Nhạc Tinh hơi ngừng lại, đây là chuyện gì, đây là tên Nghiêm Tiểu Tô trước kia khi nhìn thấy mình thì ngay cả nói chuyện cũng cà lăm sao?
- Được rồi, không cùng ngươi nói lời vô nghĩa nữa, Mỹ Mỹ nhà của ta còn đang chờ ta, nếu là ngươi mời, liền làm phiền ngươi trả tiền, tạm biệt.
Đại gia Tô tiêu sái đứng dậy, lúc gần đi còn nhẹ nhàng thuận tay cầm thêm trái táo từ trên bàn.
…….
Trải qua một hồi hý kịch như vậy, cảm tình giữa Nghiêm Tiểu Tô cùng An Mỹ đã tiến thêm một bước, An Mỹ là một cô gái thông minh, Nghiêm Tiểu Tô miệng hơi có chút ba hoa, cũng có chút háo sắc, nhưng cũng không làm ra chuyện gì quá mức, đối với Nghiêm Tiểu Tô mà nói, đã trải qua chuyện Nhạc Tinh, hắn cũng tỏ ra bình tĩnh đối với chuyện tình cảm.
- Tiểu Tô, anh nói tại sao Nhạc Tinh cứ như âm hồn không tiêu tan, còn làm ra trận thế lớn như vậy, không phải anh đã bội tình bạc nghĩa với ngươi ta a.
An Mỹ trêu chọc nói.
Nghiêm Tiểu Tô không cười, An Mỹ cười không nổi, thời điểm Nghiêm Tiểu Tô không nói cười trêu chọc thì trông rất có khí phách.
- Chuyện này có chút kỳ quái.
Cùng An Mỹ điều tra một ít tin tức, cũng không phân tích ra dấu vết để lại, chỉ mong lần này Nhạc Tinh bị giáo huấn đừng lại đến tìm phiền toái.
………..
Châu Âu.
Khu biệt thự nhà Cronus.
- Thiếu gia, Nhạc Tinh thất bại.
Droop nói, sau đó kể lại mọi chuyện đã xảy ra.
Lear khóe miệng nở ra một nụ cười lạnh:
- Đáng tiếc cho một lần hiếu kỳ của ta, xuống tay với Nghiêm Tiểu Tô, câu dính Nghiêm Tiểu Tô lại ra tay với Vương Tranh, anh em phản bội lại thêm một nữ nhân, màn biểu diễn thật tốt.
Droop gật gật đầu, Vương Tranh còn có thể làm cho con gái tướng quân Mông Ngao xem trọng, đúng là rất hiếm có.
- Thiếu gia, xử lý Nhạc Tinh như thế nào?
- Xử lý cùng Nhạc Long luôn đi, dù sao hắn cũng bị không ít người thù ghét, cũng là lúc nên cho thế lực khắp nơi một công đạo.
Lear thản nhiên nói.
- Thời khắc cuối cùng coi như cơ trí không có bại lộ, có phải nên cho nàng một một cơ hội hay không, xem quan hệ giữa nàng cùng Nghiêm Tiểu Tô và Vương Tranh, bàn cờ này còn có thể chơi tiếp một lần nữa?
Droop nói.
Lear ánh mắt hơi lạnh lùng:
- Khi nào thì ngươi ngu ngốc như vậy, gia tộc Cronus không cần người thất bại hai lần.
- Vâng, thưa thiếu gia, là lão bộc hồ đồ.
Droop cung kính nói.
Lear cười cười:
- Ngươi không phải hồ đồ, là muốn thử ta đi, đây là một lần cuối cùng, ta là Lear Cronus, nhớ kỹ!
Droop cúi đầu thật sâu, không hề nói thêm lời nào, hắn gánh vác nhiệm vụ phụ tá bồi dưỡng Lear, nhưng từ lần thất bại đó trở về sau, Lear hoàn toàn trưởng thành , từ nay về sau, hắn chính là một con đao, không cần phải hỏi ai nữa.
Vũ lực không chinh phục được Địa Cầu, nhưng trí tuệ lại có thể chinh phục vũ trụ!
Lời tiên đoán luân hồi từ năm trăm năm trước sắp thực hiện, Địa Cầu phục hưng, hoàng đế vĩ đại Lear sắp sửa làm chúa tể của toàn bộ hệ Ngân Hà xinh đẹp.
………
Trong phòng học, Trác Mục cùng Roma đều rất vừa lòng đối với trạng thái của mọi người:
- Các vị, phương diện IG đã có danh sách chính thức, Vương Tranh, Trương Sơn, Mông Điềm, Trương Như Nam, bốn người các ngươi sẽ đại biểu học viện Chiến Thần năm nay tham gia vòng đấu loại IG của hệ Mặt Trời, nhớ kỹ. Lần thi đấu này, chẳng những đại biểu học viện Chiến Thần, quan trọng hơn là, các ngươi đại biểu Trái Đất, ta tin tưởng, các ngươi nhất định có thể đánh ra phong thái người Trái Đất chúng ta!
