Không gì xảy ra, một đêm yên bình tại Thôn Minh Việt cứ thế trôi qua.
Sáng hôm sau, bên ngoài cách Thôn Minh Việt về phía bắc khoảng chừng hai mươi cây số.
"Chưởng phái, cách chúng ta trong phạm vi một trăm cây số thẳng về hướng bắc có hai cái thôn, một trấn và một thành trì, trong đó cái trấn kia xa nhất, nơi gần nhất đi thêm hai mươi cây số chếch về phía tây bắc là một thôn làng." Tiểu Sầu vừa đi trước Khải Minh vừa nói.
Không cãi lại, không thể làm gì khác nên tiểu Sầu cũng đành chấp nhận số mệnh tìm chết.
Sau đó tiểu Sầu lại được Khải Minh tẩy não, nói ra dự định thăm dò tình hình xung quanh.
Do đó tiểu Sầu liền nhanh chóng vào vai quân sư bách khoa, tìm hiểu rõ ràng thông tin trong khu vực.
Đi cùng Khải Minh và tiểu Sầu lần này, ngoài việc mang theo một trăm hạt đậu chiến binh ra, lần này có thêm hai nhân tuyển là đệ tử ngoại môn Đại Việt phái.
Vì không biết bao lâu mới trở về, nên hắn đã để lại hai trăm hạt đậu chiến binh bảo vệ thôn, sự an nguy của thôn lúc này không thể qua loa nha.
Về hai vị đệ tử ngoại môn kia chính là đệ tử từ Chanh Chanh phái lúc trước, hai nam thanh niên một người tên là Lý Tín, một người tên là Vũ Đức với tu vi Luyện Thể đại viên mãn và Luyện Linh sơ kỳ.
Với lý do mang theo hai tên đệ tử ngoại môn này, ý đồ của Khải Minh chính là muốn bồi dưỡng thử nghiệm thêm về mọi mặt đối với bọn họ.
Hắn hiện tại cần rất nhiều thứ, nhân tuyển, thân tín, người tin tưởng......
Muốn phát triển thật tốt một việc gì đó, nhất định phải suy tính thật tốt tránh tình trạng bị sụp đỗ, vì thế nhân viên quản lý nòng cốt là không thể thiếu.
"Các ngươi cũng chú ý khu vực xung quanh một chút, bất kể tài nguyên gì hễ có giá trị liền lập tức thu lấy, gặp nguy hiểm quá cao liền lập tức bốc hơi tốc biến khỏi đây, không được sinh tử chiến, giữ mạng quan trọng." Khải Minh vừa đi vừa nói với ba tên đệ tử và mười hạt đậu chiến binh xung quanh, ưu tiên hàng đầu của hắn vẫn không thay đổi gì, đánh được liền đánh, đánh không được lập tức chạy.
Bớt sóng cho đời bớt khổ nha!
Dù trên đường đi cũng gặp phải một số nguy hiểm phong ba, nhưng với thực lực tầm trung như vậy vẫn rất nhẹ nhỏm giải quyết, cuối cùng bọn hắn cũng đến được thôn làng gần nhất, Thôn Bất Tứ!
"Bất Tứ? Sao không đặt là Bất Tử nghe bá hơn nhờ?" Khải Minh nhìn bảng hiệu thôn mà lẩm bẩm.
"Chưởng phái, nơi này có vẻ như vừa bị thú triều tấn công!" Tiểu Sầu nhìn đống đổ nát xung quanh, cùng với đó là mùi máu tươi vẫn còn luẩn quẩn gần đây cảnh giác nói.
"Kiểm tra xung quanh đi." Khải Minh phân phó đám người tản ra kiểm tra khắp khu vực này, riêng hắn đi sâu về phía đông của thôn.
Vừa rồi một trong những hạt đậu chiến binh thông báo cho hắn, ở phía đông cách thôn chừng năm cây số phát hiện một ổ yêu thú, cảm thấy rất kỳ lạ nên hắn ngay lập tức tiến về đây xem.
Thường thường nhân loại và yêu thú quần cư không thể nào ở gần sinh sống vậy được, chả lẽ bọn yêu thú kia là vừa đến, nhưng tại sao bọn chúng không chọn nơi nào khác mà chọn cách thôn năm cây số, trong này ắt hẳn có gì đó.
Khải Minh hắn cảm thấy kỳ lạ cũng vì có lý do, nếu cái thôn này bị yêu thú tấn công, thường nhiên lũ yêu thú đó sẽ xem thôn này là nơi ở mới của chúng, vì tập tính của tất cả yêu thú đều thích đến ở nơi mà bọn chúng vừa tấn công, đây được xem như cách chứng minh chiến tích và phong thái cao ngạo của bọn chúng.
Mà cũng có thể hắn đoán sai, nơi đây cũng có thể bị một nhóm yêu thú khác tấn công chứ không phải bầy này, nhưng dù gì cũng phải xem một chút đề phòng có chuyện quái quỷ nào khác xảy ra.
Năm cây số đối với Linh Đan cảnh chỉ là khái niệm tính bằng giây, chớp mắt vài cái hắn liền đến khu vực này.
