“Cửa” tiên sinh… phong cách đặt tên của gã giống ta quá đi… Không biết tên của gia hoả đáng thương bị vây khốn ở phong bạo chỗ sâu, và mê man trong bóng đêm này là gì nhỉ, cỡ danh sách mấy hay giống như đại đế Russel dự đoán chính là một vị Tà Thần… Klein vừa oán lại vừa cười tự giễu, cũng rất có hứng thú với một ít lịch sử của kỷ thứ tư
“Ta biết kỷ thứ 4 nổi danh nhất ‘Tứ hoàng chi chiến’, nhưng đối với các nhân vật chủ chốt và tình tiết cụ thể lại bị giới hạn ở lý giải của các giáo hội lưu truyền xuống. Như ‘Hắc hoàng đế’ của đế quốc Solomon.”
“ Mãi cho tới hôm nay, vị ‘Cửa’ tiên sinh kia mới giải khai nghi ngờ của ta, giúp ta viết rõ ba vị còn lại ở bên trong Tứ Hoàng, ‘Huyết Hoàng Đế’ của vương triều nửa điên Tudor, ‘Dạ Hoàng’ đế quốc Tromsjost và ‘Minh Hoàng’ hay còn được gọi là Tử Thần ở Nam đại lục.”
“Dựa vào miêu tả của ‘Cửa’ tiên sinh, trận chiến này cải biến toàn bộ thế cục của chiến tranh thế giới. Hắc hoàng đế, Huyết hoàng đế và Dạ hoàng từng người ngã xuống nhưng Minh hoàng lại cướp được chỗ tốt nhất”
“Nói đến đây, ‘Cửa’ tiên sinh ý vị thâm thường bồi thêm một câu. Qua hơn một trăm năm sau, Tử Thần phát điên nhưng cũng trở lên mạnh mẽ, thế mà liên thủ với Nguyên Sơ Ma Nữ. Vì thế mang đến một trận ‘Thương Bạch tai nạn’ cho Bắc đại lục. Đương nhiên, điều này không phải do gã tận mắt trứng kiến và trải qua, mà vào thời điểm gã tới gần thế giới hiện thực ở mỗi tháng, mà nghe trộm được.”
“Tử Thần phát điên nhưng càng mạnh!”
“Thần cũng sẽ bị điên mất hả?”
“Câu nói này làm cho người người đều khiếp sợ đây!”
“Bất quá, nó cũng xác nhận một suy đoán của ta, chính là trước kỷ thứ năm, thần sẽ thường xuyên giáng lâm ở thế giới hiện thực. Thần sẽ can thiệp trực tiếp vào thế cục của Nam Bắc đại lục, thậm chí có thể tự mình ra trận như Tử Thần vậy.”
“Ta hỏi ‘Cửa’ tiên sinh rằng gã có tham dự ‘Tứ Hoàng Chi Chiến’ không? Nếu có gã đóng vai trò gì? Mà bảy vị thần lại bảo trì lập trường và phát huy tác dụng gì trong cuộc chiến này?”
“Cửa tiên sinh không trả lời câu hỏi của ta, chỉ nghiền ngẫm nói một câu kỷ thứ tư đỉnh cấp cường giả nhiều hơn so với dự đoán của ta cũng không ít”
“Mặt khác, gã còn nhắc tới hai định luật. Một là Định Luật Đặc Tính Phi Phàm Bất Diệt, hai là danh sách gần bên trong Định Luật Bảo Toàn Đặc Tính Phi Phàm. Chuyện này cùng ta biết đến một ít sự tình, từ tổ chức bí ẩn cổ xưa nhất kia ăn khớp, cũng tương xứng với một ít hiện tượng mà ta quan sát được. A! Điều này có thể suy ra rất nhiều kết luận thú vị, làm cho một số vấn đến không cách nào giải thích đều sơ bộ có căn cứ nhưng cũng làm cho mọi người sợ hãi run rẩy á. Ví dụ như: Cùng một đường tắt, cao danh sách nhiều, thấp danh sách liền sẽ biến ít, ngược lại cũng như thế.”
“… Đặc tính phi phàm liền có cố định tổng số từ cội nguồn, sẽ không tăng thêm và giảm xuống. Đây có phải nói rõ ràng có một vị chủ sáng tạo tất cả, Thần toàn trí toàn năng, tất cả đều bắt nguồn từ Thần hay không?”
Đó là Klein nhìn qua lần nhật ký của Russel dài nhất, nó chiếm trọn hai trang giấy. Có thể tưởng tượng rằng, nó vốn là lấy hình thức chính phản tồn tại nhưng ở sau các lần sao chép liền biến thành riêng lẻ 2 trang
“Lượng tin tức to lớn thật…” Klein thầm cảm khái.
Là một sinh viên tốt nghiệp hệ lịch sử, hắn vẫn cho là đế quốc Solomon, vương triều Tudor, đế quốc Tromsjost là thay thế lẫn nhau ở từng thời điểm, ở giữa nhất định có tranh đấu. Ai ngờ được! Vị ‘Cửa’ tiên sinh kia diễn tả “Tứ Hoàng Chi Chiến” rõ ràng không để lộ ra một điểm sai lầm, đó chính là ba vương triều lớn này song song cùng tồn tại
“Nếu chuyện này là thật, chắc hẳn sẽ phá vỡ trước mắt rất nhiều nghiên cứu về lịch sử ở kỷ thứ tư.” Klein bỗng nhớ tới nguyên chủ, anh ta rất có hứng thú với việc khảo cổ và thăm dò lịch sử kỷ thứ tư
Hôm nay, coi như ta giúp anh ta hoàn thành một cọc tâm nguyện… Không rõ “ Tứ Hoàng Chi Chiến” phải chăng Tử Thần đã trở thành chân chính Thần, dựa vào lời kể của ‘Cửa’ tiên sinh quá khó phán đoan, chỉ có thể giả thuyết. Bấy giờ “ Minh Hoàng’ nhờ vào ‘ Tứ Hoàng Chi Chiến” mà cướp được chỗ tốt, đột phá hạn chế, trở thành Thần nhưng cũng vì thế mà điên mất….”
Thần cũng sẽ nổi điên, thật là đáng sợ quá đi, nghĩ tới liền làm cho trái tim người ta run rẩy mà! Khó trách dù cho uyên bác như đại đế Russel cũng phải kinh hãi vì chuyện này..
Lẽ nào Tà Thần chính là Thần bị phát điên chăng?
Có phải vào một ngày nào đó, cả thế giới chỉ còn lại Tà Thần hay không?
Phù phù. Có phải tận thế đến mà cũng chẳng thể nào nghịch chuyển được?
Nụ cười của Klein vẫn che dấu đi cảm xúc nặng trĩu trong lòng, cảm thấy tưởng tượng của chính mình về tương lai xa xôi kia tràn ngập màu sắc u ám.
Cùng đó, hắn đánh giá cao với “ Hắc hoàng đế”, “Huyết hoàng đế” và “Dạ hoàng”, có lẽ bọn họ đã là đỉnh cấp cường giả tiệm cận với Thần
“Có lẽ là danh sách 1, nằm ở đỉnh phong đường tắt, dựa theo logic này. “Hắc hoàng đế” sống mấy trăm năm hay hơn nghìn năm cũng không có gì lạ lùng. Coi như một khúc mắc của nguyên chủ trước đây cũng đã có lời giải. Hắn từ nội dung cuốn bút ký của gia tộc Antigenus suy luận ra, dưới cái nhìn đầy rẫy mâu thuẫn của bản thân, bèn cho rằng “Hắc hoàng đế” chính là tước vị chung của các đời hoàng đế ở đế quốc Solomon… Có lẽ, Hắc hoàng đế vẫn luôn là một người… Đương nhiên không thể bỏ qua khả năng khác, ví dụ như thay đổi qua hai ba lần, nhưng danh sách 1 của con đường tắt này liền gọi ‘Hắc hoàng đế’?”
“Không biết ’Cửa‘ tiên sinh sẽ là ai trong mấy vị kia… Đại đế Russel không hề miêu tả tỉ mỉ sai lầm thí nghiệm và sự trùng hợp này, làm ta muốn đối thoại với vị ‘Cửa’ tiên sinh kia cũng không thể nào làm được.’’
“Đặc tính bất diệt định luật, đặc tính bảo toàn định luật trong danh sách gần đường tắt, cái này giống với cảm thụ của đội trưởng, có lẽ anh ta dùng từ ngữ chính là từ đại đế Russel lưu truyền xuống.’’
“Dựa vào miêu tả của ‘Cửa’ tiên sinh hai định luật này. Quả thật có thể suy đoán ra rất nhiều thứ. Ví dụ như, có nhiều thánh vật và danh sách cao cường giả ở bảy đại giáo hội như vậy, cũng tồn tại không ít danh sách thấp người phi phàm. Cái này khác biệt với hiện thực lớn như vậy, giải thích hợp lý nhất chính là do thần ban ân?”
“Như Dạ chi quốc diệt vong có phải chính là bởi vì đặc tính bảo toàn, hoài bích có tội? Hoặc là do bọn họ tồn tại làm suy yếu nghiêm trọng lực lượng của đường tắt ‘Đêm Tối’, có thể uy hiếp đến vị trí của nữ thần.”
“Trên lý thuyết mà nói, một số vật phong ấn cũng có thể làm tài liệu chính của ma dược, thậm chí còn không khác nào ma dược, đương nhiên điều kiện cần thiết là phải loại trừ hết tai họa ngầm trong đó.”
“Khó trách khai quật ra một ít tư liệu gọi kỷ thứ tư là ‘Chúng Thần Kỷ Nguyên’, nguyên lai ở kỷ nguyên này, còn ghi chép rất nhiều lần thần linh giáng lâm.”
“Là do nguyên nhân nào làm cho các Thần không còn giáng lâm, đến ngay cả thần dụ cũng gần như đoạn tuyệt nhỉ?”
“Nếu không phải nghi thức ma pháp vẫn có thể thu được đáp lại, chỉ sợ có không ít người phi phàm sẽ hoài nghi sự tồn tại của thần linh đây… “
Klein thoáng nghĩ tới nhiều vấn đề, cảm thấy bản thân mình lại minh bạch hơn một chút về lĩnh vực thần bí của thế giới này.
Hắn nhanh tay lật ra phía sau bốn trang nhật ký còn lại, cũng phát hiện nội dung không còn liên quan tới ‘Cửa’ tiên sinh nữa. Nội tâm Klein có chút ít thất vọng.
Klein nhờ vào năng lực của Tên Hề để che giấu đi cảm xúc, hơn nữa có sương xám cản trở. Nên dù cho ‘Chính Nghĩa’ tiểu thư Audrey vụng trộm dò xét cũng không thể phát hiện điều bất thường gì từ hắn.
Hắn lấy lại tinh thần, rồi đọc tiếp trang nhật ký thứ ba:
“Ngày 10 tháng 9. Nhịn rất lâu nhưng vẫn nhịn không nổi, đành phàn nàn vài câu.’’
‘’Ban đầu ta là não nhúng nước mới chọn đường tắt ‘Thông thức giả’ đi”
“Đương nhiên, nhờ vậy ta có thể phát huy ra được thế mạnh lớn nhất của bản thân, để giáo hội coi trọng ta. Nhưng vấn đề ở chỗ, trước mắt mấy danh sách của nó đều thiếu khuyết năng lực phi phàm chiến đấu, chỉ có thể dựa vào vật phẩm thần kỳ hỗ trợ, quá ỷ vào ngoại vật á.”
“Tỉ như, danh sách 9 ‘Thông thức giả’, chỉ có khả năng ghi nhớ, học tập cùng năng lực thực hành. Như danh sách 8 ‘Nhà khảo cổ học’, có thể nhận được cường đại thể phách và tri thức cổ đại, miễn cưỡng ứng dụng được chút nghi thức ma pháp. Như danh sách 7 ‘Giám định sư’, nhận được năng lực là nhanh chóng phân biệt vật thần kỳ, lúc sử dụng có trình độ tránh thoát tai họa ngầm lớn nhất. Như danh sách 6 ‘Công tượng’ có thể chế tạo máy móc, kỳ vật và vật phẩm phi phàm không mạnh lắm, ngoài những thứ đó ra, thì nghi thức ma pháp cũng được tăng cường đôi chút, khó trách hiện đại danh xưng là ‘Chuyên gia máy móc’.
“So sánh với danh sách 7 ’Vu sư’ và danh sách 6 ’Quyển trục giáo sư‘ của đường tắt ‘Người dòm ngó bí ẩn’ mà nói, đều đủ mê hoặc lòng người. Nếu như giáo hội nắm giữ danh sách này hoàn chỉnh và không tồn tại Ẩn Nặc Hiền Giả, vậy thì tốt quá.’’
“Bất quá, cuối cùng cũng nhận được một tin tốt. Sau khi ta tấn thăng danh sách 5 ‘Tinh thuật sư’, bản thân liền đạt được năng lực phi phàm thực chiến!”
“Tên gọi hiện đại của nó để ta có chút sợ hãi, dĩ nhiên gọi ’Nhà thiên văn học…”
“Chẳng lẽ ta sẽ trở thành một nhà khoa học toàn năng điên sao?”
“Ông trời có mắt, ta thi đậu trường đại học hạng hai nha!’’
Không thể bỏ qua, đại đế Russel có thiên phú khôi hài kỳ lạ. Cho dù cảm xúc nặng nề Klein cũng nhịn không được mà giật giật nơi khóe môi, rất muốn đốt nến cho vị tiền bối này đây.
Học cho giỏi, ngày ngày phấn đấu, quả thật rất đạo lý… Klein lẩm bẩm, cũng ghi nhớ đặc điểm chính của người phi phàm ở giáo hội Thần Hơi Nước và Máy Móc.
Bản thân thiếu năng lực phi phàm thực chiến, nhưng lại giỏi chế tác và sử dụng vật phẩm.
Klein lật qua đoạn ngắn của trang nhật ký thứ ba, rồi tiếp tục đọc nhẩm:
“Ngày 2 tháng 6, Vương quốc nhiều lần nổi loạn, xảy ra chiến tranh, cũng không thể làm sụp đổ đế quốc Fusak, Ruen và Finnebot. Không thể không gánh một khoản nợ lớn, kinh tế đi vào biên giới của khủng hoảng.’’
“Từ cái nhìn của ta, dân chúng, thương nhân và các binh sĩ đều cực kỳ bất mãn, bạo loạn cũng chỉ thiếu một đốm lửa nhỏ mà thôi! Cơ hội của ta đến rồi.’’
‘’Nhưng ta nhất định phải cẩn thận, gia tộc Sauron từng trải qua lịch sử của kỷ thứ tư, là một gia tộc cổ xưa, rất có thể có danh sách cao cường giả. Ta muốn đạt được giáo hội ủng hộ, cũng muốn hợp tác với giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng.”
“Ta không thể trực tiếp ra mặt, trước nhất cứ để đám phản loạn phá hư trận tự đã. Sau đó ta lại ra mặt với tâm thế của kẻ bảo hộ, để kết thúc hết thảy. Russel Gustave Chấp Chính Quan! Ta thích được xưng hô như vậy.”