Yến Triệu Ca giống như mãnh hổ, gầm thét giết tới Tiêu Thăng!
Tiêu Thăng lui nhanh về sau, bay lên không, muốn kéo ra khoảng cách với Yến Triệu Ca.
Chân của Yến Triệu Ca đạp xuống liên tục, thanh hình cũng bay lên, bước ra vài bước, đi trên không trung!
Trong huyệt khiếu toàn thân, Băng Long cùng Hoả Long chiếm giữ trong đó cùng nhau gầm thét.
Từng đạo sương băng cùng ánh lửa, từ trong người của Yến Triệu Ca bay ra, tương hợp cùng Cương khí, băng hỏa đan xen, giống như thần linh!
Quyền ra hổ gầm, khí như long ngâm!
Bắc Đẩu Chân Vũ Chi Thần, lực lượng trong huyệt Huyết Môn Thương Khúc "ầm ầm" bạo phát!
Một quyền của Yến Triệu Ca trực tiếp đánh tan phòng ngự Tịch Chiếu Tàn Quang Thiên Huyễn Chưởng của Tiêu Thăng!
Tiêu Thăng kinh hãi, vội vàng thi triển Đại Nhật Đông Thăng Hoành Thiên Túng tránh né.
- Đốt!
Hét lớn một tiếng, sống lưng của Yến Triệu Ca chợt dũi thẳng, giống như Thần Long giãn ra thân thể!
Chiêu thức lần này dung nhập một kiếm thức biến hoá trong Tụ Lý Thanh Long, Vân Khởi Long Tương!
Vân Long vạn dặm, chớp mắt bay cao!
Vừa lúc thân thể của Tiêu Thăng không động đậy, tốc độ của Yến Triệu Ca còn nhanh hơn hắn, xuất thủ hung hãn!
Nắm chặt hai quyền, mười ngón tay mở ra, cong ngón tay như móc, chia nhau bắt lấy hai tay của Tiêu Thăng!
Thân hình của hai người dừng lại trên không trung.
Yến Triệu Ca đá một cước vào ngực của Tiêu Thăng!
Đồng thời hai tay dùng lực, từng đạo Băng Long Cương khí cùng Hoả Long Cương khí xoắn lại bộc phát ra.
Lực lượng mạnh mẽ, như có thể bóp nát núi sông, đánh lên hai tay của Tiêu Thăng.
Tiêu Thăng bị một cước đá bay ra sau, nhưng hai tay của Tiêu Thăng bị nắm lại không buông!
Một đá một kéo lại, hai luồng lực lượng trái ngược, làm thân thể của Tiêu Thăng vặn lại giống như một cái khăn nát!
"Phịch!"
Một tiếng vang lớn, máu thịt văng tung tóe!
Mưa máu khắp trời, từ hai người giữa không trung, tung toé ra xung quanh!
Yến Triệu Ca gầm nhẹ, đem hai cánh tay của Tiêu Thăng từ trên người xé đứt!
Tiêu Thăng phát ra một tiếng gào thét chói tay:
- Yến Triệu Ca, ngươi dám. . .
Yến Triệu Ca ném đi hai đoạn tay cụt của Tiêu Thăng, chân đạp hư không, đuổi theo Tiêu Thăng bị đá bay ra xa, hai tay giơ lên lần nữa!
- Người chết, đừng nói nhảm nhiều như vậy.
Võ giả Đại Nhật Thánh Tông xung quanh bị đại trận của Triệu Thế Thành bức lui, không kịp cứu viện, lúc này cùng gầm thét.
Vành mắt của Tiêu Thăng muốn nứt ra:
- Yến Triệu Ca! Ngươi đừng đắc ý!
- Cho dù ngươi giết ta, cũng phải cùng ta chôn cùng!
- Ta ở dưới chờ ngươi!
Yến Triệu Ca chẳng thèm nghe, một trảo vươn ra, xuyên thẳng ngực của Tiêu Thăng!
Tay kia, năm ngón mở ra, che lại tầm mặt của Tiêu Thăng, chụp lên đỉnh đầu của hắn!
Bàn tay của Yến Triệu Ca cầm lấy đầu của Tiêu Thăng, cười lạnh nói:
- Ta sợ quá.
Nói xong, năm ngón tay siết chặc, đẩy về phía trước!
Lực lượng nhục thân cuồng bạo cùng Cương khí sắc bén cùng bạo phát!
Mưa máu tung toé lần nữa, Yến Triệu Ca bẻ gảy cổ của Tiêu Thăng, một tay kéo đầu của hắn!
Tiêu Thăng trừng lớn hai mắt, chết không nhắm mắt!
Toàn bộ Linh Phong Cốc, lập tức an tĩnh.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Yến Triệu Ca, tay xách đầu lâu của Tiêu Thăng, sừng sững đứng giữa không trung.
- Yến Triệu Ca!
Sau một lúc, Võ giả của Đại Nhật Thánh Tông Võ đồng thời rống giận.
Lấy tên Đại Tông Sư kia dẫn đầu, cùng vọt tới Yến Triệu Ca.
Khuôn mặt của Triệu Thế Thành trong sơn cốc trầm tĩnh, tay trái nắm lại, tay phải mở ra đánh về trước.
Từng đạo Quang Long kim sắc ngang dọc trời đất, lân giáp mở ra, long ngâm kinh thiên, giống như Chân Long giáng thế.
Võ giả của Đại Nhật Thánh Tông, bị Triệu Thế Thành dẫn động đại trận đánh lui liên tục, không thể tới gần Linh Phong Cốc.
Hứa Xuyên cùng các Tông Sư của Quảng Thừa Sơn và Đông Đường quốc bắt đầu phản công.
- Rút!
Đại Tông Sư của Đại Nhật Thánh Tông buồn bực rống một tiếng, dẫn theo môn hạ bỏ chạy.
Khéo miệng của Triệu Thế Thành rỉ máu, hai màu xanh đỏ chớp động trên mặt.
Hắn thu lại quyền thế, những người khác cũng ngừng truy kích.
Yến Triệu Ca mang theo đầu lâu của Tiêu Thăng quăng xuống đất, quay trở lại bên người A Hổ.
A Hổ khoanh chân tại chỗ, quang huy trên Hắc Yểm U Khải ảm đạm, trên quang khải (giáp) màu đen, đầy kim châm chằng chịt.
Tất cả kim châm đều đâm sâu vào trong quang khải.
Sắc mặt của A Hổ nhợt nhạt, may mà Linh binh Hắc Yểm U Khải là loại phòng ngự, công phòng một thể, đồng thời cũng có lực phòng ngự kinh người.
Bằng không sau khi triền (quấn) đấu với ba tên Tiên Thiên Tông Sư lại bị Tiêu Thăng dùng Thái Dương Vũ ám toán, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.
May mà Hắc Yểm U Khải phòng ngự Thái Dương Thần Châm tinh mịn, nhưng cơ thể của A Hổ cũng bị Cương khí của Thần Châm đánh trọng thương.
Tuy rằng Thái Dương Thần Châm không đâm trực tiếp vào cơ thể, nhưng A Hổ cũng thừa nhận ngàn vạn đòn đánh nghiêm trọng trong nháy mắt.
Yến Triệu Ca đi tới phía sau A Hổ, một tay đặt trên lưng hắn, giúp hắn điều tức.
Nhưng người khác dùng ánh mắt phức tạp nhìn Yến Triệu Ca.
Tuy rằng thấy hành động của Tiêu Thăng đáng chết, Yến Triệu Ca đem hắn đánh chết cũng chưa hết tội.
Nhưng nhìn thấy cảnh Yến Triệu Ca giết Tiêu Thăng, tinh thần của mọi người đều hoảng hốt.
Nhất là dùng phương thức hung ác như thế.
Trước đây Yến Triệu Ca giao thủ cùng Tiêu Thăng, đánh đối phương quá thảm, nhưng đó là luận võ, tài nghệ của Tiêu Thăng không bằng người.
Thế nhưng, hai bên đều là đệ tử nổi bậc trong tông môn của mình, là hạt giống được trọng điểm bồi dưỡng, luận bàn tỷ thí phân thắng bại, cùng đem đối phương giết chết, là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Huống chi, ông ngoại của Tiêu Thăng chính là siêu cấp cự đầu của Đại Nhật Thánh Tông!
Giống như Tiêu Thăng nói, việc này, Đại Nhật Thánh Tông nhất định sẽ không bỏ qua.
Thù hận này, so với thu nhận đệ tử phản bội còn lớn hơn nữa!
Nhưng dưới tâm tình phức tạp, Võ giả của Quảng Thừa Sơn cùng Đông Đường quốc đều cảm thấy phấn chấn.
Những năm gần đây, Đại Nhật Thánh Tông từng bước áp sát, kêu ngạo quá lâu.
Các ngươi giết người, không cho Quảng Thừa Sơn trả lại sao?
Không có đạo lý này!
Vẻ mặt của Yến Triệu Ca lúc này bình tĩnh lại.
Bích Long Linh Kiếm còn đang làm làm hạch tâm của trận pháp nghịch chuyển, tương hợp với đại trận của Triệu Thế Thành.
Yến Triệu Ca ngoắc tay, Huy Nhật Luân trở lại trong tay lần nữa.
Nhìn Huy Nhật Luân, mọi người sực tỉnh.
- Quảng Thừa công tử đánh chết Tiêu Thăng, chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi!
Cùng là Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư, Yến Triệu Ca đem Tiêu Thăng nghiền nát thành cặn bã!
Có một Võ giả Đông Đường nuốt một ngụm nước bọt:
- Tiêu Thăng cũng không phải Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư bình thường có thể sánh bằng a. . .
Võ giả Đại Nhật Thánh Tông đến tập kích lần này, nhiều người có cảnh giới cao hơn hắn (Tiêu Thăng).
Nhưng cùng cảnh giới, không ai có thể nói có thể thắng hắn!
- Phổ Chiếu công tử của Đại Nhật Thánh Tông, cùng Yến công tử cùng đứng hàng Tứ công tử, mà Tiêu Thăng cùng Phổ Chiếu công tử được xưng là Sơ Dương tứ kiệt, chính là đại diện thế hệ trẻ của Đại Nhật Thánh Tông.
Nhưng một thiên chi kiêu tử như vậy, lại bị Yến Triệu Ca đánh chết dễ dàng!
- Tiêu Thăng bị Yến công tử đánh bại dễ dàng như vậy, những người khác cũng. . .
Có người thấp giọng nói:
- Yến Triệu Ca còn mạnh hơn so với lời đồn a!
Trước đây có lời đồn Yến Triệu Ca dùng tu vi Ngoại Cương trung kỳ Tông Sư, vượt cấp đánh bại Tiêu Thăng.
Người không chính mắt nhìn thấy, cũng có chút nghi ngờ.
Nhưng bây giờ, không còn nghi ngờ gì nữa!
Nhẹ nhàng phong độ công tử, cùng thiết huyết hung mãnh Võ giả, hai dáng người, lúc này hoàn mỹ trùng hợp.
Danh Sách Chương: