Trong phòng Nguyệt Nhi, sau khi đi nhà xí một lần Nguyệt Nhi khó chịu nhìn Xảo Nhi nói ( tội nghiệp nguyệt tỷ =))
- Xảo Nhi, ngươi nói đêm nay hắn có đến đây không a?
Nguyệt Nhi bắt đầu sợ hãi
- Đừng lo lắng, ta sẽ luôn ở xung quanh ngươi, ngươi ăn dấm chua giải độc trước rồi nói sau
Xảo Nhi sợ nàng kiên trì không được
- Nga, được, thật khó chịu
Nguyệt Nhi cười khổ nói
- Ta đi trước giúp ngươi chuẩn bị một chút, ngươi an tâm ở trong này nghỉ ngơi, không có việc gì đâu
Xảo Nhi an ủi nàng nói
- Ha ha, cám ơn Xảo Nhi, kỳ thật cũng không có việc gì, không phải là bị cường bạo một lần sao, ha ha, không có việc gì
Nguyệt Nhi lấy thêm can đảm cho bản thân
- Đừng nói bậy! Đại nhân nói, ngươi không cần tự coi nhẹ mình, còn nữa như thế nào có thể tiện nghi cho lão gia hỏa kia, ngươi đẹp như vậy, về sau nhất định sẽ được gả cho người tốt
Tính cách lạnh lùng của Xảo Nhi đối với nàng không khỏi nổi lên một tia đồng tình
- Ha ha, Nguyệt Nhi không tin trên đời này còn có nam nhân tốt, sống bình an cả đời là tốt rồi
Tử Nguyệt Nhi mỉm cười dịu dàng
Xảo Nhi sửng sốt, trong lòng dâng lên tia đồng ý , nhìn nàng một hồi mới thở dài, nàng không biết nên khuyên như thế nào, chính mình cũng làm không được, làm gì khuyên nàng, trên đời này quả thật không có nam nhân tốt, nếu không nữ nhân cũng không bị lừa
Bởi vì Tử Nguyệt Nhi, đêm nay Xảo Nhi ngủ trên nóc nhà của Nguyệt Nhi, nhắm mắt dưỡng thần, kết quả không có chuyện xảy ra, Xảo Nhi buồn bực về nha môn
Lâm Vô Du thấy nàng một đêm không trở về, gấp đến độ ngủ không ngon, thấy nàng trở về, liền lập tức ra đón
- Đừng làm ồn ta, ta đi ngủ trước, Nguyệt Nhi không có việc gì, ta để nàng về nhà mình,tối nay lại tới chỗ Thần y
Xảo Nhi nói đơn giản vài câu sau đó đi vào phòng Lâm Vô Du , bắt đầu ngủ
Lâm Vô Du nóng vội, vội vàng đi tìm Lưu Toàn, kêu hắn đi theo Tử Nguyệt Nhi, chỉ sợ lúc Xảo Nhi không có mặt, Thần y kia giở trò quỷ
Khi Xảo Nhi tỉnh lại mặt trời đã lên cao, chạy nhanh đến xem Lãnh Sương Hàn, không nghĩ tới Đông Phuơng Ngọc cũng ở đó chiếu cố hắn
- Xảo Nhi, nguơi đã đến rồi
Đông Phương Ngọc mỉm cười nghênh đón nàng
- Nguơi đến a, Hàn, thân thể tốt lên chưa ?
Xảo Nhi đi đến bên giường, thực tự nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Sương Hàn, tuyệt không cảm thấy e lệ, ngược lại mặt Lãnh Sương Hàn lại đỏ lên =)))
- Ta, ta tốt hơn nhiều, Thần y kia đã bị bắt chưa?
Lãnh Sương Hàn thực sợ Xảo Nhi ở trước mặt Đông Phương Ngọc phi lễ hắn
- Chưa, tên kia thật sự giảo hoạt, tí nữa ta còn phải đi qua, hai ngày này không thể ở cùng ngươi, ngươi tự mình dưỡng thương thật tốt, ta hy vọng nhìn thấy được tinh thần khỏe mạnh của nguơi
Xảo Nhi một câu hai ý nghĩa, nhìn hắn bằng ánh mắt tình ý, khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Sương Hàn toàn bộ đều đỏ ( ta nói anh gặp chị chỉ có biết đỏ mặt thôi a~ =))
- Đông Phương Ngọc, vết thương ngươi khỏi rồi sao? Như thế nào chạy đến đây, không sợ Hàn Mộc Tà lại đến đây sao?
Xảo Nhi buồn cười nhìn hắn
- Ha ha, nơi nay so với nha môn an toàn hơn , không phải sao? Người có võ công đều ở trong này, đúng rồi, Xảo Nhi, nha môn không có người có võ công, vạn nhất ngươi không ở, những người đó đến....
Đông Phương Ngọc lo lắng nói
Xảo Nhi biến sắc nói
- Ta cũng nghĩ đến vấn đề này, ta đi tìm Chân Thủy Kiệt, võ công hắn không tệ, ít nhất có thể báo tin cho ta
Xảo Nhi sợ Lâm Vô Du gặp chuyện không may, nàng thậm chí muốn hắn cũng chuyển ra ngoài ở, đáng tiếc Lâm Vô Du là đồ cổ hủ, chính mình là huyện thái gia, ngay cả nha môn cũng không thể ở, chuyện này thật mất mặt
Xảo Nhi nói xong bước đi, Đông Phương Ngọc cùng đi ra ngoài, trên hành lang, Đông Phương Ngọc một phen giữ chặt Xảo Nhi
Xảo Nhi xoay người khó hiểu nhìn hắn nói
- Như thế nào?
- Xảo Nhi, ngươi cùng Lãnh Sương Hàn đã xảy ra chuyện gì?
Đông Phương Ngọc rõ ràng cảm nhận được Xảo Nhi đối với hắn khác so với đối với Lãnh Sương Hàn (lặp từ nhiều, các nàng thông cảm )
- A, cái gì sao lại thế này, hắn là người của ta, như thế nào?
Xảo Nhi nói một cách tự nhiên
Sắc mặt Đông Phương Ngọc trắng nhợt nói
- Tại sao lại nói hắn là người của ngươi?
Lòng của hắn trầm xuống