu hấp thụ linh khí tu luyện để nhanh chóng ra tăng sức mạnh của mình
Qua lời của Lục Hữu Bằng Mộ Dung Như tUyết biết được rất nhiều dược liệu mới,một số nàng đã từng gặp qua rồi nhưng mà chưa từng biết,có thể nói Lục Hữu Bằng đã dạy Mộ Dung Như Tuyết rất nhiều thứ.Mà không chỉ có Mộ Dung Như Tuyết mà Lục Hữu Bằng cũng rất khâm phục trí nhớ và sự thông minh của Mộ Dung Như Tuyết chỉ cần đọc một lần là có thể nhớ rồi hơn nữa còn nhớ được rất lâu mà suy luận về luyện dược cũng không kém những người luyện dược lâu lắm đúng là suýt nữa ông đã bỏ phí một nhân tài làm cho người ta tiếc nuối
Qua hơn một tuần học hỏi Mộ Dung Như Tuyết gần học thuộc tất cả các loại dược liệu trong sách đã ghi nhưng đối với việc trở thành một luyện dược sư mà nói điều đó hãn còn chưa đủ mà còn phụ thuộc nhiều nhất đó chính là luyện được dược,khi đó mới chính thức có thể nói Mộ Dung Như Tuyết đã trở thành một luyện dược sư
Bắt đầu từ hôm nay thay vì giảng giải cho Mộ Dung NHư Tuyết,Lục Hữu Bằng thay vào đó sẽ hướng dẫn Mộ Dung Như Tuyết luyện dược để trở thành luyện dược sư chân chính
Bắt đầu Tan Lạp Tây Á làm mẫu để luyện được đan dược cấp 1 Hồi hồn đan.Tuy hồi hồn đan chỉ là đan dược cấp 1 nhưng mà có đôi khi rất quan trọng nhất là khi con người bị thương nặng hao tổn đến chân khí tuy sự hồi phục không nhanh bằng đan dược Hồi hồn đan cấp 2 nhưng mà hiệu quả cũng không tồi.Nhưng mà có thể nói đan dược ở trên đời này rất đắt cho lên người bình thường chỉ có thể mua nổi Hồi hồn đan cấp 2 cho lên có thê nói đan dược cấp 1 Hồi hồn đan này đã rất được ưu chuộng
Ngay từ lúc bắt đầu Tan Lạp Tây Á cho tất cả những thứ cần thiết cào lò luyện dược sau đó bắt đầu hội tụ hỏa nguyên tố màu trắng đục của mình bao quanh đỉnh lô dùng tung thần lực để khống chế
Rất nhanh theo liều lượng điều chỉnh hỏa nguyên tố của Lục Huữ Bằng đỉnh lô nhanh chóng bốc khói tỏa ra mùi hương thơm ngát của dược liệu điều này chứng tỏ luyện dược sư đã thành công mà điều này đối với Lục Hữu Bằng đó là tất nhiên
Sau khi hoàn thành Lục Hữu Bằng mở đỉnh lô ra bên trong đã có khoảng 10 viên đan dược màu vàng bóng loáng đó chính là Hồi hồn đan cấp 1 cao cấp
Lục Hữu Bằng rất tự tin với bản lĩnh của mình,quay lại tiếp tục giảng giải với Mộ Dung Như Tuyết căn dặn rất kĩ
" Đồ đệ ngươi hãy nhớ trong khi luyện dược tuyệt đối không được phân tâm nếu không đừng nói là luyện dược đơn giản ngay cả thế cũng không được "
" Vậy bây giờ ta có thể thử chưa " Mộ Dung Như Tuyết nóng lòng háo hức muốn thử
" Được rồi ngươi bắt đầu đi " Lục Hữu Bằng tự giác đứng sang một bên cho đồ đệ của mình bắt đầu tập luyện
Mộ Dung Như Tuyết đã bắt đầu Cho từng nguyên liệu vào cân đo đong đếm thật cẩn thận, nàng không muốn có bất kì sai sót nào cả
Từng bước làm của Mộ Dung Như Tuyết lục Hữu Bằng đều cho vào trong mắt quan sát,sau đó hài lòng gật đầu âm thầm khen ngợi có tỉnh cẩn trọng là rất tốt không lên cẩu thả quá nếu không sẽ rất dễ hỏng việc đặc biệt trong nghề này cũng không được thiếu sự kiên nhẫn và kiên trì
Sau khi bỏ xong các loại dược liệu vào Mộ Dung NHư Tuyết bắt đầu dùng tụ tinh thần lực của mình ngưng tụ hỏa nguyên tố màu vàng kim bao trùm lấy đỉnh lô nhưng mà nàng vẫn chưa biết làm thế nào để khống chế ngọn lửa của mình lúc cần to thì lại quá to lúc cần nhỏ thì lại quá nhỏ gần như giống tắt đi hơn
Không lâu sau ở trong đỉnh lô truyền ra một làn khói màu đen điều này biểu thị cho việc Mộ Dung Như Tuyết nàng đã thất bại nhưng cũng không vì thế mà nản lòng,tiến lên móc hết toàn bộ dược liệu đã bị hỏng ra Mộ Dung Như Tuyết bắt đầu làm lại từ đầu
