• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hừm...Được rồi nhả ra. Ngồi lên nó đi." Đinh Quang Khải được Lương Yến Thư liếm láp nhiệt tình hơn 5 phút. Cả người căng cứng như muốn nổ tung. Không thể nhịn thêm được nữa đành bảo cô dừng lại hành động liếm láp của mình.

Lương Yến Thư ngước lên, khóe môi vẫn còn dính nước bọt. Cả gương mặt đỏ bừng ánh mắt ngập nước. Dáng vẻ này thật sự làm cho đàn ông muốn đè cô xuống mà hung hăng yêu thương một trận. Đinh Quang Khải nhìn hình ảnh này càng kích thích mà làm cho mệnh căn giật giật vì hưng phấn.

Lương Yến Thư nghe lời từ từ bò lên trên người cậu. Hai vú lớn cao ngất theo động tác mà không ngừng lắc lư. Vòng eo nhỏ cùng cặp mông săn chắc. Cả cơ thể tạo nên một đường cong hết sức tuyệt mĩ. Một tay cô cầm lấy côn th!t đang dựng đứng đặt đúng vị trí rồi từ từ ngồi xuống.

Mặc dù hai người đã lăn giường với nhau không biết bao nhiêu lần nhưng kích thước của Đinh Quang Khải thật sự quá lớn. Mới vào hết qu¥ đầu mà huyệt nhỏ đã không thể nuốt nổi nửa.

"Khải...hức...lớn quá...sẽ hỏng mất" Lương Yến Thư ngước ánh mắt ngập nước lên khổ sở nói. Bộ dạng cô gái nhỏ bị bắp nạt làm người khác đau lòng.

"Không phải chưa ngồi lên bao giờ. Sao nào, hôm nay gan lại bé như vậy sao?" Đinh Quang Khải một tay gối sau đầu tay kia bóp lấy một bên ngực Lương Yến dáng vẻ tự hào nói. Là đàn ông ai chẳng muốn có thể làm phụ nữ khóc dưới thân. Côn th!t lớn chính là vốn để thu phục phụ nữ. Dù ngày thường có khó bảo thế nào một khi bị đè xuống, bị cắm vào đến mức thét chói tai thì cũng sẽ trở nên ngoan ngoãn nghe lời.

"Giúp em...hức..." Người phụ nữ ánh mắt cầu xin nói. Cơ thể đang khát cầu muốn nổ tung nhưng cái đó thật sự quá lớn. Cô không có dũng khí dùng sức để ngồi xuống.

"Được, cho em." Nói xong Đinh Quang Khải chuyển tay nắm lấy eo nhỏ của cô dùng sức một cái đè xuống, hông vừa đúng lúc đẩy lên.

"Ọt.....t" Toàn bộ duoπg vật hoàn toàn đi vào *** *****. Hai bộ phận kết hợp chặt chẽ với nhau không chút khe hở.

"Ư...sâu...sâu quá..." Lương Yến Thư mở rộng khớp hàm rên lên. Nước bọt dọc theo khóe miệng chảy xuống.

"Chết tiệt, người phụ nữ d@m đãπg này." Văng ra một câu thô tục Đinh Quang Khải lật người đẩy Lương Yến Thư xuống. Chỗ riêng tư vẫn kết hợp chặt chẽ không hề tách ra nửa phân.

"Ưm...Khải...nhấp đi...lấp đầy em." Lương Yến Thư ánh mắt nhuốm đầy dụ¢ vọng rên rỉ cầu xin. Cắm vào không động còn tra tấn hơn là không cắm vào.

Chàng trai rõ ràng nghe được lời cầu hoan của người phụ nữ dưới thân. Phần hông bắt đầu nhịp nhàng di chuyển. Côn th!t rút ra một nửa rồi lại chậm rãi đi vào. Từng nhịp từng nhịp thong thả từ từ. Chỉ là làm như vậy hoàn toàn không thỏa mãn được cơ thể khát cầu bên dưới.

"Khải...mau lên...dùng...dùng sức cắm em. Chơi...chơi chết em đi...xin anh...huhu..." Người phụ nữ hai chân quặp lên hông chàng trai mông không ngừng đưa đẩy muốn nhiều hơn. Nhẹ nhàng như vậy rõ ràng không thể thỏa mãn được. Cô đã khó chịu tới mức bật khóc. Đinh Quang Khải hôm nay rất xấu xa không chịu thỏa mãn cho cô. Đã mấy lần đều để cô gần đạt được khoái cảm lại dừng lại. Rất hành hạ người.

"D@m phụ. Hôm nay chơi chết em. Ọt...t" Nói xong hông lại dùng sức cắm vào.

Toàn bộ côn th!t lại đâm lút cán vào bên trong *** *****. Chỉ khác tần xuất ra vào nhanh hơn và mạnh hơn vừa rồi. Vừa cắm vào lập tức rút ra rồi lại đâm mạnh vào. Lần nào cũng đến gốc chỉ còn hai hòn bi ở ngoài.

"Aaaaaaa thật tốt.....Khải...Quang Khải... cắm em...mau chơi em...chơi chết em...aaaaaaa." Lương Yến Thư thỏa mãn mà không ngừng rên rỉ cầu hoan.

"Bốp...bốp... bịch...bịch..." Chàng trai không ngại mà xuống tay vỗ bôm bốp lên cái mông trắng nõn của người phụ nữ. Kết hợp cùng âm thanh va chạm của túi tinh hoàn đập vào tạo nên âm thanh khiến người khác phải đỏ mặt.

Cắm một hồi Đinh Quang Khải liền lật người Lương Yến Thư lại cho cô chổng mông lên. Cậu từ phía sau cắm đi vào, lần nào cũng dùng sức đâm tới tận gốc. Động tác mạnh bạo mà trắng trợn. Hai tay cũng không kiêng nể gì mà nắm lấy cặp vũ lớn không ngừng lắc lư mà nắn bóp.

Lương Yến Thư bị chơi tới mức cả người bay bay ngoài tiếng hét chói tai ra thì không còn âm thanh nào khác. Miệng mở ra thở dốc chảy xuống từng dòng nước bọt. Hình ảnh lúc này không khác gì bông hoa bị gió lớ vùi dập trở nên tơi tả mặc sức người khác chà đạp.

Đinh Quang Khải một tay buông ra một bên vú rồi nâng mặt cô lên không ngần ngại cúi xuống vươn ra đầu lưỡi liếm sạch nước bọt ở khóe miệng người phụ nữ. Hai người lại môi lưỡi quấn quýt dây dưa với nhau một hồi.

"Lương Yến Thư tôi phục vụ em thế nào. Có thỏa mãn được em hay không?" Đinh Quang Khải lật người cô lại hai người trở lại tư thế nguyên thủy nhất. Nhấp khoảng mấy chục cái cậu đổ cả người lên người cô chuyển qua mút cần cổ trắng nõn thấp giọng hỏi. Bên dưới hông vẫn không chậm lại mà nhấp liên tục.

"Ưuuu...chết mất...sẽ chết mất....aaaaa...aaa" Âm thanh đứt quãng khó khăn đáp lại. Ngay sau đó là tiếng hét thỏa mãn. Rõ ràng đã đạt cao trào rồi. Lương Yến Thư hai tay bấu víu trên người chàng trai cả người run lên bần bật tiếp nhận luồng tiπh dịch nóng rực bắn vào thật sâu bên trong cơ thể mình.

Sau khi giải phóng xong cả hai người ôm chặt lấy nhau thở gấp trên sofa không ai nói gì.

"Em chưa trả lời tôi, tôi phục vụ như vậy có thỏa mãn được em hay chưa?" Đinh Quang Khải hơi nâng đầu lên nhìn thẳng mắt cô đưa tay niết khóe miệng người phụ nữ. Chất giọng trầm thấp xen lẫn thở gấp hỏi.

"Ừm, cậu đúng là ngày càng bản lĩnh. Thế nhưng 1 lần muốn thỏa mãn chị e rằng hơi khó đó." Lương Yến Thư bớt đi dáng vẻ cầu hoan vừa rồi. Gương mặt có chút ửng đó đưa tay vuốt mặt Đinh Quang Khải nói. Mới vừa rồi còn khóc lóc cầu xin nhoáng cái đã lại trở về dáng vẻ đại tiểu thư kiêu kì thường ngày.

"Tôi có nói là một lần sao? Hử....Ọtt...t.." Vừa nói xong dương v@t vẫn chưa được rút ra lại lần nữa ngóc đầu dậy tàn phá đâm chọc khắp nơi.

"Ư...cậu...hừm..." Lương Yến Thư trợ trắng mắt tiếp nhận sự xâm nhập vội vàng. Cơn cao trào trước đó còn chưa tan hết lại bị cắm tiếp làm cho cô như muốn điên luôn rồi. Khóa cảm cơn trước chưa qua cơn sau lại tới đánh thẳng vào đại não muốn bay lên trời.

Hai cơ thể lần nữa lao vào nhau mà cày. cấy. Từ phòng khách cho tới phòng ngủ đâu đâu cũng có dấu vết hoan ái của hai người để lại. Đủ loại tư thế được phô diễn ra. Lương Yến Thư không biết đã phải bật khóc cầu xin bao nhiêu lần. Bị chơi tới mệt mà ngủ rồi lại bị làm tới mức từ trong giấc ngủ tỉnh ngủ. Đinh Quang Khải hôm nay như uống phải thuốc bổ làm không biết mệt hành cho Lương Yến Thư chỉ biết khóc nấc. Khóc xong lại nghênh đón từng đợt tấn công hương diễm.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK