Tiểu thư,người có thấy Tiểu Tuyết đâu không ạ?
Không có. Sao vậy?
Sáng sớm em dậy đã không thấy cô ấy rồi , em đi khắp nơi tìm rồi nhưng không thấy . Em sợ cô ấy gặp chuyện gì thì....
Ta đ cùng em
Dạ
Không cân tìm đâu
Cửu vương đi dần đến chỗ hai người
Tham kiến vương gia
Miễn đi
Ý chàng là sao? Chàng gặp Tiểu Tuyết sao?
Phải. Ta thấy nó đang ngồi với Hắc Tiêu
Hắc Tiêu? Là ai vậy vương gia?
Tên hôm qua bị thương võ đài
Ra là hắn. Được rồi ta đi xem sao. Chàng thấy họ ở đâu vậy?
Cây cổ thụ
Cô dẫn theo Tiểu Phù đi đến đó, hai người không đi đến gần mà đứng từ xa quan sát , nhìn ánh mắt cô bé nhìn Hắc Tiêu cô hơi ngạc nhiên , ánh mắt đầy sự vui vẻ , thích thú , lúc này Tiểu Phù đang định đi đến gọi cô bé thì bị cô ngăn lại, cô nói
Về thôi
Nghe theo lời cô Tiểu Phù đi theo cô về lều trại, lúc đến đó cô nói
Khi nào Tiểu Tuyết về thì bảo đến gặp ta
Dạ
Cô trở vào lều, cửu vương cũng đang ở bên trong xem thứ gì đó ,nhìn thấy cửu vương cô nở nụ cười ,thấy vậy cửu vương hỏi
Nàng cười gì vậy?
Ta phát hiện được một điều thú vị
Điều gì?
Hoàng Thiên . Chàng nói cho ta biết tên Hắc Tiêu đó, tính tình thế nào ? Gia cảnh, tuổi tác....
Nàng hỏi hắn làm gì?
Chàng cứ nói đi
( Giận ) Không. Nàng không nói cho ta nàng hỏi hắn làm gì thì ta sẽ không nói
( Hết cách ) Được rồi..được rồi. Ta hỏi cho Tiểu Tuyết
Là sao?
Tiểu Tuyết thích hắn
( Kinh ngạc) Thích hắn
Phải
Sao nàng biết được?
Thấy ánh mắt đó của cô bé. Ta chắc chắn
Vậy thì được. Ta còn tưởng nàng .....
Tưởng gì? Không lẽ chàng nghĩ ta thích hắn
( Ngại ngùng ) Ta....
Cô đi đến gần cửu vương , ngồi lên người hắn nói
Chàng yên tâm . Trong lòng ta chỉ có mình chàng thôi
Nghe thấy câu nói cửu vương nở nụ cười nói
Vậy thì để ta kiểm chứng
Cô lúc này định chạy ra ngoài nhưng không kịp , cửu vương lại nói
Muốn chạy sao? Hôm nay nàng không thoát đâu
Đúng lúc này Tiểu Tuyết đi vào , không gian bỗng trở nên yên lặng . Bốn mắt hướng thẳng nhìn Tiểu Tuyết , thấy vậy cô bé quay người chạy ra ngoài, nhưng chưa chạy được mấy bước thì cô nói
Đứng lại. Quay lại đây
Cô bé quay người đi vào nói
Tiểu thư, người gọi em có chuyện gì không ạ?
Cô bé nhìn lên , bản thân cảm thấy lạnh hết người, ánh mắt cô bé khẽ nhìn vào cửu vương, nhìn ánh mắt của cửu vương khiến cô bé cảm thấy sợ hãi, lúc này cô nói
Từ sáng tới giờ em đi đâu?
Dạ. Em đi ...
Đi đâu?
Em đi thăm Hắc Tiêu
Ồ. Sao lại đi thăm hắn?
Thì hắn đã giúp em hôm qua nên....
Nên thích hắn hả?
( Ngại ngùng) Tiểu thư, làm gì có ạ
Tiểu thư, còn chuyện gì không ạ? Nếu không có chuyện gì thì em xin phép ạ
Được
Sau khi cô bé rời đi, cô nở nụ cười tươi nói
Nhìn mặt Tiểu Tuyết hồi nãy ....
( Áp sát)
Nàng còn cười được sao?
Hử
Chúng ta tiếp tục chuyện đang rang rở nhỉ
Ngày hôm sau, cô đi ra ngoài , đúng lúc này Tiểu Tuyết và Tiểu Phù đi đến, thấy họ cô nói
Vào đây
Sau khi vào trong
Tiểu Tuyết
Dạ
Em nói thật đi. Em thích Hắc Tiêu hả?
( Do dự)Em....
Hazz, Tiểu Tuyết ta không có ý làm khó em , cho dù em thích ai ta đều ủng hộ nhưng phải xem hắn
Tiểu thư, người....
Hứ
Tiểu thư, đúng là em thích Hắc Tiêu nhưng huynh ấy hình như không thích ta
Em chắc chứ?
( Buồn ) Dạ.
Nhưng ta thấy em với hắn nói chuyện rất vui mà?
Chỉ có lúc thôi ạ. Còn hầu như đều nghĩ cách tránh mặt em
( Lo lắng) Tiểu Tuyết
( Gượng cười) Nhưng mà chỉ cần ở cạnh huynh ấy một chút thôi em cũng cảm thấy vui rồi
Tiểu Tuyết , ta nghĩ em nên nói thẳng cho hắn biết, chứ cứ như thế này thì mệt lắm
Dạ. Để em suy nghĩ thêm ạ
Ừ
Tiểu thư, em xin phép về trước ạ
Được
Tiểu Tuyết ra khỏi , cô nói với Tiểu Phù
Em cố gắng chăm sóc con bé
Dạ, em biết rồi ạ
Mấy ngày trôi qua , cô không thấy Tiểu Tuyết , nên hỏi Tiểu Phù
Tiểu Tuyết đâu? Mấy ngày ta không thấy?
Dạ. Ở trong lều ạ. Mấy ngày nay cứ như người mất hồn vậy ạ
Cô đi vào trong lều nhìn thấy Tiểu Tuyết như vậy cô nói
Em làm vậy thì được gì hả?
Em không biết làm gì....em rối lắm, em cũng rất sợ
( Giận giữ )Ta không quản nữa . Em muốn làm gì thì làm
Ngày hôm sau, cô thức dậy thì đã thấy Tiểu Tuyết đứng bên ngoài ,cô bé thấy cô thì liền nói
Em sẽ đi nói rõ ràng
Nói xong quay người đi luôn, cô bé đi đến bên đầm lầy gọi Hắc Tiêu, thấy cô hắn xuống, hai người đi đến gốc cây cổ thụ đó, cô bé nói
Ta thích huynh
( Ngạc nhiên) Ta....Tiểu Tuyết xin lỗi ta không thích cô
Quả nhiên
( Bình tĩnh ) Ta biết rồi. Sau này ta sẽ không làm phiền huynh nữa, chúng ta sau này gặp cứ coi như không quen biết
Nghe thấy câu nói hắn có chút ngạc nhiên ,hắn đứng nhìn bóng lưng cô bé rời đi, lúc này hắn bỗng cảm thấy buồn
Tại sao khi nhìn cô ấy rời đi mình lại có một cảm giác mất mát như vậy.
Cô bé về lều trại nói tất cả mọi chuyện với cô