Đối với thái độ thất bại không nản của Mộ Dung Như Tuyết,Lục Hữu Bằng rất vừa ý đây chính là một đồ đệ mà hắn cần tìm
Tiếp theo đón nhận Mộ Dung Như Tuyết đó chính là nhiều lần thất bại liên tiếp nhưng mà Mộ Dung Như Tuyết vẫn kiên trì tiếp tục không nản chí không gừng cổ vũ bản thân của mình là lần sau sẽ được thôi.Nhưng bù lại sau mỗi lần thất bại thời gian luyện dược càng kéo dài hơn điều này chứng tỏ nàng sắp thành công rồi
Ngay ở bên cạnh Lục Hữu Bằng thấy Mộ Dung Như Tuyết luyện tập không ngừng nghỉ nghỉ cũng ầm thầm kêu khổ,tên tiểu tử này này đã luyện tập không ngừng nghỉ gần một nửa ngày rồi,tinh thần lực của tên tiểu tử này đúng là kiên cường nếu là những người khác chỉ cần thất bại đến lần thứ ba e rằng đã sớm ngất rồi mà tên này cơ hồ mặt không đổi sắc vẫn kiên trì tiếp tục luyện dược.Tên tiểu tử này đúng là không bình thường một chút nào Lục Hữu Bằng ầm thầm đưa ra kết luận,nhưng mà dù sao cũng là đệ tử của ông làm sao ông nỡ để cho đồ đệ này kiệt sức được cơ chứ trong lòng Lục Hữu Bằng âm thầm kêu khổ
" Đồ đệ à nghỉ chút đi,dù sao cũng phải từ từ mới luyện được người bình thường ít nhất dăm ba tháng mới thành công hơn nữa sư phụ đây..."mất gần một tháng mới thành công.Lục Hữu Bằng nhanh chóng nuốt lại những lời muốn nói bởi vì trước mắt của ông đang thấy gì đây
Đỉnh lô nhanh chóng toả khói ngun ngút,mùi thơm của đan dược vây xung quanh phòng làm con người thoải mái không diễn tả được thành lời,điều này chứng tỏ rằng sự cố gắng của Mộ Dung Như Tuyết không uổng phí
Sau khi Mộ Dung Như Tuyết thành công quay sang chỗ Lục Hữu Bằng nghi hoặc hỏi hình như vừa nãy nàng nghe lão già này đang nói dở gì đó
" Sư phụ ngài bảo ta cái gì sao "
" Không có gì " Lục HỮu Bằng nhanh chóng chối bỏ không thể để mất thể diện trước mặt đồ đệ được lên nững lời vừa nãy ông rất nhanh chóng nuốt lại.Sau đó nhanh chóng chạy lên chỗ đỉnh lô mở ra làm nàn khói bay lên đỉnh lô nhất thời bay ra gần hết
Lục Hữu Bằng nhanh chóng bỏ qua những nàn khói đó tập trung vào đan dược mà Mộ Dung Như Tuyết luyện được khi nhìn xong nhất thời ngây ngốc ông nhìn được cái gì đây,con mẹ nó chứ đây có là nguời không,hay là tiểu tử này trước đây đã từng luyện dược rồi làm sao lại có thể lần đầu tiên mà ra được kết quả này cơ chứ
Mộ Dung Như Tuyết cũng chẳng khác Lục Hữu Bằng là bao rất nóng lòng muốn xem kết quả mà mình đặt được liệu có giống như mong muốn hay không
Lục Hữu Bằng nhìn vào màu sắc của hai viên đan dược trong đỉnh lô là màu vàng tuy không bóng loáng như 10 viên đan dược trước nhưng cũng không thô sơ như đan dược sơ cấp vậy chier có một kết luận đó chính là
" Hai viên đan dược cấp 1 Hồi hồn đan sơ cấp " Lục Hữu Bằng khó tin lên tiếng
Nhưng trái ngược với sự khó tin của Lục Hữu Bằng,Mộ Dung Như Tuyết lại buồn bã chán nản
" Được có mỗi hai viên đan dược " Đúng vậy vừa nãy nàng thấy sư phụ luyện được liền lúc 10 viên hơn nữa nó còn có độ sáng bóng còn nàng thì có mỗi hai viên hơn nữa hai viên này còn không có độ sáng bóng và tinh sảo bằng 10 viên kia đúng là thật không công bằng mà
Sau khi Lục Hữu Bằng nghe được lời của Mộ Dung Như Tuyết nói thì chán bắt đầu nổi gân xong khóe miệng giật giật khó tin,cố gắng kiềm chế mình tiểu tử này đúng là quá đang đi sao với một người luyện dược mấy chục năm như ông so với một đứa trẻ danh mới bắt đầu luyện dược.Hơn nữa năm đó lần đầu tiên ông thành công cũng chỉ có một viên đan dược hơn nữa cấp bậc còn thấp hơn cả tên tiểu tử kia vậy nó coi ông là cái gì đây.Lục Hữu Bằng trong lòng thầm khinh bỉ Mộ Dung Như Tuyết bỉ ổi