Tắm rửa một chút, lét lút lên giừơng, vừa nhìn xuống lập tức cười khổ, tướng ngủ của nữ nhân này cực kì xấu, thành hình chữ đại ( dang hai tay hai chân ý =] ), hắn chỉ có thể lui về một góc mới không đụng tới nàng
Vừa định vụng trộm nằm xuống ngủ, Xảo Nhi đẩy hắn lên, hung hăng ngăn chặn hắn, nói
- Ngươi tính khi nào sửa phòng của ta a?
Trong cặp mắt phượng dài nhỏ kia có một tia nguy hiểm
- Xảo Nhi, Xảo Nhi, ngươi còn chưa ngủ a, ngày mai ta sẽ kêu người sửa
Lâm Vô Du cười mỉm, đồng thời hai tay ôm lấy thân thể của nàng
- Hừ
Xảo Nhi hừ lạnh một tiếng, trở mình qua bên cạnh, đem chuyện an bài Thần y nói, Lâm Vô Du vừa nghe lập tức đồng ý nói
- Ân, đại nhân cũng nghĩ như vậy, không nghĩ tới đại nhân cùng Xảo Nhi có chung ý nghĩ
- Tới đây! Đừng có nói ghê tởm như vậy, nhớ kĩ, ngươi chính là bạn giường của ta! Ngủ đi!
Xảo Nhi không tính muốn hắn, nghĩ đến tối hôm qua nàng ép buộc hắn đến ngất xỉu, nàng liền nhíu mày, chính mình quả thật cường đại, bất quá không có gì không tốt không phải sao? Nàng thích cường đại, thích đem nam nhân áp dưới thân, sẽ không cho phép nam nhân nào lại tổn thương đến nàng
Lâm Vô Du nhìn một bên mặt của nàng, kì quái nàng đêm nay như thế nào không cần, vừa định nghiêng người ôm nàng, Xảo Nhi nói
- Đừng quyến rũ ta, ta mệt mỏi
Kì thật là Xảo Nhi không muốn để hắn cạn kiệt sức lực
- Nga, kia ngủ đi
Lâm Vô Du mếu máo, nhắm mắt lại, trong lòng thực yên tâm, rốt cuộc vụ án này đã kết thúc, chính mình cũng không làm Vân nương thất vọng, tất cả là nhờ Xảo Nhi, nghĩ đến đây Lâm Vô Du nghiêng người qua, kéo thân mình Xảo Nhi vào trong lòng, hai người giống như hai con tôm quấn lấy nhau , thực phù hợp thực ấm áp, Xảo Nhi không nhúc nhích, Lâm Vô Du cũng không lại lộn xộn, rất nhanh hai người đều đi vào giấc ngủ
Ngày hôm sau, mấy trăm dân chúng đến nghe vụ án Thần y ở Hồng huyện, Quân Vô Nhai không có ý kiến gì việc xử án, uy danh thanh thiên đại lão gia của Lâm Vô Du ở Hồng huyện càng tăng thêm một bậc trong lòng mỗi người , mà thanh danh nữ bộ khoái vô địch của Xảo Nhi càng thêm nổi tiếng
Vương đại nhân sau khi vụ án kết thúc cũng lập tức rời đi, Cổ Thần Nhi cùng mẫu thân đi kinh thành trước để tránh né những lời đồn nhảm, Chân Thủy Kiệt bồi thường một ngàn lượng bạc trắng cho nhà lao bị phá, đương nhiên đây là chủ ý của Lâm Vô Du
Quân Vô Nhai được Chân Thủy Kiệt hộ tống rời đi nha môn, đi kinh thành, chỉ có Đông Phương Ngọc cùng Lãnh Sương Hàn cùng với mười thị vệ của Vương gia còn ở lại
- Đại nhân!
Trong lúc tất cả mọi người dùng bữa tối thì Lưu Toàn chạy vào
- Lưu Toàn, xảy ra chuyện gì?
Lâm Vô Du buông đũa , nói Lưu Toàn đứng lên
- Hồng huyện xuất hiện rất nhiều gương mặt lạ, vừa rồi có người dân báo lại, có người ở chợ đêm thu phí bảo hộ, mong đại nhân phái người đi xem
- Xem ra chuyện gì nên đến thì cũng sẽ đến
Lâm Vô Du nhíu mi nhìn mọi người
Xảo Nhi ăn nhanh phần cơm , nói
- Ta đi xem
- Xảo Nhi, ta cũng đi
Lâm Vô Du đứng dậy
- Ngươi đừng đi, ngươi đi ta còn phải nhìn ngươi, toàn bộ các ngươi tránh khỏi nha môn, hiện tại không an toàn, ta rất nhanh trở về! Hàn, bảo vệ đại nhân!
Xảo Nhi ra lệnh cho Lãnh Sương , nàng biết vết thương của hắn đã không đáng lo
- Vâng , đại tiểu thư!
Lãnh Sương Hàn lập tức nhận lệnh
- Xảo Nhi xoay người rời đi, Đông Phương Ngọc cùng Lâm Vô Du kinh ngạc nhìn về phía Lãnh Sương Hàn , quan hệ của hai người thực cổ quái
- Lãnh huynh, ngươi cùng Xảo Nhi?
Đông Phương Ngọc nhịn không được hỏi
- Hiện tại ta là đệ tử môn phái của Xảo Nhi, tự nhiên sẽ gọi nàng là đại tiểu thư
Lãnh Sương Hàn lãnh khốc nói
- A, Xảo Nhi khi nào thì sáng lập môn phái? Ta như thế nào không biết?
Lâm Vô Du buồn bực nói
- Tối hôm qua vừa lập
Lãnh Sương Hàn liếc hắn một cái, nam nhân này làm cho hắn thực buồn bực
- Môn phái nào?
Đông Phương Ngọc đặt câu hỏi
- Phái Kiêu Ngạo!
Lãnh Sương Hàn nói xong cúi đầu ăn cơm, khóe miệng Lâm Vô Du cùng Đông Phương Ngọc run rẩy kịch liệt, chỉ sợ chỉ có Xảo Nhi mới dám đặt cái tên này , tên này thật sự đủ kiêu ngạo
- Khụ khụ khụ, Lãnh huynh, ngươi về sau liền đi theo Xảo Nhi?
Đông Phương Ngọc ho một trận, hiếu kì nói
- Ân, toàn bộ huynh đệ của ta đều trở thành đệ tử của Kiêu Ngạo phái, Xảo Nhi nói như vậy có thể làm cho nha môn càng thêm cường đại, người của Kiêu Ngạo phái có thể làm chuyện tình mà nha môn không làm được
Lãnh Sương Hàn lại nhìn Lâm Vô Du
Trong lòng Lâm Vô Du sửng sốt, bất quá lập tức liền cười lớn
- Ha ha, Xảo Nhi là vì muốn tốt cho nha môn, xem ra nàng vẫn theo chính đạo
Lâm Vô Du thực vui mừng
- Không phải, nàng nói bạo lực dưới quyền lực, đại nhân có chuyện không làm được thì để nàng hoàn thành
Lãnh Sương Hàn lập tức đánh vỡ mộng đẹp của Lâm Vô Du
Đông Phương Ngọc nhìn biểu tình kinh ngạc của Lâm Vô Du muốn cười ra tiếng, tư tưởng của Xảo Nhi hắn hoàn toàn hiểu được, Lâm Vô Du rất chính khí, Xảo Nhi ngầm giúp hắn giải quyết những vấn đề khó, hợp tác như vậy thực không sai
- Ngươi vì sao nghe lời nàng, đừng quên, nàng là phu nhân của ta!
Lâm Vô Du lại nghĩ đến vấn đề thuộc sở hữu của Xảo Nhi
- Nàng là đại tiểu thư của ta!
Giọng Lãnh Sương Hàn âm lãnh, không tha cho nghi ngờ của Lâm Vô Du
- Vậy ngươi là thủ hạ của nàng, ta là đại nhân của nàng, vậy ngươi nên xưng hô ta là cái gì?
Lâm Vô Du giảo hoạt nói
- Lãnh Sương Hàn chỉ nhận thức một mình đại tiểu thư
Lãnh Sương Hàn lập tức khinh bỉ hắn
Khóe miệng Lâm Vô Du nâng lên nói
- Xem như ngươi lợi hại!
Lâm Vô Du cũng có thời điểm không đứng đắn
- Lãnh huynh, Xảo Nhi cùng ngươi có hay không?
Đông Phương Ngọc dò hỏi, hắn tin tưởng Lâm Vô Du cũng rất muốn biết đáp án
- Lãnh Sương Hàn nhất định tùy thời chuẩn bị!
Đáp án của Lãnh Sương Hàn cùng Xảo Nhi giống nhau, quả là người một nhà
- Lãnh Sương Hàn, ta nói ngươi hẳn là có quan niệm đạo đức đi, Xảo Nhi là nương tử của ta, nếu ngươi dám động đến nàng, ta sẽ giết ngươi
Lâm Vô Du uy hiếp nói
- Lời này ngươi nên nói với đại tiểu thư, nói như vậy, ta không có cơ hội phản kháng
Lãnh Sương Hàn đứng đắn nói, bất quá khi nhìn về phía Đông Phương Ngọc lại lộ ra nụ cười khổ
Đông Phương Ngọc nhìn Lâm Vô Du, hai người bất đắc dĩ , sự thực quả như thế, chỉ cần Xảo Nhi muốn Lãnh Sương Hàn, bọn họ có ai có thể ngăn cản được
- Lãnh Sương Hàn, ngươi thành thật trả lời đại nhân một vấn đề
Lâm Vô Du đột nhiên thần bí nói
- Đại nhân mời nói
Lãnh Sương Hàn đối với Lâm Vô Du không có hảo cảm, tuy rằng hắn tuấn mỹ , nhưng hắn lại cảm thấy người này cũng không phải giống như khuôn mặt chính khí của hắn
Hai tròng mắt xinh đẹp của Lâm Vô Du quét nhìn Đông Phương Ngọc đang tò mò lại nhìn Lãnh Sương Hàn nói
- Khi Xảo Nhi và đại nhân đang ở cùng nhau nàng là hoa cúc khuê nữ, bất quá nàng cực kỳ chán ghét đồng nam, nếu ngươi nói cho nàng ngươi là đồng nam, nàng nhất định không chạm vào ngươi
Lâm Vô Du lộ ra nụ cười tà
- Đại nhân, đây là vì sao?
Đông Phương Ngọc so với Lãnh Sương Hàn càng tò mò hơn, tuy rằng lần trước Xảo Nhi có nói qua, nhưng hắn cảm thấy không thể nghĩ nổi, đồng nam không tốt sao?
- Bởi vì Xảo Nhi sợ phụ trách, hơn nữa nàng sợ phiền, cho nên nàng nói với ta từ giờ về sau không bao giờ chạm vào đồng nam nữa
Lâm Vô Du cười gian nói
- Nàng đã hỏi qua
Mặt lạnh của Lãnh Sương Hàn đỏ lên
- A, vậy ngươi không phải?
Lâm Vô Du khẩn trương nói
- Ta chưa nói
Lãnh Sương Hàn không được tự nhiên nhìn bọn hắn, hắn cảm thấy Xảo Nhi đối với hắn đã muốn là nhất định phải làm, chính là đang đợi vết thương của hắn tốt lên mà thôi, cho dù chính mình là đồng nam, nàng cũng sẽ muốn, bởi vì chính mình đã đáp ứng rồi
- Vậy ngươi nói đi a
Lâm Vô Du vội la lên
Lãnh Sương Hàn mím bạc môi , nhanh đứng dậy nói
- Ta ăn no, hai vị từ từ ăn!
Lãnh Sương Hàn nhanh bị đề tài này làm cho điên rồi, hắn thực sự cảm thấy chính mình khẩn trương bất ổn, bất quá trong lòng hắn còn có chút âm thầm hưng phấn
- Lãnh Sương Hàn, ngươi không thể cướp nương tử của ta!
Lâm Vô Du hét lớn, Lãnh Sương Hàn không dừng bước, nhưng trong lòng cực kì rối rắm, Lâm Vô Du thực sự yêu Xảo Nhi
- Nàng còn chưa phải là nương tử của ngươi!
Lãnh Sương Hàn đi đến viện trong dừng lại, trong lòng đáp một câu
Lâm Vô Du buồn bực ngồi xuống, sắc mặt Đông Phương Ngọc khó xử, không biết nên khuyên như thế nào
- Đại nhân , ta thấy vấn đề này không phải ở Lãnh huynh, mà chủ yếu vấn đề ở Xảo Nhi
Đông Phương Ngọc nghẹn rốt cuộc đi ra một câu
- Xảo Nhi xúc động, tối nhịn không được , ta lại không có khả năng lúc nào cũng ở bên cạnh nàng
Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du hé ra lo lắng cùng rối rắm một chỗ, làm cho Đông Phương Ngọc không kiềm được đồng tình với hắn
- Đại nhân, Xảo Nhi yêu người sao?
Kì thật Đông Phương Ngọc muốn nói chỉ cần Xảo Nhi thực sự yêu hắn, sẽ không xúc động như vậy
- Xảo Nhi rất lạnh tình, ta cũng không xác định được tình cảm của nàng, ai
Lâm Vô Du bất đắc dĩ nói
- Đại nhân, ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, Xảo Nhi không phải nữ nhân bình thường
Đông Phương Ngọc cảm thấy Xảo Nhi không yêu thương hắn, chính hắn nói nhiều nhất là trách nhiệm
- Ta biết, hy vọng nàng sớm ngày khôi phục bình thường
Lâm Vô Du đem tình huống này của Xảo Nhi quy kết thành một loại bệnh, một loại tâm lý vặn vẹo, bệnh phát xuân