Yến Triệu Ca nghe Phương Chuẩn nói, ánh mắt sáng ngời, hỏi:
- Quảng Thừa Tiên Đan mới ra lò sao?
Hành trình đi Sơn Vực rất thành công, Quảng Thừa Sơn sẽ không thiếu phần thưởng cho Yến Triệu Ca.
Trong đó, phát hiện ra Ứng Long Đồ cũng là một công lao không nhỏ.
Quảng Thừa Sơn đối với Võ giả giới thiệu nhân tài nhập môn, đều có chút phần thưởng, mà Ứng Long Đồ, chỉ bàn về tiên thiên tư chất, không thể nghi ngờ là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt.
Yến Triệu Ca phát hiện ra đặt thù, không để minh châu bị long đong, dĩ nhiên sẽ được Quảng Thừa Sơn ngợi khen.
Phần thưởng lần này, chính là đan dược tốt nhất của Quảng Thừa Sơn hiện nay, Quảng Thừa Tiên Đan.
Đan dược này quá mức trân quý, lúc trước không còn tồn lại, cho nên khi Yến Triệu Ca còn ở Vân Triệu Sơn, vẫn không nhận được.
Hôm nay mở một lò đan mới, đương nhiên sẽ có phân phối, lão Chưởng môn Nguyên Chính Phong đã từng bảo đảm ưu tiên cấp cho Yến Triệu Ca một viên.
Lần này đi Trạch Vực tham gia Thông Thiên Hội Minh, Phương Chuẩn liền mang theo cho Yến Triệu Ca.
Yến Triệu Ca từ trong tay Phương Chuẩn nhận lấy một bình đan dược, mở nắp ra ngửi, nhất thời có một mùi thơm thấm ruột thấm gan tỏa ra.
- Cám ơn Nhị sư bá.
Yến Triệu Ca mỉm cười thi lễ với Phương Chuẩn.
Phương Chuẩn lắc đầu nói:
- Đây là vật thuộc về ngươi, đứa bé Ứng Long Đồ kia, đúng là kỳ tài Võ học, tuy tâm trí còn chưa thành thục, nhưng tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng, Quảng Thừa Sơn ta lại thiêm một anh kiệt.
- Nhưng mà, ngoài thu nhận được Ứng Long Đồ mà nói, ngươi lập công lao càng đáng khen ngợi.
Lần này cùng Yến Triệu Ca tham gia Thông Thiên Hội Minh, còn có Tư Không Tinh, nàng đi cùng Phương Chuẩn tới, do Phương Chuẩn mang theo, lúc này gặp phải Yến Triệu Ca.
Phong Vân Sanh thành công khôi phục Thái Âm Chi Thể nên theo Phó Ân Thư trở về Quảng Thừa Sơn, bắt đầu bế quan tiềm tu.
Tư Không Tinh nhìn Yến Triệu Ca, trong ánh mắt có vài phần kính phục.
Nàng một lòng hướng Võ, những chuyện khác không để trong lòng. Thậm chí nhiệm vụ lịch lãm cũng ít làm, mặc dù làm, cũng vì tôi luyện Võ đạo của bản thân.
Cho nên thành tựu Võ đạo của Yến Triệu Ca một năm gần đây làm cho nàng khâm phục.
Chỉ là hành trình tại Vân Triệu Sơn lần này làm Tư Không Tinh vốn bàng quan mọi chuyện cũng có chút xao động.
Cho dù là lợi dụng Âm Dương Vân Linh Tuyền trợ giúp Phong Vân Sanh khôi phục Thái Âm Chi Thể, hay giải quyết mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch trên Vân Triệu Sơn, đều là công lao không tầm thường, mà là công lao ảnh hưởng thiên hạ đại thế.
Công lao như vậy, theo lẽ thường mà nói, cũng không phải một Võ giả Tông Sư có thể làm được, cho dù lấy bối cảnh xuất thân của Yến Triệu Ca cũng như thế.
Nhưng Yến Triệu Ca thực sự làm được rồi, giúp Phong Vân Sanh khôi phục Thái Âm Chi Thể, cho Quảng Thừa Sơn có Thái Âm Chi Nữ của chính mình, có thể đi cạnh tranh Thánh binh Thái Âm Quan Miện.
Không chỉ giải quyết vấn đề mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch của Thương Mang Sơn, mà còn để cho Thánh địa Sơn Vực Thương Mang Sơn thiếu Quảng Thừa Sơn một ân tình lớn.
Càng dụ dỗ Thương Mang Sơn chủ động "nhập cốc", triệt để xé rách da mặt với Đại Nhật Thánh Tông cùng Thiên Lôi Điện, "mình trần ra trận" cùng Thiên Lôi Điện phát sinh tranh chấp.
Từ đó về sau, Thương Mang Sơn khó có thể "nửa vời", nhưng bên ngoài vẫn không thể nói gì được Quảng Thừa Sơn.
Quả thật như Phương Chuẩn nói, so với lần thu nhận Ứng Long Đồ có tiềm lực kinh người thì hai công lai này của Yến Triệu Ca có ý nghĩa trọng đại hơn.
Nghĩ đến phần thưởng tông môn cấp cho Yến Triệu Ca, ngay cả Tư Không Tinh, cũng cảm thấy phân lượng trong đó.
Giúp Phong Vân Sanh khôi phục Thái Âm Chi Thểm Yến Triệu Ca nhận được khen thưởng, ngoại trừ có cơ hội vào Vũ Khố Kinh Lâu tầng thứ bốn ra, còn thu được quyền lợi tự do ra vào Vũ Khố Kinh Lâu tầng thứ ba.
Toàn bộ Quảng Thừa Sơn, đệ tử hạch tâm chỉ có một phần duy nhất.
Đồng thời, Võ giả Tông Sư thu được quyền lợi như vậy, trong lịch sử của Quảng Thừa Sơn, chỉ xuất hiện qua hai lần trước đây.
Mà hai người kia, một người là Triển Đông Các, một người là Yến Địch.
Giải quyết vấn đề mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch, thúc đẩy Thương Mang Sơn gia nhập trân doanh của Quảng Thừa Sơn, Yến Triệu Ca nhận được khen thưởng càng kinh người.
Từ giờ trở đi, phàm là tài nguyên mà Quảng Thừa Sơn khống chế, ngoại trừ mấy loại trân quý ra, Yến Triệu Ca có thể ưu tiên sử dụng.
Điều này, tuyệt đối kinh sợ, trong tông môn rất nhiều đại lạo, cũng không có quyền hạn như vậy, hoặc là có quyền hạn trong một phạm vi nhất định.
Khen thưởng này, chính sư tổ của Yến Triệu Ca, lão Chưởng môn Nguyên Chính Phong tự mình đáp ứng.
Cho nên có người biết chuyện này nói đùa rằng, nếu không phải tu vi cùng bối phận của Yến Triệu Ca quá thấp, thì hắn có thể cùng cha hắn cạnh tranh chức Chưởng môn.
Yến Triệu Ca đối với phần thưởng lần này rất hài lòng, điều này có nghĩa là từ nay về sau, không cần dựa vào cha hắn và Yến gia, bản thân hắn cũng có tài nguyên cực kỳ sung túc.
Nếu chỉ đơn thuần về việc mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch, Nguyên Chính Phong chưa chắc có quyết định như thế.
Đây có thể là khai quật ra Nội Tinh Lô, Kim Châm Độ Đan Chi Pháp, cuộc chiến tại Đông Đường, thậm chí còn có trợ giúp Phong Vân Sanh khôi phục Thái Âm Chi Thể cùng giải quyết vấn đề mạch khoáng Cự Linh Huyền Thạch gộp chung lại mà có được.
Ở trong mắt của Nguyên Chính Phong cùng phần lớn cao tầng của Quảng Thừa Sơn, thì Yến Triệu Ca đã không phải là một đệ tử vãn bối bình thường.
Ngay cả Yến Triệu Ca cũng biết, thậm chí có người nói để tránh có chuyện ngoài ý muốn, không cho hắn tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này, phòng ngừa thế lực đối địch ám sát.
Đây là lòng tốt, nhưng Yến Triệu Ca có suy nghĩ của chính mình, đương nhiên hắn cũng chú ý an toàn, đề thăng thực lực.
Tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn trong mắt phải không ngừng cung cấp tinh khí lôi điện, rèn luyện thân thể cho Yến Triệu Ca.
Phương Chuẩn nhìn Yến Triệu Ca nói:
- Cái tàn phiến Lôi Đế Chi Nhãn kia, chính là cơ duyên của ngươi, ngươi không cần giao cho tông môn, bản thân ngươi tự giữ lấy, nhưng phải chú ý an toàn.
Yến Triệu Ca lúc trước đã báo lại cho tông môn.
Hắn không nói, Lâm Chu cũng sẽ hỗ trợ tuyên dương cho tất cả mọi người biết, cho nên Yến Triệu Ca cũng không giấu diếm tông môn, đương nhiên, một vài chi tiết cũng không nói đến.
Yến Triệu Ca đáp:
- Nhị sư bá yên tâm, ta sẽ chú ý.
Phương Chuẩn nói tiếp:
- Đại sư huynh mang theo thiết bài đi Bắc Hải, đem về một vài thu hoạch.
Yến Triệu Ca hứng thú nói:
- Thật sự liên quan đến Địa Vực sao?
- Sau khi kiểm tra rõ ràng, quả thật là có, nhưng tình hình cụ thể trong đó, còn cần nghiên cứu thêm.
Phương Chuẩn nói:
- Năm xưa Băng Long Võ Thánh cất giữ, cũng có một bộ phận nhưng không phải phần quan trọng nhất, cũng không thấy tin tức của Thánh binh.
- Những vật hiện nay lấy được, có lẽ sẽ có đầu mối tiếp theo, nhưng đây là cơ duyên thuộc về ngươi, tương lai tu vi tăng lên thì tự mình tìm thời gian xử lý đi.
Yến Triệu Ca gật đầu nói:
- Làm phiền Đại sư bá cùng Nhị sư bá.
Phương Chuẩn khoát tay:
- Không sao.
Hắn nói xong liền đưa một bản đồ phổ cho Yến Triệu Ca, cùng với đồ phổ còn có một viên ngọc thạch màu băng lam nhạt.
Yến Triệu Ca nhận lấy đồ phổ, đưa Cương khí vào, đồ phổ nhất thời tỏa ra từng trận hàn khí màu lam.
Viên ngọc thạch màu băng lam kia còn chứa nhiều tinh khí.
So với Băng Long Cốt Hồn, về lượng thì ít hơn như về chất thì càng ưu việt.