Trác Mục trước giờ chưa có lần nào ôm quá nhiều hy vọng giống như lần này, đương nhiên hắn biết rõ bên ngoài có thực lực gì, chỉ cần không quăng mũ cởi giáp, bày ra phong cách của bản thân thì cũng xem như đạt tiêu chuẩn.
- Tiếp theo, để thầy giáo Roma nói vài câu.
Lão Roma cười cười:
- Phương diện chiến đấu ta chỉ là người thường cho nên không nói nhiều, đối với hiểu biết robot, thời gian có vẻ hơi ngắn, hơn nữa toàn bộ tài nguyên không đồng đều, rất nhiều đều là thông qua hình ảnh để học tập. Có thể phương diện này chúng ta sẽ rơi vào hoàn cảnh xấu so với những người khác, nhưng ta muốn nói vô luận là dạng chiến sĩ robot gì cũng đều có linh hồn, bản chất giống nhau, chỉ cần các ngươi dụng tâm quan sát, đi thể nghiệm, thì sẽ phát hiện sẽ có thứ gì đó không thể tưởng tượng được.
- Thưa thầy, thầy nói robot cũng có sinh mệnh sao, thực huyền diệu a.
Trương Sơn cười nói.
- Ha ha, robot là có sinh mệnh, từ góc độ duy vật mà nói, khi ngươi có cảm tình cùng sinh cùng tử đối với vũ khí của ngươi , thì ngươi sẽ phát ra chiến lực khác khi ngươi chỉ xem nó là công cụ. Đồng thời sẽ có một loại tâm lý ám chỉ tự tin, từ góc độ duy tâm mà nói, sâu xa bên trong đều có một loại lực lượng, ngươi có thể lựa chọn bắt lấy, cũng có thể lựa chọn không nhìn. Ta hy vọng các ngươi có thể dụng tâm đi cảm nhận mỗi một chiến sĩ robot, vòng đấu loại IG chính là một lần cơ hội tốt để học tập, hy vọng nghe được tin tức thắng lợi của các ngươi.
Lão Roma trong lòng thầm nói, hắn thật sự rất cảm ơn lời khuyên của Diệp Tử Tô lúc trước , có mấy đứa nhỏ này, hắn có người kế tục, quan trọng hơn là hắn tìm được giá trị sinh tồn của chính mình lúc tuổi già.
- Được rồi, mấy ngày nay sẽ không cần huấn luyện, tự bản thân điều chỉnh một chút, an bài chương trình học cho tốt, ba ngày sau xuất phát.
Trác Mục cười nói.
- Huấn luyện viên, người không mang theo đội a?
- IG không có người dẫn đội, từ giờ trở đi, các ngươi phải học độc lập, tự mình phán đoán, tự mình quyết định, nhớ kỹ phải tin tưởng đồng đội, phải đoàn kết, chỉ có như vậy mới có thể sáng tạo kỳ tích, Vương Tranh, ngươi lưu lại thêm một chút.
Trác Mục nói.
Trương Sơn cười cười:
- Ta đi trước, lát nữa gặp lại trong ký túc xá.
Rốt cục có thể thả lỏng một chút, Trương Sơn cũng muốn vui vẻ, kỳ thật trong lúc huấn luyện số ngày Vương Tranh tham gia là thấp nhất, chuyện kéo chân có rất nhiều, Trương Sơn lại cố gắng nhiều nhất, từ sau khi tiến vào trạng thái, Trương Sơn hoàn toàn phát hiện được vùng đất mới, trước kia học tập Vật Lý hoàn toàn là vì gia tộc hun đúc. Cái mà hắn thích là chiến đấu, cho nên tiến bộ cũng rất nhanh chóng, trước kia trụ cột cũng không có chỗ hỏng, hắn càng lý tính so với người bình thường, có thể sử dụng một phương thức khác để tự học chiến đấu.
Mông Điềm tính tình vẫn là rất lạnh, dường như vô luận phát sinh cái gì cũng không thể ảnh hưởng đến nàng, sẽ không kích động cũng sẽ không phẫn nộ, đúng giờ huấn luyện, đúng giờ rời đi.
Trương Như Nam tuy rằng là một trong bốn người, nhưng cũng nói không nhiều, đây là một tổ hợp tràn đầy sự đặc biệt.
- Huấn luyện viên.
Vương Tranh biết Trác Mục có việc cần phân phó.