Nơi mà hạt đậu chiến binh phát hiện bầy yêu thú là dưới một chân núi có vách dựng đứng khá cao.
Vì muốn quan sát rõ ràng, Khải Minh hắn không cần tiếp tục giấu diếm mà bay thẳng lên không, tập trung quan sát kỹ càng khung cảnh phía dưới.
Đối với cảnh giới Linh Đan cảnh, phi hành tự do trong không trung đã không khó khăn gì.
Trước mắt Khải Minh là một ngọn núi cao tầm hai ngàn mét, trong đó một phần ba ngọn núi giống như từng bị một nhát kiếm khí hoặc đại loại một loại vũ khí nào đó chém qua, tạo nên một vách núi dựng đứng cao khoảng một ngàn năm trăm mét.
Nhìn về phía dưới vách núi này là một vùng trống trải, trên đây chính là bầy yêu thú mà hạt đậu chiến binh đề cập đến, một bầy Tinh Sát Lang, loại yêu thú đa dạng cũng là một trong mười loài có số lượng nhiều nhất của giới yêu thú.
Với Tinh Sát Lang, nó là một chủng tộc quần cư sống theo bầy đàn, thực lực của quần tộc này ở cảnh giới nào cũng có, nhắc đến bọn chúng đối với thế lực nào cũng cảm thấy đáng sợ.
Với cảnh giới thấp, cách nhận biết thực lực Tinh Sát Lang từ xa là bằng thể trọng, hình dáng, ngoại hình...... những đặc điểm ấy cũng rất dễ dàng nhận biết cùng phán đoán.
Đối với Tôi Thể và Luyện Thể nhận biết qua răng nanh của bọn chúng, Tinh Sát Lang cấp bậc Tôi Thể trông bộ chỉ như những con Sói bình thường với bộ lông xám nhạt, đến Luyện Thể chúng liền xuất hiện hai chiếc răng nanh dài lộ ra như của loài mèo răng kiếm, cùng với đó hình thể của chúng cũng to thêm một khoản, bộ lông của bọn chúng cũng chuyển từ xám nhạt sang đậm hơn.
Với cấp bậc Luyện Linh bọn chúng thu răng nanh vào và mọc ra một cái đầu, màu lông chuyển qua xám nâu nhạt, với Luyện Hồn hai chiếc đầu của bọn chúng lại mọc răng nanh trở lại, bộ lông cũng như thế trở thêm đậm hơn.
Đến Ngưng Đan Linh Đan cũng tương tự như vậy, từ hai thành ba đầu, từ không răng nanh và có răng nanh, bộ lông chuyển về màu nâu.
Cứ thế cứ cách hai đại cảnh giới bọn chúng lại mọc thêm một cái đầu, hình thể to lớn cũng dần dần to ra, đến cấp bậc Linh Đan chúng đã to như một con voi Châu Phi trưởng thành.
Qua quan sát, Khải Minh hắn đếm được bên dưới có tổng cộng sáu mươi chín con Tinh Sát Lang, trong đó con mạnh nhất và ắt hẳn là Lang Vương là một đầu có cảnh giới Ngũ Giai, tương đương với tu vi Hóa Thần cảnh, ngoài ra còn có tám đầu Tứ giai, mười tám đầu Tam giai, hai mươi hai đầu Nhị giai, mười một đầu Nhất giai và còn lại ở cấp bậc Hung thú.
Vì số lượng quá nhiều và cũng không cần thiết, nên hắn cũng chả cần quan tâm bọn chúng thuộc về sơ kỳ hay hậu kỳ, hắn chỉ để ý đầu Lang Vương kia thuộc về sơ kỳ đỉnh phong mà thôi.
Quan sát đám yêu thú xong, hắn lập tức trở lại nghi vấn từ đầu, bọn này tập trung ở đây để làm cái gì?
Nhìn khu vực này hắn đã đoán được nơi này không phải ổ bầy của bọn chúng, mà là bọn chúng mới chuyển đến đây mà thôi, dấu hiệu nhận biết ở chỗ trên những vách đá chỉ có những dấu cào rất mới.
Với tập tính lãnh thổ của chúng, bọn này hay cào móng vuốt vào các vách đá để đánh dấu chủ quyền lãnh thổ, nhưng nhìn vào những vết cào kia chắc có lẽ chỉ vừa mới xuất hiện mà thôi.
Cố gắng quan sát chi tiết các vùng bất chợt hắn phát hiện được một khu vực rất kỳ lạ, vị trí nằm ngay trung tâm giữa bầy yêu thú.
Ngay trung tâm của bầy yêu thú có một tảng đá rất to chắn nằm sát vào vách núi, điều kỳ là là năm trong tám đầu yêu thú Tứ giai kia nhìn chằm chằm vào nơi này, một số yêu thú khác lại hình thành những tầng phòng hộ khác nhau bao quanh toàn bộ khu vực, trông như vừa trông chừng vừa tuần tra vậy, trong khi đó Lang Vương và có vẻ như Lang Hậu không ở trong khu vực này mà ở một bên cách đó khá xa.
Như thế trong tảng đá đó có gì sao?
Hoặc là bảo vật, linh dược, khoáng vật, hay con người?
Danh Sách Chương: