' Cửu vương phi , rốt cuộc người muốn làm gì? '
' Ngài không biết ta muốn làm gì sao ? '
' Thần không biết '
' Ta chỉ muốn xử lý những người muốn tạo phản , Thượng thư đại nhân ngài nói xem '
Ông ta nghe thấy thì liền cúi mặt xuống không dám nhìn thẳng cô , cô nói
' Hôm nay , các người đừng ai mong rời khỏi đây '
' Cửu vương phi , người muốn làm gì bọn ta ? '
' Ngài nói xem ta muốn làm gì ? '
' Người không thể giết bọn ta , bọn ta là trụ cột quốc gia này '
' Ta sẽ giết các người đâu các người bây giờ vẫn còn tác dụng '
Cô nhìn Tiểu Tuyết , cô bé liền đi lên phía trước , trên tay cầm một cái hộp gỗ , cô bé mở nó ra bên trong có rất nhiều viên thuốc màu xanh , cô nói
' Các người mỗi người một viên nếu không đừng mơ rời khỏi đây '
Họ lúc đầu đều do dự , nhưng sau đó đều nghe theo , họ lần lượt bước lên lấy viên thuốc rồi uống nó trước mặt cô , nhưng khi đến Thượng thư đại nhân ông ta không nhúc nhích , thấy vậy cô lấy viên thuốc đi xuống cạnh ông ta nói
' Thượng thư đại nhân , ngài chưa uống đó '
Ông ta nghe xong thì ngoan ngoãn uống nó , xong cô cười lên , rồi nói
' Nếu còn để ta phát hiện ra các người còn có ý định gì với đệ ấy thì ta sẽ khiến các người chết không toàn thây,mỗi tháng ta sẽ đưa cho các người thuốc giải '
Nói xong cô cho họ đi , lúc này Cửu vương bước xuống nhìn cô nói
' Về nhà nào '
' Ừ , đi tạm biệt cha đã '
' Được '
5 người đi đến phủ của Tào tướng , gặp ông ấy cô nói
' Cha , đến lúc con về Thiên quốc rồi '
' Sao đi nhanh vậy ? '
' Bọn con còn việc cần phải làm '
' Vậy được rồi khi nào có thời gian thì tới thăm ta đó '
' Dạ '
Cô đưa cho ông ấy một lá thư nói
' Cha, người giao cái này cho Xuân Nhi giúp con '
' Được '
Họ chuẩn bị hành lý rồi ra khỏi phủ , vừa ra thì gặp Tiểu Thương , cô nói
' Về thôi '
' Tiểu thư , em muốn ở lại đây '
' Ở lại ? '
' Dạ , mong người cho phép '
' Theo ý em '
Tiểu Hắc lúc này bò ra khỏi người Tiểu Thương bò lên người cô ,cô nhìn Tiểu Thương cười nhẹ , nói
' Cẩn thận '
' Dạ '
Mấy người rời đi , đi được một ngày trời , họ tới một khu rừng nghỉ chân , họ vừa xuống ngựa thì một đám người mặc y phục của phủ Thượng thư đi tới , họ bao vây quanh 5 người , bọn chúng không nói gì trực tiếp lao về phía mấy người , chiêu nào của chúng tung ra đều là chiêu trí mạng , ra tay rất tàn nhẫn ,võ công của chúng không cao lắm nhưng rất đông , chiến đấu trong thời gian dài làm mấy người mất sức , họ giết hết đám người này đến đám người khác , bọn chúng lại tiếp tục lao vào, bọn chúng không quan tâm đến cái chết của mình , thời gian kéo dài quá lâu mấy người đã kiệt sức , họ dựa lưng vào nhau , nhìn những người đó từng bước tiến về phía họ , bọn chúng lao vào mấy người, nhìn thấy vậy Hắc Tiêu và Cửu vương đứng ra trước chắn cho cô , Tiểu Tuyết và Tiểu Phù , cô nhìn những lưới kiếm chém vào cơ thể họ thì ngơ ngác , cô định kéo Cửu vương và Hắc Tiêu ra nhưng họ giữ chặt cô không kéo ra được . Một lúc sau, hai người họ vì bị thương nặng mà ngất đi , cô nhìn hai người họ nước mắt rơi xuống , cô ôm lấy Cửu vương , nói
' Sao chàng ngốc vậy hả ? '
Cô nhìn những người xung quanh mấy người ánh mắt tức giận , bên Tiểu Tuyết cũng vậy cô bé ôm Hắc Tiêu khóc lớn , trời lúc này bỗng đổ mưa rất lớn , cô lấy kim châm trong người ra , cứ một kim châm là một mạng người , Tiểu Tuyết và Tiểu Phù cũng giúp đỡ , họ chiến đấu hăng hái hơn thường ngày . Thời gian trôi qua, những người đó đều bị ba người giết hết, cô nhanh chóng quay lại bên Cửu vương , xung quanh chỗ họ nằm toàn là máu , thấy vậy cô liền đưa họ lên xe ngựa rồi băng bó tạm , quay về kinh thành, ba người đưa họ vào một y quán , nói
' Bằng bất cứ giá nào phải cứu bọn họ '
Một canh giờ trôi qua , đại phu bước ra, nói
' Tiểu thư, vết thương của họ rất nặng với cả bị ngấm nước mưa nên đã nhiễm trùng , cũng may là được cầm máu kịp thời '
' Giờ họ sao rồi ? '
' Cần thời gian ạ , họ có tỉnh lại được hay không phải dựa vào họ '
Cô nhìn hai người họ , vẻ mặt buồn rầu . Cô ở lại đó chăm sóc cho Cửu vương còn Tiểu Tuyết và Tiểu Phù thì chăm sóc cho Hắc Tiêu , cô nắm lấy tay Cửu vương nói
' Chàng nhất định phải tỉnh lại , ta đợi chàng '
Đến tối , Cửu vương và Hắc Tiêu vẫn không tỉnh lại, cô gọi Tiểu Phù vào bảo cô bé chăm sóc cho Cửu vương sau đó ra khỏi y quán . Cô đi thẳng tới phủ Thượng thư , cô hiên ngang bước vào phủ giết hết những kẻ cản trở mình , đi tới thư phòng của ông ta thấy ông ta ở đó cô bước vào , nhìn thấy cô ông ta sợ hãi , cô dùng ánh mắt đáng sợ nhìn ông ta nói
' Điều làm ta hối hận nhất là đã không giết ông '
Cô rút thanh kiếm ra từng nhát từng nhát chém vào cơ thể ông ta , ông ta kêu gào trong đau đớn , cô không trực tiếp giết ông ta mà từ từ hành hạ ông ta tới chết , sau khi ông ta chết cô đem thi thể ông ta lên tường thành Chu quốc , treo ở đó rồi ghi một dòng chữ lớn trên tường thành ''' Trong vòng ba ngày ai dám lấy thì thể này thì chết ''' , xong cô về y quán .