Harry lúc này đang dựa ở đầu giường, cầm trong tay một quyển biến hình học chuyên tác. Tay kia khi có khi không gõ cạnh giường, thấy Severus vào, không khỏi dừng lại, nụ cười lén lút bò lên khuôn mặt.
Anh tới bên giường, trầm mặc nhìn y, kéo lấy tay trái, gỡ xuống nhẫn gia chủ nhà Potter trên ngón tay y, lại từ tay mình gỡ xuống nhẫn gia chủ nhà Prince, đưa cho Harry.
Đây là…
Harry sửng sốt, chớp mắt, nghi hoặc nhìn người yêu.
“Đầu óc của em bị pháp thuật đào rỗng, hay bị cỏ lác chiếm đầy? Cả ảo giác và chân thực cũng phân không rõ? Ta sẽ đưa nhẫn hẹn ước cho em rồi để em tự đeo lên sao? Bất kể thế nào nhẫn hẹn ước ta sẽ tự tay đeo cho em.” Snape đối với tiểu cự quái mắt bích này thật là hết lời, anh khi đó sợ cực, suýt nữa, Harry sẽ đeo lên Trường Sinh Linh Giá. Nếu không phải cảnh dọa người kế tiếp, anh hiện tại nhất định phải châm chọc y một phen. Thế nhưng khi tới đây, thấy y nằm trên giường đọc sách, châm chọc nặng một chút cũng khó nói nên lời.
Harry • tiểu cự quái mắt bích trong miệng giáo sư • Potter nhìn cái nhẫn màu tím đen đại biểu thân phận gia chủ Prince trên tay cười cười, khép sách lại, đặt bên giường. Hớn hở mà nói: “Sev, anh thật sẽ cầm nhẫn gia chủ làm nhẫn hẹn ước?”
“Đều cho em, không được hối hận.” Snape sốt ruột, Harry sao có thể không có nhẫn hẹn ước của anh chứ?
Ngày ấy nụ cười hạnh phúc trên mặt y thật sâu đâm đau trái tim anh, chỉ là một ảo giác đã khiến y thấy thật như vậy. Nếu không phải khát vọng đã lâu, có thể nào bị mê hoặc?
Harry cười, nói: “Hôm nay anh phải về Hogwarts, chờ em trở lại đeo cho anh, em cũng muốn anh đeo cho em. Quyển sách hàng thứ 2 giá thứ 30 trong phòng sách nhà Prince có pháp trận liên quan tới hẹn ước, nhờ Jimmy lấy cho anh, anh có thể chọn cái thích hợp nhất.”
Lựa chọn pháp trận hẹn ước là quan trọng nhất trong việc chế tác nhẫn hẹn ước, đối với người yêu, bạn lữ quyết tâm gắn bó bên nhau cả đời mà nói, không có gì quan trọng hơn nó. Một cái nhẫn hẹn ước có thể khắc ba pháp trận, vì thế một số phù thủy bạn lữ nhìn nhẫn hẹn ước còn nặng hơn cả hôn nhân của mình, đặc biệt là hôn nhân kiểu giao dịch không có cơ sở cảm tình. Đám hỏi quý tộc có mấy người yêu nhau? Đa số là hôn nhân chính trị hoặc lợi ích làm trọng. Vì thế nhẫn hẹn ước thường là thành ý dành cho hôn nhân, hơn nữa, phù thủy quý tộc không thịnh hành ly hôn.
Mà song phương nếu đều là gia chủ của bổn gia tộc, có thể dùng nhẫn gia chủ làm nhẫn hẹn ước. Làm thế, hai gia tộc trong vòng 5 đời sẽ xác nhập, cùng chung lợi ích, cùng gánh chịu mưa gió và trách nhiệm. Hơn nữa giao nhẫn gia chủ cho đối phương chế tác nhẫn hẹn ước, bản thân là tín nhiệm và thành ý dành cho nhau. Thế nhưng cách này không thông thường, trừ phi là gia tộc nhu cầu cấp bách minh hữu trường kỳ, bằng không quyết không xảy ra chuyện như vậy. Mặt khác, dùng nhẫn gia chủ làm nhẫn hẹn ước đại biểu hai người mãi đến khi gia tộc bị diệt cũng bất ly bất khí, vì hôn nhân của bọn họ là khắc vào đài vinh quang của gia tộc.Trong lịch sử pháp thuật không mấy ai dám làm thế.
Snape nhìn người yêu nhỏ của mình, ngoéo khóe miệng, cúi người, hôn y. Sau một nụ hôn cực kỳ triền miên một sợi chỉ bạc mang theo vài phần *** mỹ gắn kết cả hai.
Dán trán vào nhau, Harry dùng mũi mình cọ nhẹ cái mũi to của người yêu, nói: “Vậy, Hogwarts gặp, Sev.”
“Ha hả…” Snape cười nhẹ, “Ta chờ quà sinh nhật của em.” Sau đó đứng dậy rời đi.
Nhìn Sev ra ngoài, Harry lại nhìn cái nhẫn trong tay, y sớm đã chọn xong pháp trận hẹn ước, tin tưởng sẽ không để Severus thất vọng.
Pháp trận cùng chung pháp thuật, pháp trận cùng chung trí tuệ, pháp trận cùng chung thương tổn.
Đây là pháp trận Harry chọn, cũng là hẹn ước cao nhất y dành cho Snape, y không cần pháp trận truyền tống gì, cũng không cần pháp trận tăng tiến cảm tình gì. Y hy vọng là ở khi người yêu cần pháp thuật có thể vô điều kiện duy trì, khi người yêu cần tri thức có thể tùy thời giúp đỡ, khi người yêu bị thương có thể chia sẻ thống khổ.
Đương nhiên, khi lựa chọn pháp trận cuối cùng, y có chút tư tâm nho nhỏ, hy vọng Severus của y có thể vì thế mà càng bảo vệ thân thể, đừng phí hoài bản thân.
Đương nhiên, y cũng hiếu kỳ Snape chọn pháp trận gì để hẹn ước cảm tình dành cho y.
Vì thế, ngày nghỉ cuối cùng của lễ Giáng Sinh, Harry vượt qua trong việc khắc pháp trận và chờ mong.
…
Buổi sáng ngày 9 tháng 1, bốn đầu sỏ đưa Harry tới ga xe lửa Kings Cross, rồi lần lượt dặn cho y các điều cần chú ý, lễ Giáng Sinh về nhà, đại thể là các Slytherin, vì thế, những người thấy được Harry và bốn đầu sỏ đều cho cha mẹ mình một ánh mắt. Các quý tộc thấy cảnh như vậy trong lòng tự nhiên có tính toán, đặc biệt khi bốn đầu sỏ phân biệt cho Harry một cái ôm, các quý tộc quyết định cố gắng mà đánh tốt quan hệ với Potter.
“A, Harry…” Draco bước tới chào Harry, phía sau là vợ chồng Malfoy.
“Draco, lễ Giáng Sinh thế nào?” Harry hỏi.
“Ha, tốt. Cậu đó, nghe nói cậu bị thương…” Tiểu Malfoy lo lắng, “Sao rồi?”
“Cũng không tệ lắm, chỉ là cần điều dưỡng một thời gian.” Harry đáp, “Dì Narcissa, cookies dì làm rất ngon. Hel nói, có thời gian nhất định phải chia xẻ một chút kinh nghiệm làm điểm tâm ngọt với dì.”
“Ôi, Harry thích là tốt.” Sau đó vui vẻ ôm Harry một cái.
“Phu nhân Malfoy, đây là cookies ta làm, mang về thử xem.” Helga hiền lành đưa lên mỹ vị mình làm.
“Này… Ôi, cảm ơn ngài, các hạ tôn kính!” Narcissa thụ sủng nhược kinh, vừa đáp lễ khom gối quý tộc, vừa nhận hộp bánh bích quy đóng gói rất đẹp.
“Lucius, thoạt nhìn con đã ổn?” Salazar luôn gọi tên thánh học sinh học viện mình.
“Dạ, các hạ, con đã ổn.” Malfoy lập tức đáp lại.
Lúc này, Pansy cũng tới, phía sau theo cha mẹ. Làm lễ khom gối với bốn đầu sỏ xong, lại hành lễ với vợ chồng Malfoy, rồi mới nói với Harry: “A, Harry, vì sao mỗi lần cậu tặng quà Giáng Sinh đều hợp tâm ý tôi như vậy?””Sala và Nana luôn nói, đối với thục nữ mỹ lệ ưu nhã, tự nhiên đáng giá tốn nhiều tâm tư.” Harry giao công lao cho bốn đầu sỏ.
“Cậu thật thân sĩ.” Pansy cười.
“A, Harry, hơn mười ngày không gặp, cậu đẹp ra không ít.” Blaise mang theo nụ cười xấu xa lại gần, mẹ cậu không xuất hiện.
Sau đó cậu cũng hành lễ với bốn đầu sỏ, lại hành lễ với vợ chồng Malfoy, vợ chồng Parkinson.
“A, người bạn thân ái của tôi, hy vọng cậu may mắn, tài liệu độc dược chỗ Sev còn rất nhiều.” Harry ghẹo.
“Cậu đừng làm tôi sợ, chỗ viện trưởng chỉ có cậu mới sống nổi.”
“Ha hả…” Harry nâng tay sờ mũi.
Lần này mọi người đều ngẩn ra, vì bọn họ thấy một cái nhẫn màu tím đen trên tay Harry. Mà bọn họ dám khẳng định, cái nhẫn này lúc trước là đeo trên tay viện trưởng Slytherin —— tín vật tiêu chí của gia chủ nhà Prince.
Lúc này, còi hơi vang lên, Salazar cười nói: “Chiếu cố tốt bản thân, cả ngày hôm qua làm nhẫn hẹn ước, tối nay đừng nghỉ ngơi quá muộn.”
“Dạ, vâng. Sala cũng vậy, buổi tối đừng tới Thế Giới Muggle xem phim quá muộn.” Harry cười nói.
“Hôm nay Sal sẽ dẫn ta đi đại học Cambridge nghe tiết hóa học, ừm, nó rất thú vị.” Godric nói.
“Gody, ngày mai nhớ gửi ký ức cho con, Sev có lẽ cũng muốn nghe.” Là Harry đề cử Godric đi nghe tiết công khai.
“Được. Đương nhiên không thành vấn đề.” Godric rất hào phóng đáp ứng.
“Chiếu cố tốt bản thân, nhớ sử dụng đá phục sinh. Đầu óc của con cần gia tăng một ít trí tuệ.” Rowena nói xong kín đáo đưa cho y một cây bút lông chim ghi chép, “Đây là bút ghi chép tự động, hy vọng con có thể gửi về ít nhất năm bản đơn lẻ.”
“Dạ.”
“Nana, cậu không thể như vậy, tiểu quỷ đầu cần nghỉ ngơi. A, đồ ăn vặt ta để trong túi, đồ trên xe ăn ít tí, chia xẻ điểm tâm của con với bạn bè, nếu thiếu, nhờ Loket nói một tiếng, ta về nhà sẽ nấu soup, một hồi bảo Loket đưa cho con.” Helga nhắc nhở.
“Được rồi, mau lên xe đi.” Salazar nói.
Vì vậy, bọn nhỏ đều lên xe.
Hogwarts tốc hành cứ thế chở một xe những đứa trẻ mang theo hy vọng tha thiết của cha mẹ, hướng về phía nửa học kỳ tràn ngập hồi hộp sau.