Cho nên khi hai người gặp lại cũng thực kinh ngạc, chẳng qua Đường Miễu qua thật lâu mới thích ứng được.
Dù sao lúc cậu quen biết Khúc Dao, bên cạnh còn có một người mỗi ngày rống cậu, rống xong lại bảo không cho khóc.
Mà hiện tại chỉ còn lại cậu một người.
Khúc Dao có đôi khi còn có thể nhớ tới ý tưởng lúc cô tốt nghiệp, khi ý tưởng của cô làm thành công, cô cũng rất tâm đắc.
“Đường, tổng!”
“Khúc Dao? Có việc?”
“Ngài còn nhớ văn phòng của ngài ở Hồng Miễu mà không phải ở Tùy Đường trên lầu sao?”
Đường Miễu nghĩ, cậu vẫn không nhớ rõ.
“Miễu Miễu? Nghĩ cái gì?”
“Em nghĩ, nên tăng lương cho Khúc Dao.” Đường Miễu mỉm cười.
Khúc Dao không có ý kiến, nhưng là chuyện cũng không phải như vậy, vì thế đổi thành Kỳ Minh chuyển đến thường trú ở Hồng Miểu.
Hiệu suất của boss có bị ảnh hưởng hay không các cô không rõ ràng lắm, nhưng là hiệu suất của nhân viên bị giảm xuống, mỗi ngày không lo làm việc chỉ lo tìm đối tượng.
Rất cần trợ cấp của tiểu động vật.
Khúc Dao thử kích động nhân viên của Tùy Đường, để bọn họ mang Kỳ Minh trở về, kết quả không ai gật đầu.
Còn có người nhỏ giọng khuyên cô, “Khúc tổng, boss chúng tôi tức giận sẽ chết người đó.”
Khúc Dao: “…………”
Cô đột nhiên nghĩ tới một người, nam sinh từng mắng Đường Miễu là cẩu, nghe nói có một lần đi trong ngõ hẻm bị người ta đánh một trận.
Cô nghĩ, nếu không….. vẫn là quên đi.
Mặc dù có chút sinh lỗi các nhân viên độc thân, nhưng dù sao bọn họ bỏ lỡ nhiều năm như vậy a…….