Thuở khai thiên lập địa, có một viên đá gọi là Ma Thần. Nó không chỉ ban cho người sử dụng sức mạnh tuyệt đối, mà ngay cả sức mạnh hắc ám cũng phải quỳ phục dưới chân chủ nhân của đá Ma Thần.
Lần đầu tiên Đá Ma Thần được phát hiện và sử dụng là vị quân chủ đầu tiên của Huyền Mẫn Lục Địa: Vạn Cổ Tộc Thiền Vu. Tuy nhiên, vì thần lực hắn không hề đủ mạnh, cho nên thường xuyên bị tâm ma của Ma Thần đá khống chế, không ít lần ra tay sát hại chúng sinh linh vô tội.
Trải qua thời gian vô tận, đá Ma Thần đã qua tay rất nhiều người sử dụng. Một nhân loại, một tinh linh, một phù thủy, một ma tộc,…. Cho đến khi, Đá Ma Thần đến tay Ngọc Tỷ thần quân, ngài là một vị thần trong thập đại thượng cổ thần đã cầm đến đá Ma Thần. Ngài đã dùng nguyên thần của nó để trấn áp, dùng thân làm kiếm, giam cầm đá ma thần ở trong thân xác của mình, dưới dạng một thanh kiếm.
Khi trước, Diệp Lạc Hy chẳng qua cũng chỉ là nghe được chuyện của ma tộc và âm mưu của Ma Tôn mới biết được đến Ma Thần Kiếm. Nhưng để ma tộc phát hiện ra được chuyện này cũng đã là chuyện của vạn năm sau rồi.
Ma Thần Kiếm được phong ấn và giam giữ ở Huyền Mẫn đại lục, một đại lục rộng lớn và nổi tiếng với các loại thảo thảo dược hiếm lạ trên đời. Đó chẳng qua chỉ là lời đồn mà thôi, còn Diệp Lạc Hy chủ yếu đến đây vì hai thứ: một là Ma Thần Kiếm, hai là cỏ Vô Ưu.
Khu rừng Tinh Không này từ xưa đến nay luôn ẩn chứa huyền cơ của vị thượng cổ thần kia để lại, đơn giản chính là ngăn chặn những kẻ có tà tâm tiến lại gần đây. Nơi đây rậm rạp và vô cùng hoang sơ, ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm, thậm chí là cả ma thú. Nếu như không phải vì cả tứ đại hung thú đều ở cùng nàng, sợ rằng bây giờ, có lẽ nàng và Thao Thiết đang đánh nhau rất hỗn loạn đi ha.
Khi trước, cũng là Điêu Sư bị giam giữ ở đây, không biết là kẻ nào rỗi hơi rảnh nợ thả Điêu Sư ra. Điêu Sư hận nhất chính là Cửu Trùng Thiên, càng hận hơn Ngọc Tỷ Tinh quân cổ thần, năm lần bảy lượt đều nhắm đến Cửu Trùng Thiên đánh lên. Cũng là nàng đã lần nữa phong ấn Điêu Sư lại.
Nghĩ đến Điêu Sư, nàng bỗng dưng nảy ra một chủ đích có chút kỳ quái.
“Lạc Hy, ngươi chậm chút.” Trừ trong thần thức không gian, Hỗn Độn, Đào Ngột, Cùng Kỳ và Thao Thiết cùng bước ra.
“Các ngươi chạy ra đây làm gì? Nếu như có ai thấy ta đi cùng các ngươi, không phải là kế hoạch của chúng ta đều đổ vỡ hết sao?”Nàng hỏi.
“Ngươi yên tâm.” Cùng Kỳ vỗ vai nàng: “Bộ dáng thành hình này của chúng ta, chỉ có mình ngươi chứng kiến thôi. Trước nay chưa ai thấy chúng ta hóa hình bao giờ cả.
Diệp Lạc Hy khóe mắt giật giật, mặc dù đúng là vinh hạnh của nàng được nhìn thấy hình người của bốn vị ấy, nhưng mà bốn vị tổ tông này người lúc nào cũng tỏa ra sát khí cùng ma khí nồng đậm như vậy, ai mà không nghi ngờ chứ?
“Quả nhiên ngươi vẫn có mắt nhìn xa trông rộng. Nơi này chưa hề bị khai phá. Mặc dù bây giờ ngươi cường đại giống như thời điểm ngươi mạnh nhất, nhưng vẫn nên cẩn thận thì hơn.” Hỗn Độn nhìn cảnh rừng Tinh Không, gật gù không ít.
“Ta có một chủ đích. Không biết các ngươi muốn nghe không? ”Diệp Lạc Hy cười tinh quái, sau đó kéo cả bốn người họ lại một góc bàn bạc.
“Chủ đích của ngươi chính là muốn lôi kéo Điêu Sư về phe chúng ta, để nó trấn giữ nơi này sao?”Hỗn Độn ngạc nhiên.
“Dù sao thì chỗ này hiện tại vẫn chưa bị chú ý nhiều lắm, đến cả mấy vị cổ thần cũng chỉ biết đến nó như một nơi ẩn cư của Ngọc Tỷ tinh quân cổ thần, không ai biết rằng bà ấy đã biến thành Ma Thần Kiếm. Nếu như ta để Điêu Sư cai quản chỗ này, xem như là đại bản doanh, các ngươi thấy thế nào?”
Cùng Kỳ xoa cằm nói: “Nói như vậy, nghĩa là ngoài Điêu Sư ra, chúng ta cũng có thể dùng nơi này để ở ẩn, đúng chứ? Hay nói cách khác, ngươi đang muốn chúng ta giúp ngươi cai quản những yêu ma khác sau này đến đây?”
“Cũng có thể là như vậy. Nhưng nếu ngươi không thích quản, ta cũng có thể để cho Điêu Sư cai quản mọi chuyện.” Nàng nhún vai, sau đó đi trước.
Diệp Lạc Hy kiếp trước nhớ rất rõ. Điêu Sư này hận Ngọc Tỷ tinh quân cổ thần đến mức bản thân nhập ma, trở thành Tà Thần dưới trướng Cửu Lâu Xà Tà Thần, cũng là kẻ khiến nàng năm lần bảy lượt bán mạng sống chết cùng nó đánh giết liên hồi.
Lý do khó để hạ Điêu Sư nhất, có lẽ vì nó quá thông minh, thậm chí lớp kết giới phòng ngự của Điêu Sư cũng thật sự cứng đến mức chém mà đau ê ẩm cả tay. Diệp Lạc Hy chạm tay lên kết giới, bước vào, xuyên qua một tầng mỏng kết giới. Sau lớp kết giới này chính là ảo mộng vô tận tuần hoàn, khiến cho tất cả những kẻ không có đủ tinh thần lực để nhận ra đều sẽ bị lạc ở tầng này mà bị hút linh lực đến chết.
Diệp Lạc Hy khi vừa bước vào, mắt liền nhắm lại, một bước thẳng tới phía trước, lòng không hề ngoái đầu nhìn lại, thậm chí cả suy nghĩ, nàng cũng chẳng buồn nghĩ đến bất cứ thứ gì, cho đến khi bản thân cảm nhận được một sức nóng khủng khiếp chưa từng có, nàng mới mở mắt ra.
Xung quanh không phải là một khung cảnh đẹp thơ mộng đến mức hút hồn người như nàng tưởng tượng, mà là một ngọn núi lửa nóng đến mức có thể thiêu da đốt thịt người khác. Ngọn lửa này cháy bằng Hồng Liên Nghiệp Hỏa, được canh giữ bởi Viêm Cơ Nữ Vương và cũng là nơi Điêu Sư bị Phong ấn. Đồng thời, cũng là nơi an nghỉ của Ngọc Tỷ tinh quân cổ thần.
Nhưng tại sao? Vốn dĩ nơi này được che phủ bởi tầng tầng lớp lớp kết giới, mỗi lớp kết giới lại giam cầm người ta trong một bí cảnh khác nhau, mỗi lớp kết giới lại có vô vàn cơ quan cấp quân chủ nguy hiểm, đó là còn chưa kể mỗi ảo mộng do kết giới dày đặc tạo ra đều đánh vào những nơi thâm sâu nhất trong con người, bao gồm những hỉ nộ ái ố ai lạc dục.
Năm xưa ma tôn Tiêu Nguyệt Dạ cũng phải bán mạng lắm mới có thể đến được nơi này. Ấy vậy mà tại sao, nàng chỉ đi vài bước, đã tới đây rồi?
“Tại sao?”Nàng thật sự không hiểu.
Mà hình như chỉ có một mình nàng mới có thể vào đến đây. Còn đám Hỗn Độn đâu?
Nàng quay đầu lại nhìn, đằng sau cũng chỉ là một không gian vô tận không thấy đường quay lại. Diệp Lạc Hy ngơ ngác không hiểu. Rốt cuộc chuyện này là tại sao?