Dưới góc nhìn của của cô nàng, chuyện mà ngài ‘Kẻ Khờ’ để ý, nếu không hết sức nguy hiểm, hoặc bí ẩn cực đoan, hay có ảnh hưởng sâu sắc, thì cũng nhất định là không hề đơn giản. Như là, chuyện Chúa Sáng Thế Chân Thực có ý đồ nhờ Ranlus và tình trạng khắc nghiệt ở khu nhà máy quận Đông để hàng lâm tại Backlund. Như là, Thẻ bài “Hắc Hoàng Đế” của Roselle Đại Đế. Như là, cái chết của Công tước Negan và Hội Ẩn Sĩ Hoàng Hôn.
Nhớ đến những ví dụ trên, Audrey hoàn toàn có cơ sở để tin rằng, nếu không xử lý ổn thỏa, hoặc không quá coi trọng, chắc chắn sự kiện to lớn liên quan tới hoàng tử Edessak sẽ sản sinh ra “cơn bão” cực kỳ, cực kỳ khủng khiếp!
Ừm… Hoàng tử Edessak đã không để ý đến mình một thời gian dài rồi, mình chỉ cảm thấy thật may mắn rồi chẳng bận tâm nữa. Giờ nghĩ lại, hẳn có vấn đề gì rồi… Trong vũ hội trước, ngài ấy vẫn nhiệt tình cản mình lại để thảo luận về vài chủ đề nhàm chán, thử mấy trò đùa vụng về. Nhưng chỉ khoảng hai đến ba ngày sau, ngài ấy trở nên khá lạnh lùng, thậm chí cố ý né tránh mình… Mình phải tìm cơ hội hỏi cha về ngài ấy, nhưng không thể biểu lộ vẻ quá tò mò được, không thì rất có thể cha sẽ đồng ý lời cầu hôn mình của hoàng gia mất… Audrey hồi tưởng lại vài chi tiết, chợt cảm thấy bờ vai trĩu nặng.
Cô nàng chưa từng yêu thích hoàng tử Edessak, bao gồm cả hai người anh trai của hoàng tử, cũng không hề có ý định trở thành Vương phi. Nguyên nhân rất đơn giản. Tín đồ của Nữ Thần Đêm Tối không thể nào chấp nhận được việc nhiều thế hệ gia tộc Augustus tín ngưỡng Chúa Tể Bão Táp. Họ là những người ngạo mạn, kiêu căng, cực đoan khinh thường phụ nữ đến tận xương tủy. Họ không thể thay đổi, mà đây chính là điều Audrey không thể chịu đựng nhất.
Vừa nghĩ tới việc bản thân phải sống trong môi trường nghiêm khắc, xưa cũ, bảo thủ cực đoan sau khi trở thành Vương phi, Audrey đã cảm thấy muốn nổi điên, chỉ muốn liều mình trốn đi. Vì thế, những lúc cần phải lấy lòng các hoàng tử, cô nàng không hề đả động dù chỉ một chút, thậm chí cực kỳ bài xích.
Edessak Augustus… Dòng họ chứng tỏ đó là một thành viên hoàng gia. Mình lờ mờ nhớ được đó là một hoàng tử, phải không? Ngài ấy định làm chuyện nguy hiểm gì? Căn bản là mình chẳng bao giờ tiếp xúc được với ngài ấy… Phải rồi, mình có thể hỏi xin sự giúp đỡ từ tiểu thư Audrey và Tử tước Glaint, nhưng trước hết thì phải nghĩ ra lý do nào đó khiến họ không nghi ngờ đã… ‘Ma Thuật Sư’ Falls hơi cau mày, giải đọc ý nghĩa câu nói kia của ngài ‘Kẻ Khờ’.
‘Người Treo Ngược’ Alger vô cùng hứng thú với chuyện này, nhưng không dám hỏi ngài ‘Kẻ Khờ’, người chỉ cung cấp đúng một lời nhắc nhở. Anh ta chỉ có thể trầm ngâm hai giây rồi mới nói với ‘Chính Nghĩa’, ‘Ma Thuật Sư’ và ‘Thế Giới’:
“Bầu không khí trên biển cũng không yên lặng gì. Có lẽ chuyện này cũng móc nối với Backlund giống như những bánh răng trong cỗ máy.”
Câu nói của anh ta chẳng hề có căn cứ nào, chỉ đơn thuần là muốn khuếch đại mức độ nguy hiểm lên để khiến cho ba thành viên Hội Tarot ở Backlund tích cực điều tra hơn.
…Phải nói là, anh ‘Người Treo Ngược’ rất biết phối hợp… Klein đang bàng quan chứng kiến, lập tức từ bỏ ý định khiến ‘Thế Giới’ nói ra mấy lời thoại tương tự.
Sở dĩ hắn chỉ nhắc tới Edessak Augustus mà không đề cập đến người phụ nữ đeo chiếc nhẫn đính viên lam ngọc được nghi là Vật Phong Ấn cấp 0, cũng không nói chuyện này có khả năng liên quan tới 0-08 và Ince Zangwill, là vì hắn không nắm chắc tình huống Vật Phong Ấn cấp cao có thể hủy diệt cả một quốc gia kia. Hắn chỉ có thể dựa vào một vài manh mối để đưa ra suy đoán mà bản thân cũng chẳng chắc chắn. Hắn sợ sau khi nói thẳng điểm mấu chốt cho tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ và tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’, họ sẽ bị mục tiêu phát hiện ngay khi mới có ý định điều tra.
Đây cũng là lý do Klein không cố tìm cơ hội để báo cho Trái Tim Máy Móc. Căn cứ vào suy đoán về Vật Phong Ấn 0-08, hắn nghi ngờ nếu mình rời phố Minsk và lên một chiếc xe ngựa cho thuê đến giáo đường Leverage, hắn sẽ đụng độ cuộc tấn công không thể nào ngờ trước, tuyệt đối không thể chống đỡ được. Ví dụ như khu vực dưới lòng đất cất giấu Vật Phong Ấn bị bạo động, hay trúng một đòn chí mạng từ cường giả Danh sách cao.
Chỉ có nhờ sương xám che đậy, Klein mới không phải lo lắng về vấn đề tương tự. Đến một mức độ nhất định, hắn có thể nhắc nhở tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ và tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ về chuyện này thông qua cách nhẹ nhàng hơn, vòng vo hơn, không dễ phát hiện trước hơn.
Ngoài ra, Klein cũng có một kế hoạch khác. Đó chính là đóng một vai phụ trong số các nhân vật phụ, lui khỏi vũ đài một cách mờ nhạt, thay đổi ngoại hình mà không khiến ai chú ý, “rời” Backlund. Sau đó, hắn lại bí mật trở về, liên lạc với Trái Tim Máy Móc theo cách nằm ngoài tầm mắt của Vật Phong Ấn cấp 0!
Hy vọng chuyện này sẽ thành công, hy vọng có cơ hội bắt được Ince Zangwill! Ừm, điều kiện tiên quyết là gã thực sự tham gia vào chuyện này… Chờ đã, trong khi thầy Azik đang truy đuổi Ince Zangwill, thầy ấy đã phát sinh xung đột với MI9. Thầy ấy cũng bị bí mật truy nã, mà MI9 luôn được cho là một phe phái ủng hộ hoàng gia trong quân đội… Một loạt sự trùng hợp xoay quanh hoàng tử Edessak, điều này có đặc điểm tương tự với biểu hiện trước đó của Vật Phong Ấn 0-08… Dường như điều này có thể gián tiếp chứng minh sự tồn tại của Ince Zangwill…
Klein nhắm mắt lại, trong đầu hắn chợt lóe lên đôi ủng da bóng loáng và bàn tay tái nhợt.
Hắn tựa lưng vào thành ghế, nhếch khóe miệng lên, cất tiếng:
“Các quý cô, quý ngài, chúng ta sẽ gặp lại vào tuần sau.”
…
Quận Hoàng Hậu, trong biệt thự xa hoa của Bá tước Hall.
Audrey đứng trước chiếc gương toàn thân, ngây người nhìn hình ảnh phản chiếu của mình.
Đối với cô nàng, lần tụ hội Tarot này vừa có tin tốt, vừa có tin xấu.
Tin tốt là, cô nàng sắp lấy được một trong số vật liệu chính của ma dược “Bác Sĩ Tâm Lý”.
Dù không còn là một cô gái ngây ngô sẵn lòng bỏ 1000 bảng ra mua một chút thường thức từ ‘Người Treo Ngược’, cũng biết đại khái giá trị của nhiều vật liệu phi phàm, cô nàng vẫn chẳng hề ngại trả tràn giá đôi mắt Rồng Gương.
Sau sự kiện Công tước Negan bị ám sát, cô đã có khát khao và động lực thăng cấp lên Danh sách cao để nhận được sức mạnh chiến đấu tương ứng. Do đó, cô không muốn chờ lâu hơn nữa, nguyện ý trả giá lớn—chỉ cần vật liệu xuất hiện, chỉ cần giá không quá bất hợp lý, cô sẽ đồng ý ngay, tránh để chuyện gì không mong muốn xảy ra.
Cứ như một món đồ trang sức quý giá được rất nhiều phu nhân quý tộc để mắt tới, cũng như những con ngựa thuần chủng với dòng máu độc đáo mà đàn ông yêu thích. Tràn giá tương tự là tất yếu, là không thể tránh khỏi. Có những khi, giá cao gấp đôi, gấp ba cũng không phải là bất khả thi… Hơn nữa, Falls làm trung gian luôn bận rộn liên lạc với thầy mình, chắc chắn không thể khiến cô ấy mất thời gian, gánh chịu nguy hiểm. Ừm… Cô ấy cũng chưa biết mình là ‘Chính Nghĩa’… Audrey hờ hững nghĩ.
Tin xấu, không hề nghi ngờ gì nữa, chính là chuyện liên quan tới hoàng tử Edessak. Điều này khiến cô nàng quan ngại và lo lắng vô cùng.
May mắn thay, anh ‘Thế Giới’ đã nhận được tin tức, ngài ‘Kẻ Khờ’ cũng cung cấp lời nhắc nhờ. Nếu không, ai biết chuyện sẽ chuyển biến xấu đến mức nào… Audrey, có điều kiện tốt như vậy, chắc chắn ngươi có thể giải quyết được vấn đề này! Cố lên! Cô gái nhìn bóng người phản chiếu trên tấm gương vẽ mặt trăng đỏ rực, cố khiến bản thân lạc quan lên.
Rồi, cô nàng thu hồi cảm xúc, đến phòng piano để chuẩn bị tham gia buổi học đàn như không có gì xảy ra.
Đó là vì đến trước bữa tối Bá tước Hall và vợ mình, cũng như Hibbert Hall mới về nhà, nên giờ cô nàng không thể hỏi ai thông tin được. Cô chỉ có thể tự nhủ với bản thân phải bình tĩnh, phải tỉnh táo, phải kiên nhẫn.
Trước khi gia sư đến, Audrey thường tùy ý đàn một khúc nhạc piano, sử dụng giai điệu tươi đẹp để rửa sạch tâm trí và linh hồn.
Sau khi đàn xong, cô nàng nhận ra Susie đã mở cửa phòng, ngồi chờ bên cạnh mình tự bao giờ. Nó vẫn đeo cặp kính gọng vàng trên cổ.
“Audrey, cô gặp vấn đề gì à? Tiếng đàn piano của cô nói cho tôi biết, cô có chuyện phiền não.” Susie đột nhiên mở miệng hỏi.
Ui… Audrey đứng người, không biết nên đáp lại ra sao.
Cô nàng chợt cảm thấy, có “Chó Đọc Tâm” trong nhà cũng không nhất định là tốt…
…
Bên trong địa điểm dựng trại, một ngọn lửa đang cháy bừng bừng.
Derrick Berg nhắm mắt, hồi tưởng lại chuyện diễn ra trong tụ hội Tarot, xác nhận bản thân không còn quên đoạn ký ức và trải nghiệm đã lặp đi lặp lại mấy lần trước đó nữa.
Không biết bao lâu sau, cậu mở choàng đôi mắt với sự mong đợi, đánh giá tứ phía. Tuy nhiên, những gì thu được vào ánh mắt chỉ có đống lửa và những người đồng đội, hoàn toàn giống hệt như trong trí nhớ của cậu.
Đúng lúc ấy, “Kẻ Săn Ma” Colin đang nhắm mắt, ngồi khoanh chân dựa vào một cột đá, chợt mở miệng:
“Chúng ta sẽ xuất phát sau 50 lần chớp.”
…Giờ này, khắc này, Derrick đã xác thực được tất cả những trải nghiệm trước đó không phải là mơ, cũng không phải ảo giác.
…
Quận Jowod, số 15 phố Minsk.
Klein bước xuống tầng một, ngồi trong phòng khách, cảm nhận từng đợt khí nóng liên tục tản ra từ lò sưởi âm tường.
Hắn lặng lẽ đung đưa ghế bành, không mở báo, xem tạp chí hay đọc sách.
Tất cả đều thật thanh bình và tĩnh lặng, cho đến khi hắn nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.
Klein vẫn đang mặc áo sơ mi và vest cashmere ở nhà, chợt đứng dậy bước ra cửa. Vị khách đến thăm khiến hắn ngỡ ngàng.
Hắn mở cửa ra, khẽ cười:
“Chào buổi chiều, Emlyn. Không phải giờ này anh đang giúp việc ở giáo đường Bội Thu à?”
Khách đến chơi chính là ma cà rồng Emlyn White với khuôn mặt đẹp trai hơi nữ tính, tóc chải chéo về sau.
Khi nghe thấy lời chào của Klein, biểu cảm tự mãn của anh chàng chợt đông cứng lại. Phải vất vả mất một lúc anh ta mới khôi phục được dáng vẻ cũ.
“Tôi có chuyện muốn tham khảo ý kiến của anh, thám tử, Sherlock, Moriarty!” Emlyn thốt ra từng từ một.
Sau khi mời anh ta vào phòng khách, Klein quay lại chiếc ghế bành, cười hỏi:
“Chuyện gì nào? Phí tư vấn là 1 bảng, nhưng thời gian tư vấn không thể quá một giờ.”
Emlyn White chẳng hề quan tâm tới những gì hắn nói, chỉ vừa đăm chiêu vừa cất lời:
“Có một nhân vật vĩ đại điều tôi đi làm một việc… Dù chuyện này có thể gián tiếp giải quyết tai họa ngầm giúp tôi, nhưng nó cũng ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm.
Tôi không có bạn bè, và tôi sợ bố mẹ mình sẽ lo lắng. Anh lại là một thám tử Người Phi Phàm rất hiểu biết… Anh có gợi ý gì không? Từ chối hay chấp nhận?”
Giải quyết tai họa ngầm cho anh? Xóa bỏ tâm lý ám thị? Klein cân nhắc nói:
“Tôi không thể cho anh bất cứ lời khuyên nào chỉ với một từ “chuyện”.”
Emlyn White im lặng vài giây, cắn răng, trầm giọng xuống:
“Chuyện này liên quan tới vị “Kẻ Khờ” kia…”
“Hở?” Klein suýt thì ngoáy tai.